Trước hôm đi 2 ngày

Tình Nhu cùng Nhâm Cảnh Thâm về thăm ông bà Nhâm, bà Thanh từ sớm ngoài vườn chăm cây cỏ, thấy các con về cũng vui vẻ đi vào, nói:

- Hai đứa đợi mẹ lên thay đồ rồi làm món này cho nhé... Hôm trước làm cho ba mày ăn xong ôn ấy khen mãi

Tình Nhu cười nhẹ, quay sang hỏi Nhâm Thế Thành:

- Ba ăn ngon miệng thật không ba, hì?

Thế Thành liếc nhìn vợ mình đi khuất lên tầng rồi mới dám thổ lộ:

- Ừ ngon... nhưng ba già rồi đồ ngọt đâu có ham. Mẹ mày làm được món đấy, trang trí cũng đẹp mắt nên từ đó tới giờ ngày nào cũng làm bắt ba ăn

Cả nhà quây quần bên nhau một ngày, Tình Nhu có lúc im lặng quan sát, gắn bó với Nhâm gia đã 14 năm, cũng tới lúc ra đi như này vì bất đắc dĩ nhưng thực sự có lỗi. Cả ba người họ luôn dành sự ưu tiên và hi sinh cho cô, đổi lại là cô ngoài thành tích học tập để báo đáp ông bà và hắn thì chẳng còn gì khác. Đã vậy còn sơ ý để có thai, Cảnh Thâm chưa biết, ông bà Nhâm lại càng nhiều chuyện bị cô giấu giếm... Có lẽ sự rời đi là tốt nhất cho hiện tại, ba mẹ sẽ chưa thể chấp nhận một lúc nhiều tin dồn dập như vậy. Tình Nhu hơi xúc động, khóe mắt đã ậng đỏ, Cảnh Thâm thấy vậy liền sốt sắng:

- Tiểu Nhu, em sao thế? Đồ ăn có vấn đề gì không?

Nữ nhân lắc đầu, lấy lại tinh thần, vui vẻ đáp:

- Không có... Em đang nghĩ ngày kia đi Trùng Khánh sẽ mua quà gì cho ba mẹ và anh hai... Lần đầu đi du lịch 1 mình nên hào hứng quá, đi có 5 ngày... mà ngỡ như lâu lắm mới gặp lại vậy

Lời cuối nữ nhân nói nhỏ dần, không ai nghe thấy cũng không ai để ý, Diệm Thanh ngồi bên cạnh liền bông đùa:

- Con bé này, ngày kia đi lo sau... giờ thì dùng bữa trước đi

Trước ngày bay

Tình Nhu vật vờ chạy sang phòng Cảnh Thâm, mạnh dạn nằm vào vòng tay của hắn, nhỏ nhẹ đáp:

- Ngủ thôi

Nhâm Cảnh Thâm lại vui vẻ:

- Trời sập mất thôi... Hôm nay em lại tự dâng mình cho sói sao?

Nữ nhân nhíu mày, khảng khái đáp:

- Anh đừng có vớ vẩn... em sắp đi chơi riêng, thoát khỏi anh nhưng sợ anh nhớ nhung không chịu được trong 5 ngày tới nên đành qua đây ôm ấp chút... an ủi anh thôi

Nam nhân vui vẻ nằm vùi mặt xuống vòng tay của Tiểu Nhu, thủ thỉ:

- Được, đợi em đi du lịch về cho khuây khỏa thoải mái... chúng ta nói chuyện với ba mẹ... Tình Nhu, tôi chờ đợi biết bao, hì

Hắn nằm trong lòng cô cười như tên tiểu tử ngốc, lời lẽ bỗng ngô nghê lạ thường rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Tình Nhu thì chưa, cô nhìn bức ảnh chụp cả gia đình để trên bàn, liên tục thở dài, bàn tay vuốt nhẹ mái tóc Cảnh Thâm, nói nhỏ:

- A Thâm... xin lỗi anh

Chuyến bay hôm đó cũng cất cánh tới Trùng Khánh an toàn, La Vân Ngọc và Lý Bình đã đợi sẵn, cả hai giúp cô để đồ lên chuyến khác rồi kéo cô ra nơi kín đáo, Vân Ngọc đưa ra hộ chiếu và một cái tên mới, cẩn trọng:

- Tình Nhu... từ bây giờ tới sống ở Serbia, em sẽ tên là Milinka Stojanvic... Mọi giấy tờ tùy thân cũng đã làm theo cái tên này, độ tuổi đã thay đổi. Căn nhà ở Vojvodina có người quen của anh, đợi sang đó an toàn anh sẽ giới thiệu họ với em

Lý Bình nhanh chóng đổi sim điện thoại, túc trực tại Trùng Khánh, anh sẽ ở đây nhận tin nhắn và trả lời lại Nhâm gia, tuyệt đối không bắt máy nghe điện và chỉ qua nhắn tin. La Vân Ngọc sẽ theo Tình Nhu sang Serbia, mọi thứ được chuẩn bị cẩn thận, trước khi lên chuyến tiếp theo, anh đưa cho cô chiếc áo khoác lông dày, dặn dò:

- Serbia lạnh lắm, em cầm trước đi

Tình Nhu lặng lẽ đón nhận, quay sang Lý Bình, nói nhỏ:

- Nếu Cảnh Thâm nhắn tin, anh cứ đáp lại em ổn, anh không cần lo... Xong thì... hôm sau anh có thể vứt thẻ sim và chiếc điện thoại này đi

Lý Bình gật gù:

- Anh biết... bây giờ chuyện quan trọng là Vân Ngọc đưa em sang Serbia an toàn... Có cơ hội nhất định anh sẽ qua thăm

Trước khi đi Tình Nhu gọi một cuộc cuối cùng cho Nhâm Cảnh Thâm, hắn rất nhanh đã bắt máy, hào hứng: . Ngôn Tình Sủng

- Tiểu thỏ... tới nơi rồi sao?

Tình Nhu ầng ậng nước mắt, thở phù một hơi dài, đáp:

- Vâng... em mới đến, nhưng chuyến bay khiến em hơi mệt

Nhâm Cảnh Thâm hỏi vài chuyện phiếm, vẫn vẻ quan tâm như vậy, liên tục nhắc cô mọi điều, lo lắng từ xa và không quên hứa hẹn:

- Tình Nhu... đi chơi thật vui rồi về lại với tôi... Tôi đợi em

Nữ nhân gật gù, nói thêm:

- À... mấy hôm sau em chỉ nhắn tin thôi, em sẽ chủ động báo anh và ba mẹ tình hình qua tin nhắn, anh không cần gọi điện nhé

Nhâm Cảnh Thâm tạm thời không có gì lấy làm lạ, cứ thể dễ dàng gật đầu, đáp:

- Em nghỉ ngơi đi... Yêu em

Tình Nhu nghe vậy không trả lời, đơn giản là dập máy. Cô lấy ra hai bức thư tay, đưa cho Lý Bình, căn dặn ngày gửi, địa điểm nhờ anh chuẩn bị giúp rồi theo sau La Vân Ngọc lên chuyến bay tiếp theo. Cái tên Nhâm Tình Nhu – Thượng Hải cũng không xuất hiện trong danh sách khách hàng bay tới Serbia mà là một cái tên khác: Milinka Stojanvic

P/s: chap 2 trong ngày tới đây kkk... Nếu có thể hãy cho tui xin phiếu vote và điểm quà để lấy động lực ra típ nha. Cảm ơn mí nà nhìu

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play