"Lách cách.... lách cách.... lách cách"
  Tại một căn phòng nhỏ hẹp nằm gọn trong khoảng không gian tối đen, khắp nơi là những mẩu giấy bị vo tròn vương vãi lung tung cả trên bàn lẫn giường ngủ. Chỉ có duy nhất thứ ánh sáng yếu ớt từ chiếc máy tính cùng tiếng gõ bàn phím có nhịp điệu dường như phá lệ tạo nên một chút sức sống nhỏ bé giữa không khí đầy cảm giác ngột ngạt khiến lòng người không thoải mái này.
Sau khi hoàn thành xong đoạn cuối của bộ truyện, Hà Minh Tâm thỏa mãn buông tay. Ánh mắt chợt xoay chuyển, cô di con trỏ chuột vào phần bình luận theo thói quen, xem phản hồi của độc giả đối với tác phẩm.

[Nữ cường fake thích ăn đường: Moẹ nó, tác giả có vấn đề về tam quan sao? Nữ chính cũng quá ngoài sức tưởng tượng của tôi rồi. Cô ta vì trả thù mà sát hại cả chồng con, sau đó lại vô tư ân ái bên người đàn ông mà cô ta coi là yêu chân thành sâu sắc. Bổn cô nương vốn là một thục nữ thanh lịch nhưng không nhịn được chửi tục với trường hợp này.]
-> [Người tà dâm luôn có quỷ theo sau: Theo mị nghĩ, người có bản lĩnh viết ra được loại tình tiết như thế cũng chẳng phải dạng vừa. (Biểu cảm sợ hãi) ]

[Hội yêu mèo: Nữ phụ Thanh Ngân của tôi!!!! Sao mụ tác giả có thể cho cô ấy kết cục lang thang đầu đường xó chợ, sau đó bị người ta đánh chết rồi vứt vô bãi rác vậy hả?]

[Tôi không có tình yêu, nhưng tôi có tiền: Nữ phụ cô ấy chưa làm gì quá đáng cả, nhưng chỉ vì tố cáo với chồng nữ chính về việc cô ta có một số quan hệ mập mờ và vạch trần âm mưu hiểm độc của cô ta mà phải chịu những dày vò đó thì thật sự là quá tàn nhẫn rồi.]

[Nhìn thấu hồng trần: Tác giả này dạo gần đây còn ngược cả nam phụ à? Mấy bộ trước thì toàn dồn hết tấn công vào nữ phụ, giờ còn hảo tâm san sẻ bi kịch cho phái nam để gánh một phần cho nữ phụ đáng thương cơ đấy.]
 
[Mười vạn câu hỏi vì sao: Tôi chỉ thắc mắc rằng sao truyện nào của tác giả này nữ chính cũng tên Hà Minh Tâm vậy?]

Nhìn một lượt những dòng bình luận chửi rủa, mắng mỏ này, gương mặt của cô dần trở nên vặn vẹo, trong đôi mắt ánh lên một ngọn lửa tức giận, nhưng nơi đáy mắt lại như có như không vụt qua một tia hả hê khó hiểu.
Đám người này cứ tiếp tục chửi mắng cô đi, dẫu sao cô cũng chẳng bị tổn hại gì. Dù họ có mắng đến chật kín phần bình luận thì cô vẫn là tác giả, cô thích viết gì thì viết thôi.
Hà Minh Tâm sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ ở vùng nông thôn. Từ nhỏ, tình thương của bố mẹ luôn đặt trên người em trai mà vô tình lạnh nhạt với người con gái là cô. Đến trường, cô trở thành đối tượng bị các học sinh khác bắt nạt, cô lập bởi tính cách lầm lì, ít nói.
Dường như mọi thứ về cô đều chỉ hình dung bằng hai chữ: tồi tệ. Cô không dám phản kháng lại số mệnh, cũng không biết phải phản kháng như thế nào bởi cô sợ hãi, sợ một khi đối đầu, bản thân sẽ thua thảm hại đến không thể ngóc đầu dậy. Thời gian dài bị khủng hoảng tâm lý khiến Hà Minh Tâm sinh ra oán hận, chán ghét mọi thứ. 
Cô hận bố mẹ thiên vị, hận em trai cướp đi tình yêu thương, hận các bạn học vô nhân tính coi việc hành hạ cô là trò mua vui, hận cả thầy cô giáo thờ ơ lạnh nhạt.
Chật vật trải qua hết cấp ba rồi đến đại học, cô ra trường trở thành một nhân viên kế toán bình thường đồng thời cũng là một tác giả viết tiểu thuyết mang bút danh Tâm Lặng Như Nước. Cô đem bản thân thành nữ chính trong bộ truyện của mình, còn coi nhân vật phụ, nhất là những nữ phụ như một nơi xả hết bao uất ức, căm thù được tích tụ từ lâu.
Cô tưởng tượng đó là những người bạn học đã từng tra tấn cô, những kẻ bàng quan đứng xem trò vui khiến cuộc sống của cô như địa ngục. 
Hà Minh Tâm nhắm hai mắt lại, khi mở mắt ra lần nữa, cô bỗng nở một nụ cười quỷ dị. 

Haaa...ha ha ha ha!


Cô không cam lòng bản thân mình không được hưởng số mệnh của một nữ chính ưu tú, có hàng vạn đãi ngộ từ ông trời. Cô sẽ tự tạo ra thế giới nơi cô trở thành nữ chính thực thụ, chói loá đến mức không ai bì kịp.Còn những kẻ khiến cô căm ghét kia phải vào vai phụ, chịu thống khổ mà ngước nhìn cô từ trên cao!




Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play