Nội tâm rung động vất vả lắm mới an ổn xuống. Cố Hoài Cẩn đẩy nhẹ người đang đối mặt cùng mình ra, nàng cũng không biết Đường Lan Thanh là vì lo lắng chính mình cơ thể mềm nhũn ngã trên mặt đất hay là sợ chính mình sẽ rời đi mà tay nàng vẫn luôn ôm chặt lấy mình.

Cố Hoài Cẩn mím mím môi tựa ở bên tường suy nghĩ hồi lâu, Đường Lan Thanh cũng không lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của nàng, chỉ yên lặng mà chờ đợi, Đường Lan Thanh biết nàng sẽ có lời gì muốn nói với mình.

"Hãy cho ta chút thời gian lo lắng nữa..." Cố Hoài Cẩn nhíu mày, nàng không phủ nhận nội tâm của chính mình thích tình yêu của Đường Lan Thanh, cho dù mình cât lực khắc chế như thế nào đi nữa, chung quy chỉ là lừa người dối mình.

Hơn nữa... Nàng ngẩng đầu ngắm nhìn nữ tử thần sắc nhu hòa trước mặt, những điều Đường Lan Thanh làm nàng đều cảm giác được, nếu như không cho hai người một cơ hội... Nàng sợ sau này mình sẽ hối hận cả đời...

"Được, ta chờ ngươi." Đường Lan Thanh tuy không nghe thấy đáp án chính mình muốn nghe nhất, thế nhưng so với biết được đáp án trái lại như vậy nàng càng cảm thấy tốt hơn, không qua loa, không manh động, không ép buộc.

"Ừm." Cố Hoài Cẩn vẫn cảm giác được bên trong vẫn còn lưu lại hương khí  kiều diễm ban nãy, hai gò má vẫn không các nào hạ nhiệt, nàng nhẹ nhàng lấy laptop mở lên, đặt bên cạnh máy vi tính để bàn, sau đó lên mạng, gọi người đứng phía sau vào ngồi bên cạnh mình "Mở máy tính, vào game."

"Được." Mím môi cười cười, Đường Lan Thanh thao tác nhanh nhẹn mở máy tính liếc mắt nhìn vị trí địa đồ nang đang đứng sau đó truyền tống đến.

Trong màn hình hai người đều mặc bạch y hai mắt nhìn nhau, non xanh nước biếc xung quanh cũng sánh không được với hình dáng người trong lòng của, mỹ cảnh bao quanh cũng vô tâm thưởng thức. "Trong mắt ta chỉ có ngươi" liền chỉ là như vậy mà thôi.

Tiêu Nhục Thư đứng trước mặt nàng thân hình thoắt ẩn thoắt hiện, qua vài giây liền chỉ thấy tàn ảnh của nàng, thân hình đã biến mất trong không trung, lát sau bên tai liền truyền đến thanh âm trong trẻo lạnh lùng trong đó mơ hồ mang theo một chút ôn hòa "Ta mời ngươi, đi thôi."

"Được." Vừa dứt lời, Tiêu Nhục Thư liền thu được tin nhắn của Liệu Trầm Hương mời cùng tham gia kỳ ngộ. Mời gia nhập đội ngũ xong, hai người liền đứng trong một nham động, phía dưới một mảnh hoả hồng.

"Liệt Diễm hang động" —— là hạng mục mới trong kỳ ngộ của Vong Giang Hồ, yêu cầu là người tham gia muốn kỳ ngộ nhất định phải mời một người khác phái cùng đi. Cũng bởi vì đây là hạng mục mới, hơn nữa tỷ lệ gặp kỳ ngộ rất thấp, vì vậy nên đại đa số người vẫn tạm thời không có chuyên chú xem hướng dẫn cách công phá như thế nào.

Liệu Trầm Hương ở nhà cũng bởi vì nghĩ tới điều này cho nên mới quyết định tham gia, kỳ ngộ mới quà tặng khen thưởng nhất định không ít, hơn nữa quy định phải có hai người cùng tham gia. Trước kia chưa bao giờ từng xuất hiện kỳ ngộ yêu cầu cần có hai người hoàn thành yêu, luôn sử dụng  hình thức một người tham gia. Liệu Trầm Hương suy đoán rất có khả năng là độ khó của nó cùng bình thường không giống.

Nhìn thấy yêu cầu cần có một người chơi khác phái, nàng ngay lập tức nghĩ đến Tiêu Nhục Thư, mà điểm hảo hữa của nàng cùng Tiêu Nhục Thư vẫn ở màu xám. Cũng nên nhân cơ hội này ở nâng điểm lên mới được...

"Ừm... Có chút khó..." lời này của Đường Lan Thanh là lời thật, Cố Hoài Cẩn nghĩ rất đúng, kỳ ngộ này phần thưởng thật sự rất phong phú. Thế nhưng trước kia độ khó của nó đến năm nàng hai mươi sáu tuổi vẫn đứng đầu là cửa ải kỳ ngộ khó qua nhất.

Sau khi suy nghĩ một lúc nàng cho Liệu Trầm Hương gọi ra bạch mã yêu cầu nàng cùng cưỡi, sau đó Đường Lan Thanh xoay ghế đến gần cùng Cố Hoài Cẩn xem một cái màn ảnh. Bởi vì là màn hình laptop nhỏ nên nếu không nhìn trực diện xem thì rất khó để xem, thân thể nàng hơi hướng đến gần Cố Hoài Cẩn một chút.

Hương trúc quen thuộc thấm vào tâm can, tuy rằng lúc nãy cũng có thể mơ hồ ngửi được, nhưng bây giờ vì khoảng cách rút ngắn cho nên mùi hương càng nồng hơn.

"Dựa vào sát vách đá mà đi, cẩn thận bị dung nham phun ra đụng trúng." Đường Lan Thanh nói xong câu đó liền mở túi đồ ra kiểm tra một chút, những thuốc cần có trong túi nàng còn thiếu rất nhiều, nàng quay lại ngồi trước máy vi tính của mình.

(Bang hội) Tiêu Nhục Thư: Phong thúc có đó không.

( Bang hội) Nhân Điên Phong Ngữ: Ở đây, hoàng phu tương lai.

( Bang hội) Tiêu Nhục Thư:...

Đối với biệt hiệu của Nhân Điên Phong Ngữ đặt, Đường Lan Thanh thật không biết nói gì, đã "hoàng phu" thì cũng thôi, lại còn bỏ thêm hai từ "Tương lai" vào làm danh xưng mới...

( Bang hội) Tiêu Nhục Thư: Có hay không thuốc tăng sức bạo cùng sức né tránh?

( Bang hội) Nhân Điên Phong Ngữ: Chờ ta một chút.

Ước chừng qua nửa phút, tin nhắn bang hội lấp lóe.

( Bang hội) Nhân Điên Phong Ngữ: Còn nhiều, cần bao nhiêu?

( Bang hội) Tiêu Nhục Thư: Gửi chim bồ câu đưa tới, Phi Trầm, Hương Hào, mỗi loại 10 bình.

Trong bang hội lại không có động tĩnh, Đường Lan Thanh biết Nhân Điên Phong Ngữ là đang tách thuốc gửi chim bồ câu đưa đến cho Cố Hoài Cẩn.

Vì vậy nhân lúc rảnh rỗi nàng liền trở lại bên người Cố Hoài Cẩn. Nhìn phía trên bạch mã hai đạo bạch y men theo vách núi cheo leo, nhỏ hẹp dừng lại ở lối vào thung lũng, con đường trước mặt so với lúc nãy quả thật rộng rãi hơn rất nhiều, nàng chỉ vào vị trí bên trái lùm cây "Đứng ở chỗ này đừng nhúc nhích, tuyệt đối đừng động đậy."

"Ừm."

Đứng ở vị trí Đường Lan Thanh vị trí không quá vài giây, bản nhiệm vụ của Liệu Trầm Hương hiện lên kỳ ngộ nhiệm vụ mới.

( Bang hội) Nhân Điên Phong Ngữ: Nữ Vương đại nhân tham gia kỳ ngộ?!

Trong Vong Giang Hồ, điểm hảo hữa của tổ đội dựa vào thời gian cùng số điểm đạt được ở trình độ nhất định thì, sẽ tự động đem trình độ hảo hữa của hai người thăng lên một cấp bậc, tương tự trình độ thân mật đạt đến đẳng cấp nhất định cũng là có thể thăng cấp. Cấp bậc hảo hữa từ thấp đến cao là: kết thân, quen nhau, hiểu biết, bạn thân, phu thê.

Chỉ cần đạt đến trình độ "hiểu biết", các hoạt động của người chơi đều sẽ thông báo cho hảo hữa, Nhân Điên Phong Ngữ vì vậy nhận được tin tức "hảo hữa của ngài Liệu Trầm Hương hoàn thành nhiệm vụ kỳ ngộ thứ nhất", còn chưa nhìn kỹ thì tin tức liền bị tin tức khác thay thế "hảo hữu của ngài, Liệu Trầm Hương nhận được một nhiệm vụ kỳ ngộ".

( Bang hội) Liệu Trầm Hương: Ân.

( Bang hội) Nhân Điên Phong Ngữ: Nữ Vương đại nhân chờ đã! Vi thần có một loại thuốc mới hái tuyệt hảo có ích với Đại kỳ ngộ, để vi thần đi vào lấy dâng lên.

( Bang hội) Tiêu Nhục Thư: Phốc...

( Bang hội) Lông mày mang triệu chứng xấu: Bang chủ đại nhân là nhiệm vụ của NPC cho trong kỳ ngộ là cái gì?

( Bang hội) Liệu Trầm Hương: Vừa mới ra ngoài cùng Thao Thiết tranh đoạt thức ăn.

( Bang hội) lông mày mang triệu chứng xấu: Nữ vương!!!!!!!!!!

Cố Hoài Cẩn đối với lông mày mang triệu chứng xấu đột nhiên sửa lại xưng hô cười nhạt một tiếng, nàng nghiêng đầu nhìn ngắm một bên sườn thanh tú, cùng với nghiêm túc hiếm có của người bên cạnh.

( Bang hội) Lông mày mang triệu chứng xấu: Cầu cúng bái!! Cầu chia sẻ vận may!!!

Tiêu Nhục Thư điều khiển chính mình đi đến chỗ bán dược phẩm, đem toàn bộ dược phẩm trên giá cho vào túi, sau đó phân loại dược phẩm xếp từ thấp đến cao. Sau khi làm xong tất cả, nàng vào trong bang hội.

( Bang hội) Tiêu Nhục Thư: Phong thúc, cho ta gửi cái này lại đây.

( Bang hội) Nhân Điên Phong Ngữ: Được, địa chỉ thu hàng, tên, số điện thoại di động đưa ta.

( Bang hội) Tiêu Nhục Thư:...

Đường Lan Thanh mím môi nhịn cười đến thân thể run rẩy, Phong thúc đều ở thời điểm nàng rất nghiêm túc, nói một số câu làm cho nàng không thể nhịn cười được.

Chim bồ câu lấp lóe, Đường Lan Thanh gỡ xuống đàn cổ, gửi tới cho Nhân Điên Phong Ngữ.

( Bang hội) Quân Thư Nhất Khúc: Cần thuốc lại cần đàn, các ngươi đang trong địa đồ của kỳ ngộ?

( Bang hội) Liệu Trầm Hương: Ân.

( Bang hội) Quân Thư Nhất Khúc: Tại sao không mời ta?!

Quân Thư Nhất Khúc tức giận đem dã thú trước mặt đá đến trên tường, thân thể nó va chạm vào tường, chấn động mạnh đến mức bụi bặm bay khắp nơi, nó kêu rên một tiếng cũng không cách nào đứng lên được. Luận thực lực, trang bị, hắn có gì không sánh được với kẻ mới đến Tiêu Nhục Thư!

( Bang hội) Lông mày mang triệu chứng xấu: Quân ca, bọn họ phu thê ân ân ái ái cùng đi địa đồ, chúng ta xen vào làm gì a.

Lời nói của lông mày mang triệu chứng xấu đã cho hắn một đòn cảnh cáo, trước đây hắn vẫn vô tình hay cố ý nói bóng gió muốn cưới Liệu Trầm Hương làm vợ.

Nhưng nàng cùng mình không hợp, mỗi lần đều đưa cho mình một ít lý do qua loa lấy lệ từ chối. Kết quả nửa đường gϊếŧ ra một tên Trình Giảo Kim, trực tiếp đem Liệu Trầm Hương bắt đi, kêu hắn làm sao nuốt trôi cơn giận này!

Cũng không biết Liệu Trầm Hương nghĩ như thế nào, từ cách phối hợp đến ăn ý, bọn họ sóng vai chiến đấu nhiều lần như vậy, công kích hiểu ý không cần nói cũng biết.

Mà Tiêu Nhục Thư này mới đến không lâu, hai người muốn chiến đấu ăn ý phải tốn rất nhiều thời gian. Quân Thư Nhất Khúc hừ lạnh một tiếng, lợi ích tốt như vậy đặt ở trước mặt, Liệu Trầm Hương tự mình chọn sai người hợp tác còn có thể trách ai!

Đường Lan Thanh đối với Quân Thư Nhất Khúc bất mãn không nói gì, trực tiếp đem lời nói của hắn bỏ ở ngoài tai.

( Bang hội) Tiêu Nhục Thư: Cảm tạ Phong thúc.

"Rất vướng tay vướng chân?" Cố Hoài Cẩn chú ý tới hành động cau mày của nang khi thăm dò địa đồ liền nhẹ giọng hỏi.

"Không sao." Cũng không tính là vướng tay vướng chân, chỉ là đầu nàng dung lượng có hạn, kỳ ngộ này nàng chỉ nhớ rõ một ít chỗ cần chú ý, còn phương pháp phá quan hoàn chỉnh nàng không tài nào nhớ rõ.

"Nếu không được, đừng làm, ngươi nghỉ sớm một chút, ngày mai còn phải đi học." Cố Hoài Cẩn nghĩ đến nàng hôm nay tinh thần bị tổn thương nghiêm trọng, nàng không muốn Đường Lan Thanh mệt nhọc hơn nữa, hiện tại có chút hối hận hành động cho nàng để nàng mở máy tính.

Tuy nói là vì giảm bớt lúng túng cho mình, nhưng dùng lúng túng đổi lấy vất vả của Đường Lan Thanh, nàng là không muốn.

Tiêu Nhục Thư mời Liệu Trầm Hương giao dịch đồ vật, hai bên đem dược phẩm phân cho đối phương một nửa, sau đó hai người chính thức tiến vào địa đồ.

Trở ngại lớn nhất thông thường đều là ở phía sau.

Tiêu Nhục Thư gấp quạt giấy lại, màu máu bị hồng quang của dung nham ánh đến như ẩn như hiện, dọc theo đường đi nơi nào có hai đạo bạch y đi qua, tiểu quái đều bị đánh nằm một chỗ.

Đi tới đoạn đường phân ra ba cửa, ba con đường dài nhìn vào sâu không thấy đáy, Liệu Trầm Hương kéo Tiêu Nhục Thư ngồi trên lưng ngựa, sau đó Đường Lan Thanh đứng dậy cúi người tựa vào bả vai Cố Hoài Cẩn, ngón tay di chuyển trên bàn phím máy tính của nàng.

Trong ký ức nhớ đến cái giếng, nành không chút do dự lựa chọn nhảy xuống, nhiệm vụ kỳ ngộ của Liệu Trầm Hương lại lần nữa xuất hiện nhiệm vụ mới.

Một lão bá chống gậy hai mắt đẫm lệ đi tới bên cạnh hai người "Các ngươi là vợ chồng mới cưới nghĩ dắt tay nhau đi vào cung điện kết hôn?"

Đường Lan Thanh cùng Cố Hoài Cẩn liếc nhau một cái, các nàng chỉ đạt đến mức độ bạn tốt, nhưng cũng không có đi đến chỗ nguyệt lão đính hôn, ông già này là làm sao nhìn ra được?

Hơn nữa... Trước kia nội dung vở kịch

cũng không có xuất hiện chuyện như vậy...

Tuy rằng trong đầu nghĩ không ra là nơi nào xuất hiện vấn đề, nhưng Đường Lan Thanh vẫn không chút nghĩ ngợi lựa chọn "Đúng".

Lão nhân tiếc hận lắc đầu một cái, trong tay lấy ra một hộp gấm đưa tới  trước mặt các nàng "nếu là như vậy, hai người nếu muốn tiếp tục đi về phía trước, thì uống nước Vong Xuyên***trong hộp gấm này, quên đối phương đi."

***loại nước uống rồi quên đi tất cả

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play