“ Vậy ngươi cùng bạn gái uống một ly đi.” Lúc này Kiều Chi Du nói cũng giống như cười, âm thanh mang theo sự ôn như tình cảm chất chứa, không phải giống như cảm giác nóng bỏng, mà là một động tác mơ hồ rất nhỏ, như là nơ đãng phát ra. Thật tự nhiên, rất câu dẫn.

Quý Hi nhìn thẳng Kiều Chi Du, nhất thời nghẹn lại, nàng nháy mắt nghĩ đến lời Khương Niệm đã nói qua trước đây, cái từ: “Thẳng sẽ đùa giỡn.’’

Đại khái Kiều Chi Du chính là như vậy.

Mỗi lần đều có thể mang chuyện này ra nói một cách hồn nhiên thiên nhiên.

Qúy Hi nhảy ra suy nghĩ như vậy, bên cạnh là minh chứng, nàng đúng thật có điểm đã bị Kiều Chi Du đùa giỡn.

Mặc dù có hơi ngượng ngùng, Qúy Hi cũng sẽ không viết lên mặt mình, mà cả người nàng lạnh lùng dừng lại, không cho bất kỳ phản ứng nào.

‘’Đừng uống. Uống nhiều quá rồi.’’ Qúy Hi mở miệng, lập tức làm bầu không khí thay đổi, so với Kiều Chi Du đang phong tình như vậy, nàng đứng đắn như thế lại quá gây mất hứng.

Quý Hi kết luận Kiều Chi Du hôm nay đã uống quá say. Vừa thấy Kiều Chi Du say, nàng liền muốn ngăn cản bởi vì nàng đã hứa với Kiều Thanh lên phải hoàn thành « Nhiệm vụ. »

Kiều Chi Du nghe lời buông ly rượu ra, vuốt lại tóc, nói lại Qúy Hi ; ‘’Cùng ta ngồi một lát đi.’’

‘’Ân.’’ Qúy Hi đáp.

Đúng là nàng thật sự muốn có người ở cạnh bên, ngày thường Kiều Chi Du cũng sẽ không có cảm xúc như vậy, Qúy Hi có thể cảm nhận được rõ ràng tâm tình của nàng hôm nay, rất là không tốt.

Cùng với đêm đó giống nhau, hai người cô đơn quạnh quẽ, lại ngồi cùng nhau uống rượu, nghe nhạc.

Mùa hè thật thích hợp để uống nước mơ chua, chua chua ngọt ngọt, thêm miếng đá thật là sảng khoái. Qúy Hi dùng ống hút đảo qua đảo lại cục đá, quay đầu lại thấy Kiều Chi Du bên kia, đang ấu trĩ cắn cắn đầu ống hút.

Quý Hi bỗng nhiên cười.

Cảm thấy quá đáng yêu.

Nàng nghĩ, Kiều Chi Du bình thường toàn nói nàng giống trẻ con, kỳ thật Kiều tổng lúc uống say, cũng giống như trẻ con mà thôi.

Kiều Chi Du môi đỏ ngậm ống hút, cũng quay khuôn mặt thanh tú xinh đẹp qua nhìn Qúy Hi, giật mình, nàng phát hiện bây giờ mình đối mặt với Qúy Hi, trong đầu nàng toàn những suy nghĩ không thật sự không thuần khiết. Nhiều năm như vậy rồi, nàng chưa từng một lần hoài nghi xu hướng giới tính của mình, không cảm thấy bản thân mình thích con gái, cũng từng có nhiều cô gái từng theo đuổi qua nàng, nàng đều không thèm để ý.

Nhưng vì cái gì khi đối mặt với cô gái này, ý nghĩ không đơn thuần lại nhiều như vậy?

Đối diện một lúc lâu cũng không nói lời nào, sẽ sinh ra một bầu không khí vi diệu kỳ quái. Cảm giác không thể nói thành lời.

Qúy Hi không biết bây giờ Kiều Chi Du đang suy nghĩ cái gì, chỉ thấy đối phương ánh mắt đào hoa rũ xuống, nhằm chăm chú chính mình, nàng quay đầu, dùng ngón tay vuốt lên hơi nước lạnh tỏa ra từ ly rượu, để tìm kiếm sự chú khác vào lúc này.

Dù sao cũng không phải gặp gỡ vì vấn đề gì.

Kiều Chi Du tìm đề tài trước, đầu tiên nàng, giả bộ không chú ý hỏi: ‘’Ngươi không thích con người Lục Phong, vậy ngươi thích nam nhân như thế nào?’’

Vần đề này, ẩn giấu mục đích của nàng.

Quý Hi vừa mới cúi xuống uống mọt ngụm nước mơ ngâm, nàng thuận miệng đáp: ‘’Không nghĩ tới.’’

Không nghĩ tới?Nghe thấy câu trả lời này xong, Kiều Chi Du lặng yên đánh giá Qúy Hi một lượt: ‘’Ngươi là đang nói thật với ta.’’

Quý Hi: ‘’Ân.’’

Kiều Chi Du nói thẳng ra hỏi: ‘’Có phải hai không ngươi thích phụ nữ?’’

Quý Hi vẫn như cũ nói lên sự thật: ‘’Không phải.’’

‘’Thật sự?’’ Kiều Chi Du ánh mắt nghi ngờ.

Qúy Hi bất đắc dĩ: ‘’Thật sự.’’

Kiều Chi Du nhìn mặt Qúy Hi chằm chằm, nhìn nhìn rồi đột nhiên đem mặt dán đến gần mặt Qúy Hi, cồn kíƈɦ ŧɦíƈɦ lên đại não con người, nàng nửa rũ mắt, một bên đem môi chính mình tới sát Qúy Hi, một chút nữa thôi…..

Qúy Hi đại não thoáng chốc trỗng rỗng, không biết do cồn hay do cái gì,đột nhiên có cảm giác thích, với nàng mà nói đây là một điều thật xa lạ, chưa bao giờ thử qua cảm giác này. Hô hấp nàng ái muội, một cỗ nóng bỏng bốc lên mặt, cùng lúc đó, tim đập liên hoàn, so với chạy nước rút 60s còn lợi hại hơn, hơi thở hai nữ nhân thơm ngon quấn lấy nhau, ánh đèn mờ ảo vây quanh, không một tiếng động phát ra, trêu chọc lẫn nhau.

Vừa đúng lúc ca sĩ hát một câu thật hợp hoàn cảnh « Close to you », giọng hát nữ nhân lười biếng ôn nhu. Thật động lòng người.

Quý Hi vẫn bất động, thân mình cương cứng, chỉ có tim là như cũ đập nhanh như đánh trống, thật nhanh thật nhanh.

Căn bản là chỉ muốn đùa một chút, nhưng dần dần ý cười trên mặt Kiều Chi Du dần tỏa ra, ánh mắt cũng trở lên nghiêm túc, tim đồng dạng chịu không nổi mà đập liên tục mất khống chế. Là cảm giác ngứa ngáy tâm can, nghĩ thật muốn hôn xuống đôi môi mềm mại này của nàng, thử một chút một chút thôi.

Cái tư thế thân thiết này duy trì được vài giây, nhưng cảm giác hai người đối diện nhau thật là lâu. Thật sự chỉ là một cái chớp mắt, nhưng phảng phất như đã vào một thế giới khác vậy.

Ca sĩ còn đang hát thâm tình ở đàng xa:

Why do starts fall down from the sky

Tại sao những ngôi sao băng kia lại rơi xuống

Every time you walk by

Mỗi khi người bước ngang qua?

Just like me, they long to be

Giống như ta vậy, chúng cũng ao ước

Close to you

Được gần bên người.

……………………

“Vậy ngươi đỏ mặt cái gì?’’ Kiều Chi Du thần trí quay lại trước.

Một sự trêu chọc bất ngờ, xoay chuyển bầu không khí.

Qúy Hi nhìn khuôn mặt quen thuộc tươi cười này, phản ứng lại, cùng lắm chỉ là giỡn thôi. Nàng đứng đắn lại như cũ nói Kiều Chi Du một câu: ‘’Chúng ta đều say.’’

‘’Được rồi, không đùa ngươi nữa.’’ Kiều Chi Du khuông mặt nhiễm men say lười nhác, cười cho qua.

Lại ngồi kề vai, Qúy Hi cùng Kiều Chi Du trầm mặc một lát, hai người các nàng cùng cắn đầu uống hút uống nước mơ chua, đều tim đập loạn đến mất tự nhiên, còn chưa thoát ra được những suy nghĩ lúc nãy.

Không khí xung quang cũng tự nhiên thay đổi, không biết là vì sao.

Thẳng cho đến khi bài hát kết thúc.

Kiều Chi Du: ‘’Hỏi lại ngươi một vấn đề.’’

Cuối cùng cũng khôi phục lại nói chuyện phiếm.

Kiều Chi Du tò mò: “Nói ngươi đã quen mấy bạn trai rồi?’’

Vấn đề này…….

Quý Hi lắc đầu, có cái gì nói cái đấy, ‘’Không có ai.’’

Ngoài ý muốn của Kiều Chi Du, “Người theo đuổi ngươi không ít đi.’’

Theo lý thuyết, với tính cách của Qúy hi, cùng diện mạo, hẳn là rất được chào đón.

Quý Hi nhìn đến Kiều Chi Du, lại cười nhạt trả lời: “Không nghĩ đến yêu đương.’’

Kiều Chi Du lại nhớ đến chính mình năm đó, cũng như thế này. Nhưng hiện tại nàng cùng Qúy Hi ý tưởng lại hoàn toàn trái ngược nhau, lần trước nàng cũng đã nghe Qúy Hi nói qua không nghĩ đến chuyện yêu đương, “Yêu đương không tốt sao? Có người khác ở cùng ngươi.’’

Qúy Hi cười không trả lời.

Nàng cảm thấy bản thân mình không có cô đơn, cũng không cần người ở cùng, nàng nghĩ nhiều nhất bây giờ là kiếm tiền, có sự nghiệp của bản thân, để thành nơi cho bà và em gái dựa vào.

Một người thật tốt, có thể chuyên tâm.

Nàng đã gặp qua không ít người nói chuyện yêu đương, yêu cho oanh oanh liệt liệt, kết quả vẫn chỉ có một mình. Cho nên hiện tại này không có ý nghĩ xem sét gì đến chuyện tình cảm, điều này không quan trọng.

Lại có cái gì cũng không chịu nói. Kiều Chi Du: ‘’Có người từng nói qua ngươi giống cái hũ nút chưa?’’

Quý Hi dừng một chút, “Ngươi là người đầu tiên.’’

‘’Hũ nút.’’ Kiều Chi Du mỉm cười, nhẹ nhàng lặp lại một câu, cảm thấy đầu lại choáng váng nhức, vì thế nàng ghé đầu vào quầy bar, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Qúy Hi nhân cơ hội nhìn lén Kiều Chi Du, ngũ quan tinh xảo, vừa mới nhắm mắt như vậy, cũng cảm thấy nàng thật xinh đẹp. Lại nghĩ tới sự việc vừa rồi, bởi vì đêm nay mình uống nhiều rượu quá sao? Đầu cũng choáng, vì cái gì mà suy nghĩ lung tung quá lên vậy………….

Nàng thật hiểu biết bản thân mình.

Từ trước tới nay cũng không bởi vì người khác đến gần, mà tim đập nhanh loạn như vậy.

Qúy Hi cũng bò bò ở quầy bar, tâm tình trở lên thật nóng nảy. Hơn nữa buổi tối uống các loại rượu với nhau, lúc này mới cảm thấy khó chịu, như có thứ gì đó đang cồn cào trong lòng, chắc là do không khí ở đây buồn, quá nhiều người.

Qua hai phút.

Kiều Chi Du chậm rãi mở mắt ra.

‘’Đi về thôi, ta đưa ngươi về.’’ Qúy Hi nói. Nàng thấy Kiều Chi Du đêm nay say như vậy, cảm thấy không yên lòng.

‘’Không muốn đi về.’’ Kiều Chi Du chớp chớp mắt, vẫn gối lên cánh tay, ‘’Tiểu kiều tổng không có ở nhà, trở về chỉ có một mình.’’

Nguyên lai là Kiều tổng uống say vào sẽ bán manh, có cảm giác muốn làm gì đấy xấu xa một chút.

Hai người như vậy cương trong giây lát.

Qúy Hi không còn cách nào, nàng nói, ‘’Không ngại thì nói, có thể qua nhà ta.’’

Kiều Chi Du lặp lại: ‘’Đi nhà ngươi?’’

Quý Hi: ‘’Ân.’’

Năm phút sau, Kiều Chi Du đi theo Qúy Hi lên xe taxi.Hai con ma men, làm cho người ở trong xe gửi toàn mùi rượu.

Lên xe không bao lâu.

‘’Vai có thể dựa vào chút sao?’’ Kiều Chi Du hỏi Qúy Hi.

Qúy Hi hơi hoãn lại, mới đáp: ‘’Ân.’’

Kiều Chi Du nhẹ nhàng đem đầu tựa lên vai Qúy Hi, việc này có cảm giác thật mới lạ, từ trước đến nay nàng cũng không có dựa vào ai như vầy. Có điều vai gầy quá, không sao dựa vẫn thật thoải mái, Kiều Chi Du miệng cười cười nhẹ, thật thích cảm giác này.

Qúy Hi không chút cẩu thả mà làm gối cho Kiều Chi Du, quay đầu thoáng nhìn, liền ngửi được mùi hương trên tóc nàng, thấy nàng đang nhắm mắt thư thái nghỉ ngơi.

Đêm nay tâm trạng của nàng thật bất ổn đi, Qúy Hi đã sớm cảm nhận được điều này, Kiều Chi Du ngày thường thành thục bình tĩnh, trong lòng thật ra rất mẫn cảm và yếu ớt hơn ai. Nhìn chung cảm thấy rằng, nàng và Kiều Chi Du thật giống nhau, đồng dạng là người tâm tư cất giấu không ai thấu được.

Nàng hình như ngủ rồi.

Một sợi tóc dài rũ xuống dưới.

Qúy Hi do dự, vẫn là nâng tay lên, hơi chút giúp Kiều Chi Du vén lên.

Bất chợt Kiều Chi Du mở mắt, vừa lúc nhìn ngang đối diện với Qúy Hi, cười cười. Hôm nay sinh nhật, liền giả vờ để nữ nhân bên cạnh này ở cùng nàng, chính là người mình thích.

Nghĩ vậy, nàng lại hướng trên vai Qúy Hi cọ cọ vài cái, nàng thật ra không có say bất tỉnh nhân sự như vậy, nhưng bây giờ, nàng phải ngụy trang ra say tương đối như vầy.

Xe chạy được một khoảng cách, xuyên qua màn đêm.

‘’Hôm nay làm sao vậy? Qúy Hi phá lệ hỏi người khác cùng tâm sự. Hỏi đến thì có chút kỳ quái, bởi vì nàng không am hiểu quan tâm người khác, nhưng đối với Kiều Chi Du ở trước mắt này, nàng không nhịn được, liền hỏi xuống.

Thanh âm Kiều Chi Du khàn khàn: ‘’Tâm trạng không tốt.’

Qúy Hi biết là tâm trạng không tốt, lại nhớ đến lời Lục Phong nói trong điện thoại kia, nàng truy vấn: ‘’ Sao tâm trạng lại không tốt như vậy.?’’

Kiều Chi Du không trả lời trực tiếp, mà nâng nâng ngẩng lên, ‘’Nói cùng ngươi, ngươi sẽ dỗ ta sao?’’

Qúy Hi ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt nàng, giây tiếp theo, không nghĩ được bản thân mình sẽ nói:

“Sẽ.’’

……………

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play