Tống An Thị chia sẻ video ngầm quảng bá cho “Nghê Thường” nhưng chẳng bao lâu sau, các thám tử Sherlock Holmes online đã phát hiện ra được chỗ bất thường.

Trong video, “Tống An Thị” nhảy múa một cách lả lơi, hình xăm con bướm bên lưng trái, nhìn tỷ lệ... hình như không được bình thường lắm thì phải.

Ban đầu, vấn đề tỉ lệ hình xăm chỉ là nghi vấn của mấy cư dân mạng, không gây nên ảnh hưởng gì quá lớn trên mạng, ngay cả bình luận phản hồi cũng chỉ lác đác mấy dòng.

Vậy mà dòng bình luận nghi vấn này tồn tại chưa đầy mười phút đã tài khoản chính thức trên Weibo xóa mất, còn xóa sạch sành sanh, không để lại một cái nào.

Hành động mạnh bạo như hổ này mới khiến cộng đồng mạng bắt đầu hoài nghi, cảm thấy chuyện có gì đó không đúng.

Các “thám tử online” lục lại ảnh bìa tạp chí và ảnh chân dung của Tống An Thị chụp trước đây, đồng thời chèn khung hình chín ô vào bức ảnh chụp sau lưng cô ta.

Có thể nhận ra dễ dàng, hình xăm con bướm của Tống An Thị gần như chiếm gần hết ô vuông.

Mà khi đặt tỉ lệ khung hình đó vào trong bức ảnh chụp màn hình từ video, tỉ lệ giữa con bướm và mặt lưng chiếm tầm một phần ba.

Bức ảnh tỉ lệ này chứng minh ngay sự thật Tống An Thị đã sử dụng diễn viên đóng thế --

“Cái quái gì vậy, đoạn múa này không phải Tống An Thị múa, uổng công tôi kích động một phen.”

“Nhìn kỹ càng một lượt, đúng là cách cắt ghép dùng diễn viên thay thế, khi quay cảnh múa thì không quay mặt, mà quay mặt thì không có cảnh múa.”

“Đây chẳng phải là lừa khán giả sao?”

“Tống An Thị, chỉ muốn hỏi cô có xấu hổ không?”

“Trong quá trình quay phim sử dụng diễn viên đóng thế là chuyện quá bình thường, chuyện này mà cũng đáng phốt sao?”

“Thương An Thị.”

“Đúng vậy, có nghệ sĩ máu mặt nào chưa từng dùng diễn viên đóng thế, mấy ông blogger đừng phốt bừa bãi được không!”

“Dùng diễn viên đóng thế thì không sao, nhưng quan trong là Tống An Thị tự chia sẻ video đó, tự nhận đoạn múa này là do cô ta múa.”

“Đúng thế, dùng diễn viên đóng thế không phải là lỗi, nhưng nói dối thì... khó ăn nói rồi.”

“Đây không phải tự vả mặt mình sao?”

...

Rất nhanh sau đó, hashtag # Tống An Thị dùng diễn viên đóng thế # đã leo lên bảng hot search.

Sự tình càng ngày càng trở nên nghiêm trọng, trên mạng toàn bài đăng lên án, đều đang chỉ trích Tống An Thị không đủ khả năng múa, lại còn nói dối nhận vơ bài múa của diễn viên đóng thế.

Nhiều người còn mang phần biểu diễn tồi tệ của Tống An Thị khi còn hoạt động trong nhóm nhạc nữ so sánh với đoạn múa “Nghê Thường Vũ Y” kia.

Hành động này chẳng khác gì “Hiện trường lật xe”.

“Thương chị gái múa thay quá.”

“Đúng vậy, diễn viên đóng thế múa đẹp hơn Tống An Thị quá là nhiều luôn.”

“Tống An Thị, cô không biết ngại sao?”

Cực chẳng đã, Tống An Thị chỉ có thể xóa bài chia sẻ “nhận vơ” kia, sau đó đăng một bài đăng khác --

“Xin mọi người hãy quan tâm đến kỹ thuật diễn xuất nhiều hơn [Cúi chào] [Cảm ơn]”

Bài đăng này lập tức khơi dậy sự nghi vấn và bất mãn của đông đảo khán giả --

“Quan trọng là diễn xuất của cô cũng chẳng ra làm sao.”

“Thừa nhận nói dối khó đến thế sao?”

“Giải thích xíu đi, tại sao dùng diễn viên đóng thế rồi còn lừa cư dân mạng?”

“Là vì lòng hư vinh à?”

“Phân cảnh múa cũng không nhiều, sao không tự múa đi, bước ra từ nhóm nhạc nữ mà lại không biết nhảy, chẳng phải khôi hài sao?”

“Bây giờ Tống An Thị đang nổi, là người bận rộn rồi, ngày nào cũng bận tham gia show rồi nhận hợp đồng đại diện nhãn hàng không ngừng, thời gian đâu mà tập múa cơ chứ [Cười]”

“Fan nguyên tác bày tỏ, nữ chính là Đại Đường đệ nhất vũ cơ, thật sự không hy vọng một nghệ sĩ ngay cả nhảy múa cũng không biết nhận diễn.”

...

Chuyện dùng diễn viên đóng thế càng ngày càng lớn, Tống An Thị đã không còn cách nào giải quyết nữa, chẳng còn cách nào khác, công ty quản lý đành dùng tài khoản Weibo của cô ta để đăng bài đăng đính chính và xin lỗi, đồng thời bày tỏ: Sẽ không dùng đến diễn viên đóng thế, đoạn múa này Tống An Thị sẽ tự múa.

Nhưng chưa được bao lâu, lại có người đăng video Tống An Thị tự múa điệu múa “Nghê Thường Vũ Y”, đồng thời đặt video này với video ngầm quảng bá trước đó cùng nhau để so sánh.

Cùng là động tác xoay tròn giống nhau, Tống An Thị múa máy không chỉ cứng mà ngay cả tiết tấu cũng không bắt nhịp được!

Fan nguyên tác vốn đã không có cảm xúc với Tống An Thị, nhưng sau khi xem được đoạn video này, họ đã bắt đầu điên cuồng tẩy chay và công kích --

“Đúng thật là, kịch bản ban đầu đã bị sửa rồi, bây giờ lại mời cái loại nghệ sĩ lưu lượng cần kỹ năng không có kỹ năng, cần thực lực cũng chẳng có thực lực diễn vai nữ chính Ngôn Hoan, tôi cho một vạn cái “phỉ nhổ”!”

“Kiểu múa may của cô ta thật sự xấu đến mức tôi phải khóc thét đấy! Nếu vai này do cô ta diễn, cộng đồng fan nguyên tác tuyệt đối không thể chấp nhận!”

“Tống An Thị đừng hại “Nghê Thường” nữa!”

...

Bởi vì Tống An Thị đã bỏ dùng diễn viên đóng thế, đạo diễn Triệu khôi phục lại ngay vị trí múa đầu của Bạch Nhân.

Vị trí múa đầu mà Kiều Hân Kỳ khó khăn lắm mới giành được còn chưa cầm nóng tay, lại để cho Bạch Nhân đoạt mất, hận đến ngứa răng, chạy đến thì thầm to nhỏ với Tống An Thị một phen.

Mấy ngày nay Tống An Thị đang gặp khó khăn, tâm trạng vốn đang bực bội sẵn, nghe Tống Hân Kỳ nói mọi chuyện đều là Bạch Nhân cố ý, máu nóng càng xộc lên đầu, giận đùng đùng lao đến trường quay ở Ngự Hoa Viên.

Bạch Nhân đang cùng mấy cô gái khác luyện tập đoạn múa nhóm tiếp theo, có một cô gái nhờ cô hướng dẫn, cô cũng hết sức nhẫn nại giải thích động tác cho cô ấy, giảng giải nội dung chủ chốt.

Tôn Lê Lê đứng bên cảnh chốc chốc lại phe phẩy chiếc quạt tròn, cười tít mắt nhìn Bạch Nhân, cảm thán rằng trước đó đúng là mất công lo lắng một phen.

Bạch Nhân đâu phải kiểu người để mặc người ta chèn ép, hay tùy ý sắp xếp.

Tống An Thị coi như đã được mở mang tầm mắt, thủ đoạn cao tay của Bạch Nhân, cô ta mới học hỏi được hai ba phần thôi.

Lúc này, Tống An Thị giận đùng đùng tới tính sổ, túm lấy cổ áo của Bạch Nhân, lôi cô ra khỏi sàn múa một cách hết sức ngang ngược.

Tôn Lê Lê thấy tình hình không ổn, tiến lên can ngăn ngay nhưng bị Bạch Nhân liếc mắt ngăn lại.

Với sự ăn ý bao năm, Tôn Lê Lê hiểu ý dừng bước ngay lập tức.

“Được đấy, Bạch Nhân, không ngờ cô còn có chiêu này.”

Bạch Nhân hất tay cô ta ra, mỉm cười rồi nói: “Chị Thị, lời này của chị là nói đến chuyện gì thế?”

“Đừng tưởng tôi không biết, chuyện hình xăm, chính cô cố ý, không cam tâm làm người múa phụ họa của tôi, ngay từ sớm đã bày kế hãm hại tôi rồi!”

“Thứ nhất, chuyện xăm mình là chị bắt tôi đi xăm, nếu ban đầu chị chọn xóa hình xăm của mình thì sẽ không xảy ra chuyện như bây giờ.”

Bạch Nhân mặt không cảm xúc, “Thứ hai, thợ săm đã dựa vào hình xăm của chị mà xăm lại y như cũ, vấn đề kích cỡ không thể chuẩn xác y như đúc được, vì eo của chị to hơn eo tôi. Cuối cùng, mong chị nắm rõ trọng điểm, chuyện cư dân mạng công kích không phải chuyện chị dùng đóng thế mà là do chị nói dối.”

Bạch Nhân nói rõ ngọn ngành, đạo lý rõ ràng đâu ra đấy --

Tất cả chuyện này đều là Tống An Thị tự mình gây ra, không thể oán trách người khác.

Mặt mũi Tống An Thị đỏ bừng, huyệt thái dương gồ gân xanh, ngay cả vùng cổ cũng giống như ấm nước đun sôi vậy.

“Bốp”, cô ta giơ tay tát Bạch Nhân một phát.

Tất cả mọi người ở đó đều sững sờ, mấy vũ công che miệng kinh hô, không ngờ Tống An Thị lại đánh người.

Gò má trắng ngần của Bạch Nhân tức khắc xuất hiện dấu bàn tay năm ngón rõ ràng.

“Con đ*! Không được chết tử tế đâu!” Tống An Thị còn muốn đánh nữa, mấy nhân viên trường quay lập tức chạy đến kéo cô ta lại, “Chị Thị bình tĩnh chút, đừng kích động!”

Tống An Thị kích động quát lên: “Cứ đấu với tôi đi! Còn muốn vào giới giải trí, chỉ cần tôi ở đây một ngày thì cả đời này cô đừng có mà mơ mộng hão huyền nữa!”

Đám trợ lý kéo Tống An Thị đang kích động rời khỏi sàn múa.

Đạo diễn Triệu Tuần đi tới an ủi Bạch Nhân: “Cô đừng chấp cô ấy, trong giới giải trí, những chuyện ấm ức này khó tránh khỏi, nhường cô ấy chút nhé.”

Bạch Nhân hiểu ý của Triệu Tuần.

Giới giải trí là một nơi coi trọng thứ tự cấp bậc, bây giờ cô vẫn đang là người không tên không tuổi, bị nghệ sĩ có địa vị cao ức hiếp là một chuyện bình thường đến không thể bình thường hơn.

Muốn bảo vệ bản thân thì cần phải đứng trên đỉnh.

Cô xoa má trái vẫn còn tê tê, quay đầu nhìn về phía Tôn Lê Lê.

Tôn Lê Lê nghiến răng, hai tay run rẩy, nhìn cô bằng ánh mắt “Cậu yên tâm”.

Đến buổi chiều cùng ngày, hashtag # Tống An Thị đánh người ở trường quay # đã vọt lên đầu bảng hot search, ở cuối hot search còn đính kèm một chữ “Bạo”.

Nhấp vào hot search này, lọt vào mắt đầu tiên chính là video Tống An Thị đánh người.

Trong video cô ta hùng hổ ngang ngược, chẳng khác nào con gà trống ngạo mạn ý chí chiến đấu sục sôi, cho Bạch Nhân một bạt tai, ngay cả âm thanh lanh lảnh đó cũng được thu lại.

“Con đ*! Không được chết tử tế đâu!”

“Cứ đấu với tôi đi! Còn muốn vào giới giải trí, chỉ cần tôi ở đây một ngày thì cả đời này cô đừng có mà mơ mộng hão huyền nữa!”

Ngôn từ cay nghiệt ngang ngược thế này giống hình tượng người phụ nữ chua ngoa, từng phút lật đổ hình tượng “Nữ thần phim cổ trang” của cô ta.

Bình luận chê trách của cư dân mạng ùn ùn kéo tới như thủy triều --

“Trời ạ, lời nói của Tống An Thị... độc địa quá!”

“So với dáng vẻ thanh thuần trước màn hình của cô ta lúc bình thường, như hai người khác nhau.”

“Sập nhà rồi, cô gái mà tôi hâm mộ bấy lâu hóa ra lại là loại người này.”

“Đừng dùng tình cảm thật để đu thần tượng nữa, sập nhà khó chịu quá.”

“Tống An Thị làm như vậy chắc chắn có lí do!”

“Chẳng phải chính là chuyện dùng diễn viên đóng thế bị người khác phát hiện, thẹn quá hóa giận sao.”

“Thương chị gái đóng thế.”

“Có ai nhận ra diễn viên đóng thế này rất giống chị gái trong video múa quạt lúc trước không?”

“A, không sai, chính là cô ấy!”

“Thảo nào, chỉ có cô ấy mới múa điệu Nghê Thường đẹp như vậy thôi!”

“Đẹp đến bàng hoàng!”

Trong văn phòng ở tầng thượng của tập đoàn Xán Tinh, Trần Hoài Kiêu đã kết thúc một cuộc gọi video, ngồi bên bàn, chăm chú đọc bản báo cáo kế hoạch chương trình giải trí mùa một mà người phụ trách gửi lên.

Thẩm Bân đi tới, hạ giọng ghé vào tai anh: “Ngài Kiêu, Tống An Thị vừa gây chuyện ở trường quay.”

Trần Hoài Kiêu trưng ra khuôn mặt không cảm xúc, nói: “Những chuyện nhỏ nhặt này vẫn phải báo cáo với tôi sao?”

Thẩm Bân nuốt nước miếng, khó khăn nói: “Tôi lo bà chủ đã chịu ấm ức.”

“Người của tôi, cậu quan tâm làm gì?” Trần Hoài Kiêu bình tĩnh nói: “Vả lại, ai có bản lĩnh làm cô ấy ấm ức.”

Thẩm Bân nịnh bợ không thành, không nói nhiều nữa, vội vàng rời khỏi phòng làm việc.

Cùng lúc đó, điện thoại của Trần Hoài Kiêu xuất hiện một thông báo tin tức mới --

[Tống An Thị nổi giận ở trường quay, hình tượng sụp đổ! Diễn viên đóng thế bị bạt tai!]

Trần Hoài Kiêu hơi nhíu mày, tiện tay nhấn vào xem.

Tuy ban sáng anh đã lường trước màn này của Bạch Nhân có thể là màn khổ nhục kế, nhưng khi anh nhìn cái tát rất kêu rơi xuống mặt cô, làn da nõn nà của của người phụ nữ lập tức sưng đỏ, trái tim anh chợt thắt lại, đau thấu tâm can.

...

Mấy phút sau, Thẩm Bân trông thấy sếp tổng xị mặt, sải bước thật nhanh ra khỏi phòng làm việc, đến bên bàn anh ta.

Tay của anh... hình như đang run.

“Ngoài bộ phim “Nghê Thường”, Tống An Thị còn có hoạt động gì nữa không?”

“Có ạ.” Thẩm Bân vội vàng trả lời: “Cuối tuần này cô ta phải tham gia chương trình “Thách thức ngôi sao”, thứ tư tuần sau còn có buổi chụp ảnh bìa cho một hợp đồng đại diện thời trang, tuần sau nữa còn có chương trình hẹn hò...”

Không đợi Thẩm Bân nói xong, anh đã giải quyết dứt khoát bằng một câu ngắn gọn: “Hủy hết đi.”

“Hả?” Thẩm Bân không kịp phản ứng lại, “Ý của ngài là...”

“Hợp đồng công việc trong nửa năm đổ lại của Tống An Thị, toàn bộ hủy bỏ.” Trần Hoài Kiêu cố gắng kìm nén cơn giận, lạnh lùng nói: “Tôi muốn phong sát người này.”

Thẩm Bân nuốt nước bọt, thầm kinh ngạc cảm thán.

Trước đây cũng có người mới kiêu căng không biết điều, từng đắc tội với Trần Hoài Kiêu.

Trần Hoài Kiêu rộng lượng, chưa từng chấp nhặt bọn họ.

Đây là lần đầu tiên anh nặng tay phong sát nghệ sĩ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play