Chuyến bay của cô có sự cồ nên dời lại giờ nên bay về nước cũng hơi muộn đáp cánh xuống sân bay cô ra khỏi cổng lên chiếc xe đang rước cô chở cô về biệt thự thì cũng đã tối vừa bước vào nhà cô ném chiếc vali qua 1 bên còn mình thì nằm trên ghế show pha nghĩ ngơi 1 chút trên chuyến bay chả ngủ được nhiều nên cô thấy hơi mệt bụng thì lại reo lên xuống bếp nấu tạm mì gói ăn đỡ vậy xong rồi lên phòng tắm rửa bay lên chiếc giường êm ái thân yêu của mình mà hưởng thụ cuộc sống thế là cô ngủ lúc nào cũng ko hay biết

Phía anh thì cũng đang ngồi nhăm nhi vài 3 ly rượu cho đỡ buồn lại nhớ về cô vẻ mặt sầu não hiện lên gương mặt anh

- - Lần nào vào đây uống cũng để cái mặt buồn muốn thúi ruột vô uống rượu đưa cái mặt như cậu ai mà dám uống nữa chứ. Tần Khắc Huy

- - Cậu ko có tình yêu nên ko biết bị người ta hiểu lầm ko giải thích được nên vào đây mang cái mặt như đám tang ấy mà.Tô Lãnh

- - Haha Lãnh thiếu cũng có ngày ngày bị con quỷ tình yêu quật. Trương Thiên Hạo

- - Các cậu ko có tình yêu mới nói vậy sao này mà găp thì đừng có rầu như mình. Lãnh Nam

- - Để xem coi nó có đến ko đã rồi hãy nói tiếp. Tô Lãnh

- - Hơ để rồi xem có hay ko lúc đó thì than cho ai nghe. Lãnh Nam

- - Tụi này rất hy vọng chờ đợi. 3 người cùng lên tiếng

- - Uống đi nói nhiều quá. Lãnh Nam

- - Được cạn nào. Trương Thiên Hạo

Sáng hôm sao anh thức dậy hơi sớm đầu còn lân lân vì đêm qua uống hơi nhiều rượu anh bước vào phòng vệ sinh sau đó xuống lầu ăn sáng rồi đi đến công ty 1 mạch lên thẳng phòng anh rồi hỏi thư ký Mạc

- - Eolly cô ấy về rồi chứ

- - Dạ về chiều tối hôm qua

- - Trễ vậy sao

- - Nghe nói chuyến bay của cô ấy có trục trăc nên dời lại mới về trễ

- - Vậy hôm nay cô có lịch chụp ko

- - Dạ ko có bắt đầu từ ngày mai là có

- - Ừm... được rồi cậu ra ngoài làm việc đi

- - Vâng

Ánh nắng chiếu vào khe cửa sổ rọi lên khuôn mặt xinh đẹp động lòng người đang ngủ say xưa rồi cô nheo mắt mở ra thì trời sáng rồi cô vẫn nướng tiếp chưa muốn xuống giường nên còn trùm chăn kín mít thì điện thoại reo lên cô nói với giọng ngái ngủ

- - Alo ai vậy

- - Là mình Tiểu Khiết

- - Gọi mình có gì ko

- - Tụi mình tính rủ cậu đi shopping thế nào đi ko

- - ừm.. mấy giờ

- - 9h được ko

- - được cho địa điểm đi có gì các cậu tới trước mình tới sau khi nào tới thì alo cho cậu

- - Ok trung tâm cửa hàng thời trang perfect beauty

- - Ok

Sau đó cô lết xác vào nhà vệ sinh rồi thay đồ trang điểm xương xương sau đó xuống nhà pha 1 ly sữa uống tạm rồi rời khỏi biệt thự vào trung tâm chổ bạn cô nói cũng được 8h45 thật ra đây cũng là cửa hàng do cô tự mở ra chưa ai biết cả mới đầu chỉ là 1 cửa hàng nhỏ ko có tiếng tăm như bây giờ nhờ sự cố gắn và tất cả mọi người nên mới có như ngày hôm nay

Cô xuống xe bước vào trung tâm của hàng quản lý thấy cô thì chào hỏi đa số cửa hàng do cô mở quản lý toàn là nữ vì nữ dễ nói chuyện hơn nam nên cô đã tuyển họ

- - Boss đại giá quang lâm ko ngờ em lại đến mà ko thông báo gì hết để chị còn biết đem sách sổ ra chứ

- - Em tới tạo bất ngờ thôi cần gì phải báo chứ mà cửa hàng mình ổn ko có chuyện gì xảy ra ko

- - hihi em lo xa quá cửa hàng rất ổn là đằng khác nữa kìa

- - Ừm.. vậy thì tốt

- - Được rồi em vào đây chị đưa số sách cho em xem có gì thắc mắc thì hỏi chị

- - Được

- - ừm tháng này có vẻ đều tăng mỗi tháng đều tăng chứ ko giảm rất tốt

- - Đúng vậy cửa hàng được rất nhiều người ưa chọn nên họ rất thích hay ghé chúng ta mua

- - Ừm..em muốn tham quan vài chỗ

- - Được chị dẫn em đi

- - Mấy mẫu này đã lỗi thời rồi sale xuống cho những người chưa có việc làm hay mức lương chưa ổn định thì giới thiệu với họ

- -- Được chút chị kiu người làm liền

- - À mà tháng này có nhập những mẫu quần áo giày dép phụ kiện mới đúng ko

- - Đúng rồi vừa nhập hôm qua

- - Vậy chị dẫn em đi đi

- - Được phía trước

- - Rất tốt kiểu dáng chất liệu vải ko tệ rất đẹp

- - Đây là loại vải hiếm chất liệu rất tốt nhập từ Mĩ và Pháp về

- - Ừm... em rất hài lòng mà chị còn việc thì làm đi ko cần chỉ dẫn em nữa em có thể tự coi được

- - Vậy thì theo ý em có gì thì gọi chị

- - Được

Cô tham quan 1 vài chỗ rồi nhìn đồng hồ thấy cũng đến giờ thì lấy điện thoại ra nhắn

- - * Các cậu tới chưa *

- - * Rồi, cậu đang ở đâu *

- - * Các cậu mua đồ trước đi chút nữa mình kiếm các cậu giờ đang giải quyết công việc *

- - * Được *

Đi xem lòng vòng nhìn cũng rất hợp với ý mình thì vòng lại rồi găp quản lý nói vài đều thì nghe tiếng cái nhau nên quản lý ra giải quyết chuyện còn cô thì coi sổ sách đánh dấu những chỗ quan trọng. Bên ngoài

- - Xin lỗi quý khách có gì từ từ nói ạ. Quản lý

- - Tôi muốn lấy chiếc váy này mau gói lại cho tôi. ả ta

- - Nè cô kia tôi lấy trước cô làm gì vậy. Đan Hy Kiều

- - thì đã sao tôi thích thì lấy ko được à. Ả ta

- - Con người gì mà ngang ngược thế ko biết. Đan Hy Kiều

- - Cô nói ai ngang ngược hả con kia. Ả ta

- - Tôi nói cô đó lỗ tai bị điếc à nên khám bác sĩ đi. Đan Hy Kiều

- - Xin 2 quý khách bớt giận b..ên. quản lý

- - Cô im đi... này con kia m biết tao là ai ko hả. ả ta

- - Cô là ai thì liên quan gì đến tôi. Đan Hy Kiều

- - Tao chính Lý Mỹ là tiểu thư của Lý gia cũng là vợ sắp cưới của Lãnh Nam cô sợ chưa. Ả ta

- - Haha vợ sắp cưới của Lãnh Tổng sao. Đan Hy Kiều

- -Đúng vậy khôn hồn thì biến khỏi đây nếu ko tao sẽ cho tụi mày biết thế nào là

tan nhà nát của. Ả ta

- - Tôi sợ cô chắc. Đan Hy Kiều

- - Mày... Ả ta

- - Sao tính đánh tao à... Đan Hy Kiều

- - Mày a Nam anh phải làm chủ cho em mấy con nhỏ này ăn hiếp em kìa. Ả ta với giọng nũng nịu khiến anh phát ghét

3 cô thì há mồm ui trời hồi nãy thì hùng hồn mạnh miệng lắm giờ thì nũng nịu đúng là ko biết nói sao phải nói lật mặt nhanh như bánh tráng vậy

Anh tình cờ vào đây lúc đầu cũng không muốn đi bị 3 thằng bạn rủ đi vì mấy ả ta nếu ko giờ này anh ngồi trong phòng giải quyết đóng tài liệu rồi ở đó mà nghe cô ta giả nai còn 3 cô lắc đầu ngao ngán chã biết nói gì

- - Nam anh phải giải quyết cho em, em muốn chiếc váy đó. Ả ta

- - Cô muốn thì tự mình mua tôi ko rảnh với lại tôi nghe nói chiếc váy đó có người chọn trước mà. Lãnh Nam

- - Nhưng mà em thích anh mua cho em đi. Ả ta

- - Cô tự mua đi tôi ko rảnh phiền bỏ tay ta dùm. Lãnh Nam

- - Anh... ả ta

3 cô thấy vậy liền cười tủm tỉm mà ko nhịn được ả thấy vậy liền cảm thấy mất mặt mà cục tức này sao có thể bỏ qua được trong lúc ồn ào ko ngừng 5hì cô đi ra thấy bạn mình đứng ở đó còn có anh ta và còn mấy người nữa nhìn thấy chiếc váy thì cũng đã hiểu cô bước ra lên tiếng

- - Cô chuyện gì sao?

- - Có chứ chiếc váy này mình chọn trước mà cô ta cướp của mình. Đan Hy Kiều

- - Nè cô nói ai cướp hả tôi thấy đẹp thì lấy thôi. Ả ta

- - Rõ ràng cô vừa ăn cướp vừa la làn mà chiếc váy này của tôi thấy trước. Đan Hy Kiều

- - Cô... ả ta

- - Đủ rồi im hết đi đây là của hàng chứ ko phải cái chợ cho các người giành dựt mà cãi nhau. Cô nói với giọng lạnh lùng

- - Còn nữa chiếc váy này cô nói là của cô vậy nó sẽ là của cô. Cô lên tiếng

- - Hạ chiếc váy này của mình mà... Đan Hy Kiều bất bình lên tiếng

- - Còn cậu muốn mua bao nhiêu thì vào trong kia đó là những mẫu mới nhập hàng về từ hôm qua mình tăng các cậu 2 chiếc váy tùy ý các cậu thích được chứ. Eolly

- - Hả thật sao nhưng mình thích chiếc váy kia hơn. Đan Hy Kiều

- - Chiếc váy đó tốt nhất cậu ko nên lấy vì người ta là vợ sắp cưới của Lãnh tổng đó ko nên đụng vào kẻo bị cắn phải lấy nọc nữa dù lấy nọc ra chưa chắc được bình thường. Eolly

- - Ờ há quên mất vậy thì chiếc váy đó bố thí cho cô ta vậy mà cậu nói tặng cho tụi mình mỗi người 2 cái tùy thích sao. Đan Hy Kiều

- - Đúng vậy. Eolly

- - Wao cậu giàu thật. Mộc Dung Nhiên

- - Tàm tạm vậy. Eolly

- - Này cô là ai hả tin tôi cho cô ko thể đứng trên đất nước này ko hả. ả ta câm phẫn

- - Cô đón xem tôi là ai. Eolly

- - Cô... Ả ta

- - quản lý chị tính tiền chiếc váy này cho cô ta giá gấp 10 lần còn cô ta ko lấy thì liên hệ tất cả các cửa hàng thời trang dù cô ta đặt chân vào mua thì ko được phép bán cho cô ta. Eolly

- - Này con kia cô là ai hả.. Ả ta

- - Vâng thưa boss tôi làm ngay đây. quản lý

- - Cậu.. cậu là chủ của cửa hàng này sao.. Mạc Tiểu Khiết

- - Theo như cậu thấy. Eolly

- - Trời ạ con bạn tôi là chủ cửa hàng nổi tiếng nhất nước đó. Đan Hy Kiều

- - Được rồi đi thôi nói hoài. Eolly

Ai cũng há hốc mồm vì quá bất ngờ khi cô là chủ cửa hàng thời trang nổi tiếng nhất có tiếng tăm ai cũng biết ko riêng anh. Anh cũng khá bất ngờ về điều này ở cô còn rất trẻ đã là chủ cửa hàng rồi

Ả ta vì quá sốc khi quản lý gọi cô là boss vì ít ai biết chủ cửa hàng này khá nổi tiếng về độ lạnh lùng chơi thì rất xòng phẳng còn ko vừa ý là cho vào danh sách đen cô ta ko muốn mình là người đầu tiên nên ấm ức mà trả tiền với giá lên gấp 10 lần thật tức chết

Giải quyết xong 3 cô gái chọn 2 chiếc váy yêu thích rồi tính tiền vào cô rồi họ đi dạo 1 vòng nửa thì về xong xuôi tất cả cô định về thì có 1 lực cảng cô lại ko ai khác chính là anh cô thấy vậy thì nhíu mày nhìn anh

- - Buông tay tôi còn phải xin Lãnh tổng đừng làm phiền tôi

- - Thật ra tôi có chuyện muốn nói với em

- - Tôi với anh chẳng có gì để nói buông tay

- - Thật ra chuyện lần trước k....o

- - Anh làm gì thì tôi ko có quan tâm anh căp ai ngủ với ai đó là chuyện của anh mong anh bỏ tay ra

- - Ko như em thấy thật mà nghe tôi giải thích rồi cho em đi được ko

- - Được vậy anh nói đi tôi nghe

- - Thật ra lúc em vào là tôi và cô ta ko xảy ra chuyện gì tôi đang làm việc thì cô ta vào rồi tự cởi đồ ra nhưng vừa lúc đó tôi định đẩy cô ta ra thì em vào

- - Thì có liên quan gì đến tôi còn nữa anh có vợ sắp cưới rồi thì giải thích với cô ấy chứ ko phải tôi

- - Em đừng nghe cô ta nói bậy chỉ là bịa đặt ko hề có còn nữa thật ra tôi rất ít giải thích với người khác em là người đầu tiên

- - hết rồi thì tôi về đây

- - Khoan đã bữa đó tôi có chạy theo em ra sân bay nhưng ko kịp em lên máy bay rồi tôi chỉ còn chờ em về để giải thích đừng lạnh lùng giận hờn với tôi nữa được ko

- - Tôi ko là gì của anh tại sao phải giận hờn chứ?

- - vì em là người tôi yêu

- - Anh... ai là người anh yêu chứ hết rồi thì tránh ra cho tôi về

- - Tối nay em rảnh chứ tôi muốn mời em đi ăn

- - Tôi ko rảnh

- - Ồ vậy là em ở đây với tôi lun đi khỏi về

- - Gì chứ

- - Từ khi em đồng ý thì tôi cho em về còn ko...

- - Được tồi đồng ý được chưa

- - Được rất tốt tối nay tôi sẽ qua nhà em

- - Tùy anh

::::

Nói rồi cô chạy đi để lại anh đạt được mục đích anh nhìn cô gương mặt đỏ thì anh muốn cắn 1 cái rồi nhưng phải kìm lại để tối vậy

( tác giả: công nhận anh nhà lương lẹo ghê nói đen thành trắng chị nhà bị lừa rồi)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play