(79)

Từ đầu tới cuối, Tô Hy vẫn chỉ im lặng mà quan sát tất cả. Chính Ngụy Ni cũng không thể ngờ rằng, Tô Hy lại trải qua những biến cố như vậy, thương cô quá đi mất. Nếu lúc đó cô ấy mà xuất hiện sớm hơn, cô ấy sẽ không để cho cô phải chịu ấm ức đâu.

Drama của ba người dường như không có hồi kết, bây giờ tất cả mọi người đều hoàn toàn đứng về phía Tô Hy rồi. Hà Diệp Nhu và Trương Tử Dương mâu thuẫn cãi nhau, chẳng ai thèm bênh.

Bị Trương Tử Dương xúc phạm như vậy, Hà Diệp Nhu tức giận tới nỗi muốn động tay động chân với hắn:

- Cái tên đểu cáng mặc váy này, anh chịu ân huệ của tôi đủ rồi nên giờ ăn cháo đá bát thế đấy! Đúng là tôi ghi âm, nhưng thủ đoạn của tôi nào được bỉ ổi bằng anh? Anh cắm sừng phản bội Tô Hy rồi bây giờ còn dám quay lại gạ gẫm cô ta, không nhục sao?

- Thế chẳng phải cô cũng có ý với thiếu gia nhà họ Lục à, thấy trai đẹp là nước dãi cứ chảy ra như không có liêm sỉ. Đồ đàn bà lẳng lơ!

Trương Tử Dương không ngu gì mà đứng yên để cho Hà Diệp Nhu đánh mình, hắn liền bóp chặt lấy hai tay cô ta, ngăn không cho cô ta động tay động chân. Lúc chất vấn, hai mắt hắn đỏ ngầu như thú dữ, thật sự nhìn không ra một con người nữa. Bình thường hắn là một người ôn hoà, vẻ bề ngoài đẹp trai dễ nhìn, còn có nhiều nữ sinh mê mẩn hắn cơ đấy. Xong hôm nay, tất cả đều đã nhìn thấu bộ mặt thật của hắn, đều vỡ mộng hết.

Mà Hà Diệp Nhu cũng hèn hạ không kém đâu, cô ta chẳng phải bị đuổi học rồi hay sao? Sao còn mặt dày quay lại đây chứ, đúng là không biết xấu hổ!

Một nữ sinh không nhịn được mà cất giọng châm biếm:

- Trời ơi, như nhau cả thôi, trách ai bây giờ?

- Đúng đó, từ nhỏ tới lớn lần đầu tiên gặp người mặt dày như vậy, nhìn sáng sủa như thế mà nhân cách lại thối nát.1

Một nữ sinh khác là bạn của nữ sinh vừa nói kia, tiếp lời, lập tức được mọi người gật gù khen nói hay, nói đúng.

Tô Hy vẫn im lặng quan sát, Ngụy Ni sợ cô vẫn còn buồn bã nên liền an ủi:

- Tiểu Hy Hy, đừng buồn, kẻ xấu đã bị báo ứng rồi.

Lần này Tô Hy mới có chút phản ứng lại, khẽ nở nụ cười yếu ớt, đáp:

- Ừm, tất cả mọi thứ đã kết thúc rồi. Từ nay mình không cần phải bận tâm về hai người này nữa.

Ở phía trước, Hà Diệp Nhu và Trương Tử Dương vẫn đang bị nhiều người chỉ trích thậm tệ. Giờ này dạ tiệc còn chưa bắt đầu hẳn nên thầy cô vẫn chưa tới hết, có số ít thầy cô thấy náo nhiệt nên đã qua xem, nhưng đám đông vẫn chưa hề có ý định giải tán.

Trương Tử Dương phẫn nộ tới đỉnh điểm, hắn lúc này mới sực nhớ tới Tô Hy. Ngày hôm nay mọi chuyện đều trùng hợp tới lạ, Hà Diệp Nhu lại vô duyên vô cớ xuất hiện ở đây, tất cả chắc chắn là do Tô Hy bày ra.

Ánh mắt hắn lúc này tràn đầy lửa hận, mặc kệ đám đông đang chỉ trích mình, hắn liền đảo mắt một vòng để tìm kiếm Tô Hy. Còn Hà Diệp Nhu có lẽ không mạnh mẽ tới vậy, bị lộ clip nóng, lại bị mọi người chửi bới thậm tệ vì là con giáp thứ 13, cô ta như sụp đổ hoàn toàn.

Trương Tử Dương đã nhìn thấy Tô Hy đứng ở phía xa xa, hắn như người mất hết lí trí, liều mạng xông tới, trên mồm còn kèm theo tiếng chửi bới:

- Tiện nhân, có chết tao cũng phải lôi mày đi cùng. Tao phải cho mọi người thấy, dáng vẻ lẳng lơ dâm đãng của mày lúc câu dẫn đàn ông là như thế nào.

Tốc độ của Trương Tử Dương rất nhanh, khiến cho Tô Hy không kịp phản ứng lại, cô đã bị một thứ bộ màu trắng hất lên mặt. Cô ho sặc sụa, Ngụy Ni ở bên cạnh lập tức che chắn bảo vệ cho cô:

- Con mẹ nó, dám động vào bạn thân của bà đây à?

Ngụy Ni phẫn nộ tới đỉnh điểm, Tô Hy là bạn thân của cô, cô tuyệt đối sẽ không để cho ai có cơ hội bắt nạt Tô Hy thêm một lần nữa đâu.

Trương Tử Dương đã đạt được mục đích, hắn cười như tên điên, dùng hết sức đẩy văng Ngụy Ni ra, bắt lấy Tô Hy:

- Đồ đà bà lẳng lơ, lúc còn yêu tôi thì giả vờ thanh cao lắm, tới lúc chia tay thì lập tức bò lên giường Lục Thiên Quân. Ha ha ha, để xem hôm nay mày chạy đi đâu, tiện nhân!

Tô Hy bị choáng váng, thứ bộ bị hất lên mặt khiến cho mắt cô cay xè, ho sặc sụa nãy giờ. Nhưng càng đáng nghi hơn nữa, cơ thể cô lại bắt đầu nóng lên, khó chịu vô cùng.

Tất cả mọi người đều sững sờ, nhất thời chưa biết nên làm gì thì đã thấy Tô Hy bị Trương Tử Dương lôi đi rồi. Ngụy Ni bị đẩy mạnh ngã xuống đất, được một nhóm nam sinh đỡ lấy:

- Cậu không sao chứ?

Ngụy Ni lắc mạnh đầu, lúc này cô ấy không còn tâm trạng gì để lo tới vết thương trên người mình nữa, lập tức chỉ theo bóng dáng của Tô Hy đang bị lôi đi, xa dần tầm mắt mình:

- Mau... mau đuổi theo đi. Thứ bột đó, là xuân dược!

Hả?

Tất cả mọi người lại thêm một phen sững sờ, ngay cả thầy cô đều không thể ngờ rằng Trương Tử Dương lại dám công khai làm như vậy. Mọi người vội vã đuổi theo, lúc đuổi tới nơi thì đã nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng hơn nữa.

Trương Tử Dương bị một nhóm vệ sĩ giữ chặt lại, còn Tô Hy thì nằm trong vòng tay Lục Thiên Quân, đôi mắt đờ đẫn không tỉnh táo cho lắm. Sắc mặt Lục Thiên Quân hiện giờ khó coi tới đỉnh điểm, toàn thân toả ra hàn khí chết chóc đến từ địa ngục:

- Đáng chết, dám động tới người của ông đây!

Lục Thiên Quân gần như là nghiến răng nghiến lợi, nếu không có người ở đây, anh có thể bóp chết Trương Tử Dương ngay lập tức. Nếu như anh đến muộn thêm một vài phút nữa thôi, mọi chuyện sẽ thế nào đây? Tô Hy là của anh, động tới cô cũng là động tới anh, những kẻ đó đừng hòng mong được yên ổn!

Nhóm vệ sĩ đã chuẩn bị sẵn sàng để nhận lệnh của Lục Thiên Quân rồi, nhưng lúc đó lại có nhóm học sinh và giáo viên chạy đến, giáo viên liền bước tới lên tiếng xin lỗi:

- Lục tiên sinh, thật sự xin lỗi vì chuyện xảy ra thành như vậy. Nhưng ngài có thể nể mặt nhà trường, giao em học sinh này cho pháp luật xử lí được không? Dù sao chuyện cũng xảy ra ở trong trường, nhà trường cũng phải có trách nhiệm.

Lục Thiên Quân thật muốn bóp chết luôn cả đám giáo viên và sinh viên này, bọn họ bị mù hay sao mà để cho Trương Tử Dương đối xử với Tô Hy của anh như vậy? Nhưng thấy Tô Hy đang nằm trong vòng tay mình khẽ cựa quậy, anh lại khẩn trương hơn:

- Đây là lần duy nhất và cũng là cũng lần cuối cùng tôi bỏ qua cho các người. Lần sau còn có chuyện như thế xảy ra với bé con, tuyệt đối đừng có trách Lục Thiên Quân tôi tàn nhẫn.

Lục Thiên Quân cất giọng lạnh lẽo khiến cho tất cả mọi người run sợ, không ai dám hé thêm một lời nào, ngay cả giáo viên cũng phải gật đầu lia lịa thoả hiệp. Chuyện Tô Hy là vợ của Lục Thiên Quân đối với những người trong trường không còn quá xa lạ nữa, đắc tội Tô Hy là điều mà bọn họ không mong muốn nhất.

Lúc nãy Trương Tử Dương nhanh tay như vậy, tất cả đều không kịp phản ứng gì, quả thực một phần cũng là lỗi của họ. Lục Thiên Quân chịu nói như vậy đã là quá nhượng bộ rồi, đối với Trương Tử Dương thì về phía nhà trường sẽ phối hợp với cảnh sát để xử lí nghiêm ngặt.

Sau khi Lục Thiên Quân bế Tô Hy rời đi, vệ sĩ cũng rút theo, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng buổi dạ tiệc bị phá hoại tới mức này rồi, chẳng ai còn tâm trạng chơi bời gì nữa.

Sau đó, Trương Tử Dương bị các giáo viên lôi tới đồn cảnh sát, còn bữa tiệc thì bị hủy bỏ.

Ngụy Ni vẫn được nhóm nam sinh đỡ lấy, nhưng không hiểu sao cô cũng cảm thấy chóng mặt theo, chắc là do ảnh hưởng của loạt bột khi nãy rồi. Nhưng Ngụy Ni không còn sức để đẩy ai ra nữa, muốn tránh xa đàn ông ra cũng không thể. Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, Lục Thiên Viễn đã xuất hiện:

- Xin lỗi, bạn của Tô Hy cũng là bạn tôi, các bạn có thể giao lại cô ấy cho tôi?

Hiển nhiên là mấy nam sinh kia không hề nhận ra biểu hiện của Ngụy Ni, nhưng Lục Thiên Viễn đã nói như vậy rồi thì chẳng ai rảnh hơi đâu mà vác thêm gánh nặng nữa, liền giao lại Ngụy Ni cho Lục Thiên Viễn.

Cả người Ngụy Ni mềm nhũn ra như không còn sức lực, đám nam sinh cứ nghĩ là do vết thương khi nãy cô ấy bị Trương Tử Dương đẩy ngã rất nặng chăng?

- Ngụy Ni bị thương rồi, phiền cậu đưa cô ấy tới bệnh viện nha.

Một nam sinh tốt bụng nhắc nhở. Lục Thiên Viễn bế Ngụy Ni trong tay, chỉ hờ hững liếc nhìn cậu ta một cái:

- Tôi biết. Cảm ơn!

Sau đó, Lục Thiên Viễn lẳng lặng bế Ngụy Ni ra khỏi đám đông. Ngụy Ni hiện giờ cảm thấy choáng váng vô cùng, toàn thân cũng nóng lên, mềm nhũn. Cô chỉ còn cách bám chặt lấy Lục Thiên Viễn, để mặc cho anh đưa mình ra khỏi nơi đông người mà thôi. Cô tự biết rõ tình trạng của bản thân hiện giờ như thế nào, nhưng nằm trong vòng tay của người mình thích, cô cũng không còn gì hối tiếc nữa.

...

Xe ô tô của Lục Thiên Quân đi băng băng trên đường, dường như là gấp gáp. Tư Mã Lộc phải rất tập trung lái xe, nhưng chung quy thì vẫn không thể ngăn được mồ hôi lạnh túa ra.

Bởi vì, sau lưng là cảnh tượng anh ta không nên nhìn...

Ở phía ghế sau, Tô Hy liên tục vặn vẹo trong vòng tay Lục Thiên Quân, yếu ớt nức nở:

- Em... em rất khó chịu... Thiên Quân, có phải em sắp chết rồi không?

Thật may là cô vẫn còn nhận ra anh!

Lục Thiên Quân liền siết chặt lấy Tô Hy hơn, dịu dàng an ủi:

- Không sao đâu, sắp tới nhà rồi.

- Nhà... nhà sao? Ưm... nhưng mà em sắp chết rồi, anh đưa em về nhà làm gì?

Tô Hy khó chịu vô cùng, vô cùng. Toàn thân cô đều như lửa đốt, mỗi một tấc da thịt đều đang gào thét dữ dội, thi nhau dày vò cô. Chính cô còn cảm thấy, đầu óc của mình không còn được tỉnh táo nữa.

Cô rất sợ hãi...

Cô cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, lẽ nào thứ bột kia là thuốc độc sao? Trương Tử Dương định giết người diệt khẩu ư?

Lục Thiên Quân cũng bị những lời nói của Tô Hy làm cho sốt ruột, anh càng gấp gáp hơn. Nhìn ra ngoài thì anh nhận thấy, quãng đường về nhà còn dài lắm, mà bé con của anh không thể nhẫn nhịn nổi nữa rồi. Xe ô tô tới một đoạn đường vắng, anh lập tức ra lệnh:

- Tư Mã Lộc, dừng xe và ra ngoài đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play