CHAP 61. CẢNH GIÁC VỚI PUNI

Ngọc Yến mở cửa đi vào trong phòng của ông Baram. Hiện tại trong phòng chỉ có mỗi ông Baram và chú Mây đang ngồi bàn chuyện về nguyệt thực giả.

Thấy cánh cửa tự nhiên mở ra và đóng lại, biết chắc chắn là có người.

- Là ai vậy?

Cả chú Mây và ông Baram liền đứng dậy đưa dây chuyền thủ. Ngọc Yến liền mở chiếc nón tàng hình ra vội vã nói.

- Là con là con, hai người bình tĩnh.

Chú Mây và ông Baram thấy vậy thì liền bỏ dây chuyền xuống và ngồi xuống ghế. Chú Mây thở phào nói.

- Con lại lấy nón tàng hình ra phá à Ngọc Yến?

Ngọc Yến liền từ chối.

- Không phải đâu ông. Có chuyện này con cần nói cho hai người biết.

Biết là có chuyện chẳng lành, ông Baram liền nói.

- Được rồi. Con ngồi xuống đi.

Ngọc Yến ôm chiến nón tàng hình và ngồi xuống ghế.

- Con cảm nhận được năng lượng phép thuật rất lạ ở bên trong người Puni. Hình như là có điều gì đó không bình thường ở Puni.

Ông Baram và chú Mây ngạc nhiên nhìn nhau rồi nhìn Ngọc Yến. Chú Mây nói.

- Nếu như năng lượng phép thuật thì nhà phép thuật nào cũng có cả. Nhưng nếu là phép thuật đó có chút không bình thường thì chắc là có vấn đề.

- Vì không bình thường chút nào nên là con đã lấy chiếc nón tàng hình này và đi theo dõi Puni. Ban đầu Puni rất là bình thường, hành động như mọi ngày. Nhưng vừa nãy khi ở bên phòng của anh Suri, Puni nhìn lạ lắm.

Ông Baram thấy Ngọc Yến có vẻ vẫn còn sợ hãi.

- Không sao đâu Ngọc Yến, con nói tiếp đi, có ông và chú Mây ở đây rồi. Không ai làm gì được con đâu.

Ngọc Yến gật đầu rồi nói tiếp.

- Ánh mắt và khuôn mặt của Puni rất đáng sợ. Ánh mắt thì đỏ và hằng những tia rất là ghê, còn khuôn mặt giận dữ. Puni còn lấy dây chuyền của mình và quăng một cái mạnh xuống dưới đất. Vừa lúc đó anh Suri, về kịp.

Chú Mây và ông Baram nghe Ngọc Yến nói vậy thì càng thêm nghi ngờ. Đúng là không bình thường thật rồi. Nhà Phép Thuật họ nâng sợi dây chuyền, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Không thể nào mà bỏ sợi dây chuyền xuống mạnh như vậy được.
Chắc chắn là có vấn đề. Chú Mây nói.

- Được rồi Ngọc Yến, chuyện còn lại cứ để chú Mây và ông Baram lo. Chú và ông sẽ điều tra chuyện này.

Ngọc Yến nghe vậy thì gật đầu.

- Dạ con nhờ vào hai ông. Con không muốn Puni bị thương đâu.

Ngọc Yến mỉm cười nói.

"Cạch"

Cánh cửa liền mở ra, là Puni và Suri. Cả hai người bước vào đi đến bên cạnh Ngọc Yến, Puni nói.

- Mọi người đang bàn chuyện về con đấy à?

Ngọc Yến vội vã lắc đầu từ chối.

- Không phải đâu Puni. Thôi mình có chuyện đi trước đây. Tạm biệt mọi người nhé.

Ngọc Yến nói xong liền vội vã chạy xuống tầng 1. Ông Baram và chú Mây lấy lại vẻ bình tĩnh của mình. Ông Baram hỏi.

- Hai đứa vào đây có chuyện gì?

- Vừa nãy đó ông, trong phòng của con hình như có người đột nhập vào.

Chú Mây và ông Baram nghe vậy thì ngạc nhiên, sao hết chuyện rắc rối này lại đến chuyện rắc rối khác vậy.

- Là ai?

- Vừa nãy cánh cửa phòng của con đột nhiên tự mở ra xong rồi tự đóng lại nữa.

Puni bình tĩnh nói. Ông Baram nghe vậy thì thầm nghĩ, chắc là Ngọc Yến rồi.

- Không có gì đâu, chắc là cơn gió thôi.





CHAP 62. NGỌC LINH TRỞ LẠI

Ngọc Yến vội vã chạy từ phòng của ông Baram xuống tầng 2. Mai Phương và bà Sương đang ngồi dưới phòng khách, thấy Ngọc Yến từ trên tầng xuống liền hỏi.

- Ngọc Yến, con vừa mới đi học về đã chạy đi lên tầng 2 làm gì vậy?

Ngọc Yến mệt mỏi đi tới ngồi bên cạnh Mai Phương.

- Không có gì đâu mẹ, con lên chơi với ông thôi.

- Con bé này nha, dạo này toàn chơi với ông, chả thấy chơi với bà gì cả.

Bà Sương cười chọc quê Ngọc Yến. Ngọc Yến nghe thấy vậy thì liền chạy tới ôm bà Sương, nhõng nhẽo nói.

- Đâu có đâu bà, con vẫn chơi với bà mà.

Mai Phương và bà Sương nghe vậy thì nhìn nhau cười. Vừa lúc đó cánh cửa đột nhiên mở ra.
Là Ngọc Linh và một người phụ nữ trẻ bước vào.

- Chào cả nhà.

Người phụ nữ đó là mẹ của cô bé Ngọc Linh. Mai Phương thấy vậy liền mời cả hai ngồi. Bà Sương thắc mắc.

- Ai đây Mai Phương?

- Đây là bạn học hồi đó của con. Mẹ của Ngọc Linh.

Bà Sương nghe vậy thì liền gật đầu chào. Ngọc Yến tung tăng chạy đến chỗ của Ngọc Linh.

- Vậy hai mẹ con qua đây có chuyện gì thế?

Bà Sương hỏi tiếp. Mẹ Ngọc Linh liền trả lời.

- Dạ bác, gia đình con hiện tại có chút chuyện phải về  quê nên nhờ gia đình bác chăm con bé giúp con. Con có nói cho Mai Phương biết rồi.

Bà Sương nghe vậy thì cũng thông cảm. Chắc có chuyện gì quan trọng lắm nên mới gửi cô bé Ngọc Linh ở lại đây.
Vả lại Mai Phương cũng đã đồng ý chuyện này, để Ngọc Linh ở lại bầu bạn với Ngọc Yến cũng tốt.
Sau một hồi nói chuyện, mẹ Ngọc Linh cũng về.

Ngọc Linh sẽ tạm thời ở đây một thời gian chung với gia đình Hoàng Lan và Ngọc Yến đến khi nào mẹ của Ngọc Linh quay lại đón cô bé.

Ngọc Yến vô cùng hứng khởi vội kéo Ngọc Linh chạy lên tầng hai để giới thiệu cho Puni biết.
Ngọc Yến hi vọng cả ba người họ sẽ trở thành những người bạn thân. Tuy mới quen biết Ngọc Linh không lâu, nhưng Ngọc Yến cảm nhận được cô bé này có gì đó rất quen thuộc, vừa dễ gần, vừa dễ thương lại còn rất dễ chơi.

- Này Ngọc Yến, bạn kéo mình đi đâu vậy?

Ngọc Yến vui vẻ nói.

- Lên tầng hai, tụi mình đi gặp Puni.

Ngọc Linh nghe vậy thì trên khuôn mặt của cô bé xuất hiện nhưng tia lo sợ và ánh mắt khó hiểu. Ngọc Linh đứng bất động.

- Bạn sao vậy?

Ngọc Yến thấy lạ liền lay lay người của Ngọc Linh. Ngọc Linh liền lấy lại bình tĩnh.

- À không có gì đâu, mình đi thôi.

Cả hai cô bé cùng dắt tay nhau đi lên lầu. Trên tầng hai, có lẽ Puni đang ở trong phòng của anh Suri.

Ngọc Yến mở cửa phòng, đúng là Puni đang ở trong đây cùng với anh Suri, Ngọc Yến cẩn thận bước vào. Hình như Puni không có biểu hiện gì lạ cả.

- Ngọc Yến, bạn lên đây làm gì vậy? Đây là Ngọc Linh sao? Lâu rồi mới gặp.

Puni hớn hở chào Ngọc Linh.

- Chào em nha.

Suri cũng chào Ngọc Linh. Trái ngược lại với tâm trạng vui vẻ của hai người kia, Ngọc Linh đứng yên bất động một chỗ, nhìn chằm chằm vào Puni, ánh mắt hiện lên tia sợ hãi. Khuôn mặt xanh xao như không còn một giọt máu, mồ hôi nhỏ giọt.






CHAP 63. NGỌC LINH SỢ HÃI

Ánh mắt hoảng sợ cứ nhìn nhìn chăm chăm vào Puni làm cho Ngọc Yến và Suri cảm thấy có gì đó rất là lạ đang xảy ra.

Puni đi tới đặt tay lên vai Ngọc Linh, hỏi.

- Bạn sao vậy Ngọc Linh?

Ngọc Linh liền lấy tay đẩy tay của Puni ra thật mạnh và hét to, cơ thể run lên dữ dội.

- Tránh ra.

Suri giật mình chạy đến bên cạnh Ngọc Linh, vội vàng hỏi.

- Có chuyện gì vậy Ngọc Linh? Em sao vậy?

Suri cảm nhận được, cô bé đang rất sợ hãi, ngay cả trên khuôn mặt và trong ánh mắt.
Ngọc Linh cuối gầm mặt xuống đất, mồ hôi chảy đầy, cơ thể run lên, miệng không ngừng lẩm bẩm.

- Tránh... ra...... tránh ....... ra.......

- Có chuyện gì với bạn ấy vậy anh Suri?

Ngọc Yến đứng bên cạnh lo lắng hỏi.

- Anh cũng không biết nữa. Ngọc Linh, có chuyện gì em nói anh nghe đi, em mệt hả?

Ngọc Linh lo sợ lắc đầu, không dám ngước mặt lên nhìn, sợ hãi thu mình vô một góc phòng.

- Chắc là có chuyện gì rồi. Ngọc Yến, em mau đi gọi ông và ông chú Mây đi.

Ngọc Yến nghe xong liền vôi vã chạy ra ngoài rồi vào phòng của ông Baram.

- Ông ơi, Ngọc Linh có chuyện rồi.

Ngọc Yến vội mở cửa, cô bé ngạc nhiên nhìn vào trong phòng, không có ai cả, ông Baram và chú Mây cũng không có.
Ngọc Yến vội chạy qua phòng của cô Chini và chú Pungun, cũng không có ai.
Ngọc Yến tiếp tục chạy qua phòng dì Hoa Hồng.

Cô bé bắt đầu lo sợ, mọi người đi đâu hết rồi chứ? Ngọc Linh đang gặp chuyện không ổn mà. Ngọc Yến chợt nghĩ, có khi nào là do Puni gây ra không? Chắc không phải đâu.

- Không có anh Suri ơi, cả ông, ông chú Mây, cô Chini, chú Pungun, dì Hoa Hồng, tất cẩ đều không có.

Suri ngạc nhiên, không mọi người đã đi đâu hết vào lúc quan trọng này vậy chứ?

Puni vội đi tới nắm lấy hai bên vai của Ngọc Linh, nói.

- Ngọc Linh? Bạn mệt hả?

Ngọc Linh trợn to mắt ra nhìn Puni, cô bé đẩy Puni ra thật mạnh, làm cho Puni hoảng té mạnh xuống dưới đất.

Ngọc Linh bỗng nhiên ôm đầu ngồi bịch xuống đất la to, vừa la vừa khóc rất dữ dội. Ngọc Yến vội vàng chạy tối xoa xoa Ngọc Linh.

- Ngọc Linh, bạn bị sao vậy? Nói cho mình biết đi mà.

Ngọc Linh vừa ôm đầu vừa khóc vừa la to.

- Đau quá, đau quá.....

Suri và Puni ngạc nhiên nhìn nhau. Trong đầu xuất hiện, suy nghĩ, cô bé nay sao vậy?

Vừa lúc đó cánh cửa phòng Suri mở ra. Ông Baram và chú Mây vừa từ dưới lầu đi lên thì nghe tiếng hét ở trong phòng Suri liền chạy vào. Ông Baram và chú Mây ngạc nhiên khi thấy cảnh tưởng trước mắt.

- Có chuyện gì vậy Suri?

Suri vội vàng giải thích.

- Ngọc Linh tự nhiên đau đớn rồi ôm đầu la lên vậy đó ông.

- Được rồi để ông.

Ông Baram vừa nói xong liền làm phép cho cô bé Ngọc Linh bất tỉnh. Suri bế Ngọc Linh lên giường và để cô bé nằm ở đó.
Ngọc Yến lo lắng hỏi.

- Ngọc Linh có sao không ông?

Ông Baram liền nói.

- Không sao đâu Ngọc Yến, tý nữa bạn con sẽ tỉnh dậy thôi.
Chú Mây, liên lạc cho mọi người, vào phòng anh nói chuyện.

Chú Mây nghe vậy thì gật đầu.

- Dạ anh Baram, em biết rồi.




CHAP 64. ĐỀ PHÒNG VỚI NGỌC LINH

- Nè Bắp Cải. Bộ có chuyện gì với gia đình của bạn hả?

Bắp Cải nghe Năm Rô hỏi thì ngạc nhiên bảo.

- Đâu có đâu. Bạn hỏi gì kì vậy Năm Rô.

- Tại thấy dạo này gia đình của Bắp Cải ít xuống dưới tầng hai hẳn. Mỗi lần gặp mọi người, ai cũng mặt mày không yên.

Năm Rô hỏi Bắp Cải chỉ biết chối, vậy thì Năm Rô chỉ biết tin theo thôi. Bỗng nhiên sợi dây chuyền của bắp cải sáng lên, Năm Rô giật mình bảo.

- Sợi dây chuyền của bạn phát sáng lên kìa Bắp Cải.

Bắp Cải nghe vậy thì liền lấy tay cầm chặt sợi dây chuyền và nói.

- Mình đi ra ngoài một tý.

Bắp Cải chạy vội ra ngoài, là ông đang liên lạc, chắc là có chuyện rồi.

- Có chuyện gì vậy ông?

Ông Baram ở đầu dây bên kia liền nói.

- Mọi người tập hợp ở phòng ông ngay.

- Dạ con biết rồi ông.

Bắp Cải nghe vậy thì liền chạy vào gặp Năm Rô rồi nói.

- Năm Rô này, mình có chuyện đi trước đây. Tí hồi nữa bạn về nhớ khóa cửa cẩn thận nha.

Bắp Cải nói rồi chạy thật nhanh chưa để Năm Rô nói thêm được câu nào.

Bắp Cải chạy thẳng về nhà, trong lòng lo lắng thầm nghĩ, ở nhà lại có chuyện gì đây mà ông lại gọi mọi người về gấp thế.

Bắp Cải vừa về đến nhà và chạy thẳng lên tầng hai. Mai Phương đang từ trong bếp nghe thấy tiếng chạy thì ra xem là ai nhưng lại không thấy ai.

- Lạ thật, mình vừa nghe thấy tiếng bước chân mà ta.

Mai Phương thầm nghĩ, chắc là mình lại hoa mắt rồi.

- Bắp Cải chạy thẳng vào phòng của ông.

Bây giờ mọi người đang tập trung đầy đủ, còn có cả Ngọc Yến và Puni.

Chú Mây lên tiếng.

- Tất cả về đủ rồi.

Bắp Cải liền nôn nóng hỏi.

-Có chuyện gì vậy ông? Sao ông gọi con và mọi người về gấp thế?

Ông Baram nghe vậy thì gật đầu và nói.

- Bắt đầu từ hôm nay, cô bé Ngọc Linh là bạn của Ngọc Yến sẽ ở tạm nhà chúng ta do gia đình có chuyện. Vừa nãy khi mà Ngọc Linh cặp Puni ở bên phòng của Suri. Cô bé có những biểu hiện rất lạ.

Punung nghe vậy thì thắc mắc.

- Rất lạ là sao ba?

Puni nói tiếp lời của ông Baram.

- Hồi nãy khi gặp con, Ngọc Linh tự nhiên sợ hãi, bạn ấy thu mình lại trong gốc, lúc mà con vừa chạm tay vào bạn ấy thì bạn ấy liền hét lớn lên. Không biết là có chuyện gì đang xảy ra. Lúc đó ông và chú Mây đã xuất hiện kịp.

Yeye liền hỏi.

- Vậy bây giờ cô bé đó sao rồi.

Ông Baram nói.

- Vừa nãy ông đã làm cho Ngọc Linh bất tỉnh và đang nằm ở bên phòng của Suri. Từ bây giờ trở đi tất cả mọi người phải cẩn thận với cô bé này. Cô bé này có chút gì đó không bình thường.

Ngọc Yến nghe vậy thì bảo.

- Đây là bạn của con mà ông. Làm sao có chuyện gì không bình thường ở đây được.

Hoa Hồng nghe vậy thì khuyên Ngọc Yến.

- Bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra con ạ. Vì vậy chúng ta phải đề phòng là trên hết

Ngọc Yến nghe vậy thì gật đầu.

- Dạ con biết rồi





CHAP 65. THEO DÕI

- Mà ông ơi, ông chắc là không có chuyện gì xảy ra với Ngọc Linh chứ?

Ông Baram nghe vậy thì chỉ gật đầu rồi nói.

- Vừa nãy ông chỉ làm cho bạn của con ngất xỉu đi thôi. Nên không sao đâu. Ngọc Linh sẽ tỉnh dậy nhanh thôi. Puni này, con tuyệt đối phải tránh xa Ngọc Linh ra, đừng để cô bé đó tới gần.

Puni nghe lại chỉ gật đầu.

- Dạ con biết rồi, ông yên tâm.

Ông Baram nghe như vậy thì an tâm nói tiếp.

- Thôi được rồi. Mọi người ai về phòng nấy đi.

Nghe ông nói vậy thì mọi người giải tán, ai nấy đều đi về phòng của mình.

Ngọc Yến lặng lẽ đi vào phòng của anh Suri. Vừa lúc đó Ngọc Linh cũng đã tỉnh lại.
Ngọc Linh giật mình khi thấy Ngọc Yến.

- Tại sao mình lại ở đây?

Ngọc Linh ngây thơ hỏi.

- Vừa nãy bạn bị ngất đi đấy.

- Tại sao mình lại .....

Ngọc Yến lắc đầu.

- Mình cũng không biết nữa, thôi chúng ta đi xuống lầu đi.

Ngọc Linh liền kéo Ngọc Yến đi xuống tầng một. Ngọc Linh bắt đầu sợ tầng hai này rồi. Tại sao khi Ngọc Linh nhìn thấy Pony thì cô bé lại hoảng sợ đến như thế và khi Puni chạm vào người, thì trong cô bé có vẻ đang rất là đau đớn.

Ông Baram và chú Mây đang ngồi ở trong phòng đều có cùng một suy nghĩ như thế.

- Chúng ta sẽ dùng quả cầu thủy tinh để theo dõi Puni và Ngọc Linh.

Thật sự thì chuyện không đơn giảm như chúng ta nghĩ. Câu chuyện vẫn còn rất nhiều khuất mắt ỏ đằng sau.

- Vậy anh ở đây, em đi mượn Yeye quả cầu còn lại.

Chú Mấy nói vậy rồi đứng dậy đi ra ngoài. Vào phòng của Yeye.

- Yeye cho chú mượn quả cầu thủy tinh của con được không?

Yeye liền gật đầu rồi đi lấy quả cầu thủy tinh đưa cho chú Mây.

- Chú Mây cần theo dõi ai à?

Chú Mây nghe vậy thì gật đầu.

- Là Ngọc Linh và Puni.

Yeye khác ngạc nhiên khi nghe chú Mây nói vậy.

- Tại sao lại theo dõi Puni.

- Vừa nãy, Ngọc Yến có cầm nón tàng hình để theo dõi Puni và nhận ra Puni có một số biểu hiện lạ và chú quyết định theo dõi cả Ngọc Linh và Pony.

Yeye nghe vậy thì gật đầu.

- Dạ con biết rồi ông.

Chú Mây cầm quả cầu thủy tinh của Yeye đi qua phòng của ông Baram. Chú Mây đọc thần chú, quả cầu thủy tinh sáng lên. Một bên là Puni đang ở trong phòng của Suri nói chuyện cùng với Suri và Bắp Cải. Một bên là Ngọc Linh đang ngồi ở dưới phòng khách cùng với Ngọc Yến.

- Chúng ta cứ theo dõi dài dài vậy sao anh?

Ông Baram nghe vậy thì gật đầu.

- Không còn cách nào khác cả. Nếu như đây thật sự không phải là Puni mà là ai khác thì chắc người đó sẽ lộ nguyên hình nhanh thôi.

Chú Mây nghe vậy thì gật đầu..

- Dạ em biết rồi, nhưng người đó đã làm Puni và xâm nhập gia đình chúng ta với mục đích gì?

Ông Baram nghe vậy thì nói.

- Theo anh nghĩ người đó có thể là nhà phép thuật Z. Ngọc Yến cảm nhận được năng lực phép thuật của Puni nhưng hiện tại chúng ta vẫn chưa xác minh được Puni là ai. Vì vậy chúng ta cần phải theo dõi kỹ chuyện này và cả cô bé Ngọc Linh kia nữa.





CHAP 66. NGỌC YẾN BỊ ĐE DOẠ

Mấy ngày sau đó Puni và Ngọc Linh hoàn toàn không chạm mặt nhau trong nhà. Puni nghe theo lời của ông là tránh xa Ngọc Linh ra kẻo cô bé lại xảy ra chuyện gì đó không hay như lúc trước.

Puni bực bội vào phòng của Suri, Puni cảm nhận được mình đang bị theo dõi, vì vậy Puni đã dùng phép thuật tạo ra một lá chắn xung quanh mình và tạo ra một Puni giả đang ngồi ở trong phòng Suri.

Puni thật thì cùng lá chắn đi ra khỏi nhà. Vừa bước ra khỏi nhà, môi của Puni xuất hiện nụ cười khinh bỉ trông rất đáng sợ.

Đột nhiên đôi mắt của Puni xuất hiện những tia đỏ lừ. Từ đâu đó xuất hiện một giọng nói một giọng nói rất quen thuộc mà gia đình của Suri chẳng thể nào quên được.

Là giọng nói của Hoa Lan.

- Át Chuồng, ngươi làm tốt lắm. Cứ tiếp tục phát huy, nhưng vẫn phải cẩn thận. Bọn chúng vẫn đang theo dõi ngươi và con nhỏ kia.

Puni nghe vậy thì gật đầu.

- Tôi biết, chủ nhân cứ yên tâm.

"Choang"

Ngọc Yến đang đứng đằng sau Puni, chiếc ly Ngọc Yến cầm trên tay bị rơi xuống đất.

Puni giận giữ, ánh mắt đã đỏ lại còn đỏ hơn. Puni đi tới cầm tay Ngọc Yến kéo cực mạnh phía sau nhà. Puni nói.

- Ngươi đã phát hiện ra bí mật của ta rồi ư?

Bây giờ Ngọc Yến đang rất là sợ, cả cơ thể run lên. Không ngờ Ngọc Yến đã đoán đúng, đây thật sự không phải là Puni mà chính là nhà phép thuật Z.

- Đúng là loài người hạ đẳng. Ta không ngờ lại có thể biết được trước bọn nhà phép thuật kia.

Ngọc Yến sợ hãi mình mẩy run rẩy không thể nói được lời nào nữa. Puni nói tiếp.

- Chẳng phải người đã từng nghe qua nhà phép thuật Z rất độc ác sao, người tuyệt đối không được nói cho những tên kia biết, nếu không cả gia đình ngươi sẽ biến mất ngay sau đó.

Ngọc Yến run sợ nói.

- Không được không được, ngươi không được làm hại gia đình ta. Ta nhất định sẽ không nói đâu.

Ngọc Yến như hạ mình cầu xin hắn. Ngọc Yến biết nếu làm như vậy, chính Ngọc Yến đang đưa thế giới phép thuật và thế giới con người gặp nguy hiểm. Và Ngọc Yến cũng đang lừa dối gia đình của Suri.

Nhưng nếu như nói ra thì những người thân nhất của Ngọc Yến sẽ biến mất. Cô bé không muốn chuyện đó xảy ra.

Tên đó liền nói.

- Tốt lắm. Tên đó liền chỉ tay vào Ngọc Yến.

Một tia phép thuật bắn ra, Ngọc Yến sợ hãi nói.

- Ngươi làm gì ta vậy?

- Chỉ cần người mở lời thì ta sẽ biết được ngay. Chỉ cần một cái búng tay. Ta sẽ biến Ngọc Yến ngươi tan nhà nát cửa.

Ngọc Yến sợ hãi ngồi bệt dưới đất. Tên đó cười một cái mỉa mai rồi quay lưng đi bỏ lại Ngọc Yến.

Ngọc Yến không biết bây giờ mình nên làm gì nữa. Đây chính là mệnh lệnh của kẻ sẽ giết cả gia đình cô bé.

Một là nghe lời theo hắn, hai là Ngọc Yến sẽ mất đi tất cả, những người thân thiết Ngọc Yến.

Ngọc Yến không muốn mất đi ba mẹ, bà và chị Hoàng Lan. Ngọc Yến cảm thấy rất có lỗi vô cung với gia đình ông Baram.






CHAP 67. NGỌC YẾN KÌ LẠ

Kể từ hôm đó Ngọc Yến không dám tiếp xúc hay nói chuyện gì nhiều với Puni, ngay cái chào hỏi thường ngày cũng không có. Ngọc Yến khi đụng mặt Puni thì cũng lủi thủi đi.

Khi có người lớn ở đây thì Ngọc Yến cũng ậm ừ rồi cho qua. Ngọc Yến cũng từ lúc đó ít nói hẳn, không vui vẻ như lúc trước.

Lâu lâu Ngọc Yến cứ hỏi Ngọc Linh rằng.

- Nè Ngọc Linh, nếu như gia đình của mình đột nhiên bị mất hết thì sao?

Ngọc Linh khá ngạc nhiên khi nghe Ngọc Yến hỏi vậy. Ngọc Linh liền trấn an Ngọc Yến.

- Bạn nói chuyện gì vậy Ngọc Yến? Làm gì có chuyện đó xảy ra được chứ?

Ngọc Yến nghe vậy cũng gật đầu. Những câu hỏi đó, mấy ngày qua Ngọc Yến liên tục hỏi Ngọc Linh, hỏi đi hỏi lại biết bao nhiêu lần. Mà Ngọc Linh không thể nào đoán ra được chuyện gì đang xảy ra đối với Ngọc Yến.

Tranh thủ lúc Ngọc Yến đang đi ra ngoài với bà Sương. Ngọc Linh liền lén đi lên tầng 2, vào phòng của ông Baram.

Hiện tại chỉ có ông và chú Mây cùng với Chini và Pungun. Thấy Ngọc Linh bất ngờ xuất hiện, Chini  liền đi tới hỏi.

- Con lên đây làm gì vậy Ngọc Linh?

Ngọc Linh cúi mặt xuống đất.

- Con có chuyện muốn nói với gia đình mình.

Mọi người ai cũng ngạc nhiên khi nghe Ngọc Linh nói vậy. Ông Baram liền bảo.

- Có chuyện gì có cứ nói đi.

Ngọc Linh lấy hết dũng cảm của mình để nói ra. Ngọc Linh thực sự con Ngọc Yến là bạn của mình và cô bé cũng không muốn bất cứ chuyện gì xảy ra với Ngọc Yến..

Biết chắc chắn là có chuyện không hay nên Ngọc Yến mới nhờ gia đình ông Baram giúp đỡ.

- Chuyện là mấy bữa nay Ngọc Yến có biểu hiện rất lạ. Còn liên tục hỏi con là mọi người trong gia đình của bạn ấy biến mất hết thì sao?

Chú Mây nghe vậy thì cũng gật đầu đồng ý.

- Đúng vậy. Mấy bữa nay thấy Ngọc Yến ít nói hẳn. Không còn vui vẻ như lúc trước, đã vậy còn rất ít lên tầng 2.

Pungun nghe như vậy thì đúng thật là có vấn đề rồi.

- Hay là chúng ta thử hỏi Ngọc Yến đi.

Ông Baram nghe vậy thì gật đầu.

-  Còn gì nữa không con?

- À đối với Puni thì......

Ngọc Linh cứ ấp úng mãi không nói được. Chini nghe vậy thì liền trấn an cô bé.

- Không sao đâu, con nói đi.

- Ngọc Yến mỗi khi cứ thấy Puni thì liền né tránh.

Ngọc Linh nói với giọng cầu xin ông Ông Baram.

- Làm ơn đấy, gia đình mình hãy điều tra chuyện này một cách yên lặng được không? Đừng hỏi thẳng Ngọc Yến hoặc là..... hoặc là...... hãy bảo vệ gia đình của Ngọc Yến. Đừng để họ xảy ra bất cứ chuyện gì.

Ngọc Linh nói xong rồi liền chạy thẳng ra ngoài và đi xuống tầng một.

Chini nhìn theo cô bé đi ra cửa rồi nói.

- Có chuyện gì thật sao ba?

Ông Baram gật đầu ngẫm nghĩ rồi nói.

- Trong nhà chúng ta hình như có gián điệp.

- Gián điệp là ai ?

Pungun và Chini khá ngạc nhiên, trừ chú Mây. Ông Baram giải thích.

- Mấy ngày qua theo dõi Ngọc Linh và Puni thì ba và chú Mây không thấy có chuyện gì đặc biệt cả. Nhưng mà trong nhà ta liên tục xảy ra những chuyện bất thường, chắc chắn là có gián điệp.






CHAP 68. TRA HỎI

Ngọc Yến con lên đây ông có chút chuyện muốn nói với con. Chú Mây đi từ trên tầng hai xuống vừa bảo Ngọc Yến.

Ngọc Yến đang ngồi ở dưới phòng khách cùng với Ngọc Linh nghe vậy thì nhanh chóng từ chối.

- Không, con không lên đâu.

Ngọc Linh ngồi bên cạnh biết là gia đình ông Baram đã nghĩ ra cách để nói chuyện với Ngọc Yến. Ngọc Linh liền quay lại bảo.

- Bạn lên đi, hình như gia đình ông có chuyện gì đó quan trọng lắm.

Ngọc Yến ngay tức khắc trả lời.

- Không đâu, con nhất định không lên đâu.

- Ngọc Yến bạn lên đi.

Ngọc Linh cứ xô xô đẩy đẩy. Rốt cuộc, Ngọc Yến phải đi lên.

Ngọc Yến nhẹ nhàng đi lên tầng hai. Ở dưới phòng khách, Ngọc Linh chỉ mong cho chuyện này ổn thỏa để Ngọc Yến không còn phải lo lắng gì nữa.

Bây giờ trong phòng của ông Baram có mặt đầy đủ tất cả mọi người trừ Puni. Ông Baram liền nói.

- Ngọc Yến có tất cả mọi người ở đây rồi. Không cần phải sợ. Bây giờ con không cần nói gì. Nếu như ông nói đúng, con hãy gật đầu. Nếu ông con nói sai, con hãy lắc đầu.

Ngọc Yến nghe vậy thì gật đầu, h
Hoa Hồng đi đến vỗ vai trấn an Ngọc Yến. Ngọc Yến cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

- Nhà chúng ta đang có gián điệp đúng không?

Ngọc Yến im lặng một chút rồi gật đầu. Gia đình Suri ngạc nhiên nhìn nhau. Đúng thật là có chuyện rồi. Ông Baram nói tiếp.

- Con đã bị nó đe dọa với con là nếu như con nói chuyện này ra thì hắn sẽ giết cả gia đình của con đúng không?

Ngọc Yến gật đầu mạnh hơn, khuôn mặt của cô bé xuất hiện những tia sợ hãi vô cùng. Ông Baram và chú Mây đã đoán đúng, không nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Lẽ ra ông và mọi người nên phát hiện ra chuyện này sớm hơn. Chắc Ngọc Yến phải chịu khổ trong những ngày qua rồi.

Ngọc Yến nhẹ gật đầu, Suri nghe vậy thì lên tiếng.

- Vậy chắc chắn người đó là Puni. Đúng thật là có người giả dạng Puni và hắn chính là nhà phép thuật Z.

Đúng là điều này không còn nghi ngờ gì nữa. Puni hiện 5aij chỉ là nhà phép thuật Z hóa thân thành. Ông Baram trấn an Ngọc Yến.

- Được rồi không sao đâu, hắn ta chỉ dặn con không được nói với mọi người chứ hoàn toàn không dặn con gật đầu hay lắc đầu đúng không?

Ngọc Yến lại tiếp tục gật đầu. Trong hôm nay mọi người sẽ giải quyết xong Puni để gia đình Hoàng Lan không còn phải gặp chuyện nữa.

Như Thế Ngọc Yến mới có thể an tâm. Chú Mây nói.

- Bây giờ mọi người sẽ tìm cách. Con không cần phải lo lắng gì đâu, chỉ trong hôm nay thôi.

- Thôi được rồi con đi nghỉ đi.

Chini nói vậy, Ngọc Yến liền gật đầu rồi bước ra khỏi phòng, trong lòng vô cùng sợ hãi vì nghĩ mọi người vì mình mà xảy ra chuyện. Ngọc Yến không muốn điều đó xảy ra chút nào.

Mọi người trong gia đình của ông Baram thì cũng thông cảm cho Ngọc Yến. Ngọc Yến chỉ còn là một cô bé nhưng để chịu đựng những chuyện đó thì thật không đơn giản.

Mọi người nhất định phải giải quyết chuyện này triệt để, bảo vệ tâm hồn trong sáng cho một cô bé nhỏ.

"Cạch"

Là Puni, cậu bé bỗng nhiên xuất hiện và mở cửa bước vào. Puni ngây thơ hỏi.

- Mọi người họp gia đình sao? Có chuyện gì vậy?






CHAP 69. RUỘT TRỨNG CẦU VỒNG

- Không có chuyện gì đâu.

Mọi người liền rời khỏi phòng và tránh mặt Puni khi thấy Puni xuất hiện. Puni liền tức giận quát.

- Tất cả mọi người đứng lại. Tại sao khi thấy con vô đây mọi người được bỏ chạy thế?

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn Puni. Ông Baram nghĩ bây giờ hắn đang tức giận, phải tranh thủ lúc này.

Ông Baram liền đứng dậy chiếu tia sáng phép thuật vào Puni. Tia sáng ấy làm cho Puni đau đớn ôm đầu.

- Mọi người làm gì con thế? Mâu bỏ cái ánh sáng vớ vẩn đó ra.

Chú Mây đứng bên cạnh cùng tất cả mọi người đều đưa dây chuyền lên thủ.

- Ngươi là ai? Mau lộ diện đi.

Tên giả danh đó chính là gián điệp đang nằm lăn lóc dưới đất vì đau đớn bởi tia sáng phép thuật. Một nhà phép thuật phái Nguyên Lão đau đớn bởi tia sáng phép thuật ư? Chuyện đó chắc chắn sẽ không bao giờ xảy ra. Mọi người đã chắc chắn rằng đây chính xác là nhà phép thuật Z. Tên đó giận dữ.

- Cuối cùng cũng bị các người phát hiện ra, nhưng các ngươi trễ rồi.

Tên đó nói xong liền dịch chuyển không gian đến nơi khác.

Gia đình Suri cũng đuổi theo, trước khi đi ông Baram có dặn.

- Pungun, Suri và Hoa Hồng ở lại nhà, không được phép đi đâu, nếu như Hoa Hồng xuất hiện sẽ bị bọn chúng bắt đi làm vật tế. Hãy bảo vệ Hoa Hồng.

Hoa Hồng rất muốn đi theo nhưng nghe vậy thì cũng gật đầu đồng ý. Ông Baram và mọi người đuổi theo tên đó. Mọi người dịch chuyển không gian đến một nơi vắng vẻ xung quanh toàn là cây cối. Bây giờ hắn đã hiện rõ nguyên hình, không còn là trong thân xác của Puni nữa.

Hắn chính xác là nhà phép thuật Z, ông Baram và mọi người cũng đuổi theo sau đó, rõ ràng là bên của ông Baram có lợi thế hơn vì đông người hơn. Hắn chỉ có một người duy nhất nhưng tất cả mọi người cũng phải cẩn thận vì Hoa Lan có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.

Mọi người thật sự rất giận dữ khi hắn đã giả dạng thành Puni mà mọi người không hề hay biết gì. Bây giờ Puni đang ở đâu? Có an toàn không chứ?

Nhà phép thuật Z liền nói.

- Tên Puni kia. Chắc bây giờ cũng chẳng sống sót đâu. Hoa Lan đã hành hạ nó đến chết rồi.

Mọi người vô cùng giận giữ liên tục tấn công vào tên đó. Khi nghe hắn nói như vậy, nhà phép thuật phép đó cũng không vừa gì, liên tục tránh đòn và phản công lại. Hắn ta có vẻ đang rất là yếu thế nhưng vẫn còn rất mạnh miệng.

- Có lẽ các ngươi đã không biết được điều này. Ruột trứng cầu vòng, đang ở trong tay Hoa Lan.

Tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên, sức mạnh của ruột trứng cầu vồng thật sự rất khủng khiếp. Nếu như Hoa Lan hấp thụ được sức mạnh của ruột trứng cầu vồng thì cả thế giới phép thuật và thế giới con người sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm.

- Không thể nào. Mọi người đừng để hắn làm cho phân tâm.

Chú Mây nói.

- Nếu các ngươi không tin. Thôi cứ chờ xem nhé. Ta sẽ chờ xem nguyệt thực giả của các ngươi. Đến lúc đó Hoa Lan sẽ sử dụng và hấp thụ ruột trứng cầu vồng và dùng máu của người mang cả dòng máu của phái Ma Nữ và phái Nguyên Lão để tạo ra sự hòa bình vĩnh cửu. Các ngươi cứ chờ xem.

Hắn ta nói rồi liền biến. Chú Mây tính đuổi theo nhưng lại bị ông Baram ngăn lại.

- Nếu như cứ đuổi theo chúng ta sẽ mắc bẫy của chúng đấy.




CHAP 70. NGƯỜI TẠO RA NGUYỆT THỰC GIẢ

Cả gia đình Suri chán nản quay về trong tâm trạng buồn bả. Nhất là Pungun và Chini. Sau khi nghe nhà phép thuật Z bảo là không biết Puni còn sống hay đã chết. Mọi người thật sự rất hoảng sợ và lo lắng. Bây giờ, họ chỉ cầu nguyện một điều duy nhất, là Puni thật sự trở về an toàn, vết thương có thể chữa khỏi, nhưng mất đi rồi, có muốn quay lại cũng không được.

Mọi người hiện tại đang tập trung tại phòng ông Baram. Chính họ cũng không ngờ rằng, sau lần ruột trứng cầu vồng biến mất. Chỉ trong chút ít thời gian thôi mà Hoa Lan đã tìm được lại nó.

Sức mạnh của ruột trứng cầu vồng thật sự rất khủng khiếp. Nó chỉ nên dùng để mang lại sự hòa bình thật sự, chứ không phải là sự hòa bình vĩnh cữu mà Hoa Lan nhắc tới.

- Liệu chúng ta có cứu được Puni và lấy được ruột trứng cầu vồng không ông?

Bắp Cải thắc mắc.

- Chỉ có 1 cách.

Yeye nói tiếp. Ông Baram nghe vậy thì cũng gật đầu.

- Đúng vậy, nếu muốn cứu Puni và lấy lại được ruột trứng cầu vồng, chúng ta phải dụ được bọn chúng ra.

- Nếu vậy chúng ta sử dụng nguyệt thực giả và khói đen mang hình dạng của chúng được không ông?

Mọi người lại truyền vào sợi dây suy ngẫm. Chú Mây nói.

- Nếu như dùng nguyệt thực giả, bọn chúng chắc chắn sẽ xuất hiện và sức mạnh của bọn chúng sẽ mạnh lên gấp mấy lần bình thường.

- Mạnh lên gấp mấy lần, làm sao chúng ta có thể thắng bọn chúng được chứ?

Chini nghe vậy thì liền nói tiếp lời của Suri.

- Vậy thì chúng ta chỉ cần tạo ra nguyệt thực giả và dụ bọn chúng ra. Đến khi bọn chúng xuất hiện, chúng ta sẽ đưa mọi thứ về như cũ. Như thế sức mạnh phép thuật của bọn chúng sẽ trở lại như bình thường.

Ý kiến của Chini khá hữu dụng trong trường hợp đó. Chỉ cần dụ bọn chúng ra, người tao ra nguyệt thực giả và mặt trăng giả cũng tiêu tốn ít sức mạnh phép thuật. Phần sức mạnh còn lại, là để chiến đấu của bọn chúng. Hoa Hồng nói.

- Về chuyện thuốc phép thuât, ông và mọi người không cần lo. Con đã làm xong thuốc phép thuật, bây giờ chỉ cần đưa vào sử dụng thôi. Nhưng quan trong bây giờ, ai là người trong chúng ta tạo ra mặt trời giả và mặt trăng giả?

Đúng là một câu hỏi thú vị. Trong quyển sách kia đã từng nói, người tạo ra mặt trời giả và mặt trăng giả phải là nhà phép thuật bậc 10.

Mà ở gia đình Suri, chỉ duy nhất có ba người là nhà phép thuật bậc 10, đó là ông Baram, chú Mây và Bắp Cải.

Nhưng để tạo ra nguyệt thực giả. Không thể chỉ dựa vào thứ bậc phép thuật, thuốc và thần chú được. Đây là một loại phép thuật rất khó.

Nếu muốn thành công, phải có sự hòa hợp của nhiều thứ khác nhau. Phải có thêm cả sức mạnh phép thuật và ý chí kiên cường.

Người giàu kinh nghiệm nhất trong gia đình chính là ông Baram và chú Mây. Bắp Cải vẫn còn quá trẻ. Nhưng nếu để ông Baram và chú Mây tạo ra nguyệt thực giả thì chỉ còn Bắp Cải, sao có thể bảo vệ mọi người lúc nhà phép thuật Z xuất hiện. Mọi chuyện đang dần gặp rất nhiều vấn đề khó mà có thể giải quyết.

- Có thể để con lo một phần chuyện nguyệt thực giả được không? Con cũng là nhà phép thuật bậc 10 mà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play