(133)

Ngày hôm nay, sau khi quay trở về nhà, Hàn Nhi luôn suy nghĩ tìm cách để Lục Thiên Quân chịu gặp mình. Không ngờ lúc đó Lục Thiên Quân lại tự liên lạc, nói tối nay mời cô ta đi ăn tối. Nghe xong câu này, cô ta vô cùng mừng rỡ, lập tức đồng ý mà không hề mảy may suy nghĩ gì nhiều. Sau khi cuộc gọi với Lục Thiên Quân kết thúc, trợ lí Lí Cao bước tới, không nhịn được mà khẽ nhắc nhở một câu:

- Hàn tổng, thời gian này cô bỏ bê nhiều chuyện như vậy chỉ là để muốn lấy lòng Lục Thiên Quân. Anh ta đối xử với cô thế nào cô cũng biết rõ, cứ cố chấp như vậy có đáng không?

Suốt 5 tháng nay, số lần Hàn Nhi tới công ty rất ít, cô ta chỉ giao lại việc cho Lí Cao rồi đâm đầu vào Lục Thiên Quân. Nếu không phải là Hàn lão gia ra mặt nói đỡ cho Hàn Nhi thì tới giờ cô ta sao có thể ngồi yên ổn ở vị trí Hàn tổng được chứ.

Ban đầu Lí Cao cũng không dám nhiều lời, bởi vì anh ta luôn tin rằng Hàn Nhi sẽ biết cách xử lí mọi chuyện ổn thoả. Nhưng dần dần, anh ta đã thất vọng.

Chưa kể thêm dạo gần đây, luôn có rất nhiều chuyện kì lạ xảy ra xung quanh Hàn Nhi, Lí Cao không thể không đề phòng cảnh giác được.

Hàn Nhi quay sang nhìn Lí Cao, hắn là trợ lí đắc lực của cô ta, cho nên cô ta biết hắn chỉ là đang lo lắng cho mình. Cô ta cũng không trách móc hắn hay gì, chỉ hờ hững đáp một câu:

- Tôi yêu Thiên Quân, vì anh ấy tôi cái gì cũng có thể làm được. Tôi biết rõ thời gian qua anh ấy luôn lợi dụng tôi, nhưng chẳng phải tôi đã đánh bại được Tô Hy rồi đấy sao? Cuối cùng người phải cuốn gói rời khỏi tầm mắt của Thiên Quân vẫn là Tô Hy mà thôi, đã tới nước này rồi tôi không tin là không thể có được trái tim Thiên Quân. Vị trí Lục phu nhân là vị trí ai cũng muốn với tới, nếu như tôi cố gắng hơn nữa để ngồi vào vị trí này, thì lúc đó cả Hàn gia và Hàn thị đều được hưởng lợi theo. Như vậy không tốt sao?

Những gì Hàn Nhi nói không phải là không có lí, nhưng Lí Cao cứ có cảm giác như chuyện này không hề đơn giản, thậm chí còn tiềm ẩn những nguy cơ tai hại khác. Với lại Lục Thiên Quân yêu Tô Hy sâu đậm như vậy, sao nói bỏ là bỏ chứ?

- Hàn tổng, vậy cô có nghĩ Lục Thiên Quân sẽ quên được Tô Hy không?

Câu hỏi này của Lí Cao khiến cho Hàn Nhi rơi vào trầm tư một lúc, sau đó cô ta mới đáp:

- Thời gian tôi và Thiên Quân quen nhau còn dài hơn thời gian anh ấy kết hôn cùng Tô Hy, tôi không tin là anh ấy yêu cô ta sâu đậm tới vậy. Cứ chờ xem, tôi nhất định sẽ có được trái tim anh ấy.

Hàn Nhi thực sự đã hạ quyết tâm rồi, dù cho có phải bất chấp tất cả đi chăng nữa, cô ta cũng phải làm bằng được. Rõ ràng cô ta gặp Lục Thiên Quân trước cơ mà, vì cớ gì mà phải chịu thiệt thòi? Như vậy có công bằng hay không?

Lí Cao cũng không biết nên khuyên thêm gì nữa, đành nói nốt một vấn đề cuối cùng:

- Hàn tổng, bỏ qua chuyện đó sang một bên thì dạo gần đây tôi phát hiện ra cô đang bị người khác theo dõi.

Lí Cao vừa nói xong, Hàn Nhi đã nheo mắt lại nhìn anh ta, một hồi sau mới nhếch môi cười cợt:

- Tôi biết chứ. Khi tới Nam Phi tôi đã từng giao dịch với ông chủ HR để trừ khử Tô Hy. Bây giờ mọi chuyện vỡ lở, trừ khử Tô Hy không thành, Henry lại bị giết, tất nhiên những kẻ đứng phía sau hắn sẽ tìm tới tôi. Ngược lại tôi lại muốn xem xem, bọn chúng định giở trò gì.

- Cô không sợ đối phương là kẻ mạnh sao?

Quyết định mạo hiểm thế này cũng chỉ có Hàn Nhi dám nghĩ ra, cô ta biết rõ mình đang bị theo dõi nhưng vẫn dửng dưng vờ như không biết gì. Lí Cao thật sự không hiểu nổi.

Hàn Nhi đương nhiên đã có suy tính trong lòng, chừa cho bản thân một con đường hoàn hảo để lui. Nhưng đến lúc đó, cô ta cũng muốn thử mang chính mình ra để khiến cho Lục Thiên Quân chịu quan tâm đến mình:

- Lí Cao, cho người đi điều tra về thế lực đằng sau Henry đi, nhớ phải âm thâm, đừng đánh rắn động cỏ.

Lí Cao nghe vậy thì lập tức gật đầu nhận lệnh, sau đó Hàn Nhi phất tay bảo hắn lui xuống, hắn mới đi ra ngoài. Nghĩ tới cuộc hẹn buổi tối nay với Lục Thiên Quân, cô ta lại càng thêm phấn khích. Cơ hội lâu lắm mới có được, cô ta sẽ không để vụt mất.

...

Buổi tối...

Hôm nay Hàn Nhi ăn mặc rất đẹp, trang điểm cũng tỉ mỉ hơn thường ngày, dáng vẻ xinh đẹp lộng lẫy xuất hiện trước mặt Lục Thiên Quân. Khi cô ta tới nơi thì anh đã ngồi ở đó chờ được một lát rồi, cô ta liền mỉm cười ngồi xuống phía ghế đối diện:

- Thiên Quân, anh chờ em lâu chưa vậy?

Lục Thiên Quân chỉ liếc nhìn Hàn Nhi một cái rất nhanh, nơi đáy mắt cũng không đọng lại chút cảm xúc nào. Nếu không phải là vì không muốn để cho Charles nghi ngờ gì, anh cũng không muốn tốn công diễn vở kịch thế này với Hàn Nhi. Nhưng bây giờ thế lực Mafia còn mạnh, anh không thể lơ là cảnh giác được.

Lục Thiên Quân lập tức mỉm cười, thay đổi thái độ với Hàn Nhi, ánh mắt trở nên ôn nhu:

- Mới tới thôi, chưa lâu lắm.

Giọng điệu của Lục Thiên Quân như thể rằng, anh đã quên sạch mọi chuyện của đêm say rượu đó. Hàn Nhi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, quên đi là tốt, cô ta cũng không muốn để lại ấn tượng xấu trong lòng anh:

- Mấy hôm nay anh bận rộn lắm sao, em có tới tìm anh... nhưng toàn bị chặn ngoài cửa. Bọn họ nói anh rất bận nên không rảnh tiếp khách.

Hàn Nhi vừa nói, vừa tỏ ra tủi thân ấm ức vô cùng. Cô ta không biết rõ nội bộ bên trong thế nào, chỉ có thể thăm dò từng chút một thôi.

Lục Thiên Quân tỏ ra rất áy náy, liền phất tay kêu thuộc hạ mang một hộp quà tới:

- Dạo gần đây bận rộn với hạng mục mới, quả thật đã để cho em phải chịu thiệt thòi rồi. Vậy nên, anh mua cho em quà bù đắp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play