Lạc Y Sương sau khi từ công ty về nhà cô không ăn uống gì, cô tắm xong liền cùng Khải Trạch đi ra phòng khách, cô kéo chiếc giường nhỏ ở dưới sofa để nối thành một chiếc giường, hai mẹ con nằm xem truyền hình đợi Vy Vy, được một lúc thì cô ngủ quên đi mất, Khải Trạch biết mẹ ngủ cũng không hề quấy phá.
Tiếng gõ cửa vang lên, Khải Trạch cẩn thận nhấc chân bé nhỏ mình xuống, chậm rãi đi lại chổ cửa dùng tay nhỏ bé của mình kéo kéo, mất một lúc cánh cửa mới mở ra.
Phương Hạo đứng trước cửa không thấy người mở cửa, nhìn xuống mới thấy cụt thịt nhỏ đang nhìn anh với hai mắt long lanh, Phương Hạo vươn tay bế thằng bé lên đi vào trong cẩn thận khoá cửa lại, vừa vào đã thấy cô ngủ, anh đành ngồi cạnh cô trên tay bế Khải Trạch.
“ chú đẹp trai đến tìm mẹ sao? ” Khải Trạch nhìn anh hỏi nhỏ.
“ Gọi daddy ” Phương Hạo vui vẻ nhìn thằng bé nhéo nhẹ chóp mũi một cái nói.
Khải Trạch lấy bàn tay nhỏ nhỏ của mình xoa xoa lên chiếc mũi đáng thương của mình, sau đó liền gọi “ Vậy daddy đến tìm mẹ ạ? ”
Phương Hạo gật đầu cưng chiều thằng bé, đặt ở trong lòng anh, anh ngắm nhìn Lạc Y Sương đang nằm ngủ ngon lành ở đằng kia, liền cởi váo vest của mình đắp lên người của cô, xem ra trưa nay anh hành cô mệt đến mức như vậy.
Lạc Y Sương thức giấc là lúc trời đã sập tối được rất lâu rồi, cô mở mắt ra liền nhìn thấy Phương Hạo đang bế Khải Trạch tựa đầu vào sofa mà nằm ngủ, Khải Trạch nằm trong lòng anh, tay còn cầm đồ chơi vậy mà ngủ ngon lành, cảnh tượng trước mặt khiến hóc mắt của cô cay xè, cảnh tượng này cô đã ước lâu rồi, chỉ tiếc là nhìn thấy được rồi lại không như tưởng tượng.
Anh giật mình thấy cô khóc liền vươn tay đến lau nước mắt cho cô đầy dịu dàng hỏi “ Sao lại khóc? ”
“ Sương Nhi ngoan không được khóc ”
Lạc Y Sương lúc này mới lấy lại bình tĩnh, thấy Khải Trạch vẫn còn ngủ liền vươn tay bế thằng bé sau đó không đếm xỉa đến anh mà bế thằng bé vài phòng ngủ, một lúc sau mới đi ra.
“ Anh đến đây làm gì? ” giọng điệu còn nghèn nghẹn vì khóc.
“ Khải Trạch là con trai anh có phải không? ” Phương Hạo cũng không vòng vo mà vào thẳng vấn đề chính.
Lạc Y Sương giật thót mình nhìn anh chăm chăm trả lời “ Không phải con anh
“ Em nói xạo, thằng bé là con anh ” Phương Hạo đem tờ giấy bên trong áo vest ra đi đến đặt vào tay cô.
Lạc Y Sương cầm tờ giấy xét nghiệm ADN lên liền đừ người ra, cô còn chưa kịp phản ứng Phương Hạo đã kéo cô ôm vào lòng, nói “ Sương Nhi! Anh biết anh thật sự sai rồi, anh biết bản thân mình tệ hại đến mức nào rồi, em cho anh một cơ hội được không? ”
Lạc Y Sương đứng im không nói gì cả, cả hai giữ tư thế này được một lúc Lạc Y Sương mới chịu lên tiếng “ thằng bé là con của một mình tôi ”
“ Nhưng anh cũng góp công, em không thể phủ phàn với anh như vậy ” Phương Hạo ôm chặt cô, đặt cằm lên vai cô chậm rãi nói.
Lạc Y Sương suy nghĩ một lúc mới đẩy anh ra rồi nói “ Được rồi! Anh muốn đến thăm thằng bé tôi cũng không ngăn cản anh được, dù sao anh cũng là cha thằng bé, tôi cũng không phải không hiểu chuyện ”.
Phương Hạo lắc lắc đầu nhìn cô “ Không! Anh muốn cả hai mẹ con em chuyển về sống với anh ”.
“ Tôi không đồng ý, chúng ta đã không liên từ rất lâu rồi, với lại tôi sống cũng rất tốt không cần phải lo ” Lạc Y Sương liền từ chối thẳng thừng lời đề nghị của anh.
“ Được! Anh tôn trọng quyết định của em, vậy nên anh sẽ chuyển đến đây sống cùng mẹ con em ” Phương Hạo gật gù tỏ vẻ đồng ý với ý kiến của cô.
“ Anh... ”
Lạc Y Sương còn chưa kịp mắng thì Phương Hạo đã dơ điện thoại lên, trong điện thoại là đoạn video ở trong phòng làm việc của cô và anh, Lạc Y Sương trố mắt nhìn đoạn clip như không tin vào mắt mình Phương Hạo còn có thể đê tiện đến vậy?
“ Nếu em không đồng ý thì đoạn video này xem ra.... ” Phương Hạo còn chưa kịp nói xong, Lạc Y Sương liền gấp gáp chén vào “ Tôi đồng ý, anh mau xoá đi ”
“ Không được xoá rồi em lật lọng thì sao? ” Phương Hạo cất đi điện thoại, áp sát mặt mình vào mặt cô nói, hơi thở nóng hổi chả anh phả vào mặt cô mang theo hương bạc hà mát lạnh.
Lạc Y Sương chỉ biết ngậm ngùi, cô thật sự không ngờ, không ngờ đến Phương Hạo sẽ làm như vậy “ Nhưng tôi sống chung với Vy Vy ”
“ Đừng lo cô ấy có Chu Hạc Hiên lo ” Phương Hạo nói xong liền lấy điện thoại gọi cho Chu Hạc Hiên.
Đầy giây bên kia vừa bắt máy Phương Hạo đã lạnh lùng lên tiếng “ Chu Thiếu cậu mau sắp xếp chổ ở rồi đón bảo bối nhà cậu về đi, tôi chuyển đến sống với bà xã tôi có cô ấy tôi thấy không tiện ”
Phương Hạo vừa dứt câu Chu Hạc Hiên đã đồng ý, anh hiểu ý của Phương Hạo, cậu ấy bắt đầu hành động còn không quên người anh em này, đúng là rất tốt, nghe xong Chu Hạc Hiên liền đồng ý đi chuẩn bị ngay, còn cho người đến dọn đồ của Vy Vy đi đến chổ cậu ta rất nhanh nha.
Lạc Y Sương cảm thấy thật có lỗi với Vy Vy, nhưng cô rất bất lực không biết thế nào, cô bị Phương Hạo chơi một vố đau như thế, không lường trước được, cô vội nhắn cho Vy Vy một dòng tin nhắn mang đầy tội lỗi.
[ Tiểu Vy Vy tớ đây ngàn lần xin lỗi cậu, cậu chuyển đến ở với Hạc Hiên nhé, cậu đừng trách tớ, tớ là bị Phương Hạo gài tớ không biết gì hết, một lần nữa ngàn vạn lần xin lỗi cậu, mong cậu tha thứ ]
Vy Vy đầu dây bên kia đọc thấy tin nhắn liền nhìn sang Hạc Hiên đang vui vẻ đợi cô đầu liền muốn bỗ khói nhắn lại.
[ Được lắm tiểu yêu tinh, cậu vì cậu ta mà bán đứng tôi ]
Lạc Y Sương khóc không ra tiếng, cô là bị ép mà thật oan ức quá.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT