Hai người nói chuyện phiếm một lúc thì cuộc loạn đấu cũng đã kết thúc.

Alpha kiên trì đến cuối cùng có cảm giác vô cùng thành tựu, trực tiếp quỳ trên mặt đất ngửa đầu rống to, giống như cảm giác tự tin vừa bị Omega đánh nát đã được tìm lại.

Cố Thâm tiến lên một bước, dùng quạt xếp gõ gõ lòng bàn tay: "Tới đây."

Alpha: "......"

Sau đó gã vừa nhặt về lòng tự tin lại lần nữa bị đánh nát, mặt hướng lên trời nằm yên dưới đất, hoàn toàn game over.

Những người khác cũng không sai biệt lắm, hoặc ngồi hoặc nằm, đầy người vết thương.

Cố Thâm cảm thấy không sai biệt lắm, giương giọng nói: "Buổi huấn luyện hôm nay đến đây thôi, hoan nghênh lần sau lại tới."

Mọi người: "......"

Bọn họ đặc biệt có cốt khí tưởng: Ngươi nằm mơ! Chúng ta tuyệt đối sẽ không tới!!!

Sau đó chờ đến ngày hôm sau, nhìn người thăng lợi đêm qua đột nhiên sức bật phản ứng bay nhanh tiến bộ, bọn họ lại nhịn không được hỏi Chúc Lãnh: "Khi nào mới hẹn tiếp thế?"

Không chỉ bọn họ, những chiến sĩ không đuổi kịp nhóm đầu tiên cũng bắt đầu ngứa tâm, muốn biết là dạng sư phụ nào mới có thể dạy ra học sinh tiến bộ nhanh đến vậy.

Làm người trung gian duy nhất, địa vị của Chúc Lãnh tự nhiên nước lên thì thuyền lên, không nói nhân duyên đặc biệt tốt, nhưng phàm là muốn hẹn huấn luyện đều cho gã 3 phần tiền.

Hoàn cảnh xấu hổ lúc trước dường như lập tức thay đổi, trong lúc Chúc Lãnh lung lay cũng vẫn không quên chuyện đi cửa sau, âm thầm hỏi thăm chuyện Giải Phồn.

Không nghĩ tới, thật sự có người biết.

"Giải Phồn sao, đây là học trưởng ưu tứ khóa trước của chúng ta, vẫn còn ảnh chụp treo trên web trường đó, cậu không thấy hả?"

Người nọ vừa nói vừa dùng quang não mở web trường ra, chỉ chỉ: "Đây, chính là anh ấy."

Chúc Lãnh liếc mắt nhìn, là một Alpha có ngưỡng giá trị cao, phía dưới viết ' giữ chức tiểu đội trưởng số 4 của quân đoàn đệ nhất, quân hàm thiếu tướng. '

Nói cách khác bạn trai cũ của Omega là người giữ chức vụ cao của quân đoàn đệ nhất?

Chúc Lãnh hít một hơi khí lạnh, khi truyền đạt tin tức, nhịn không được nói nhiều thêm hai câu: "Tuy rằng không biết các cậu phát sinh chuyện gì, nhưng là quân đoàn đệ nhất chính binh lực đỉnh cấp của Đế quốc, do nguyên soái tự mình quản lý, quyền thế rất lớn không dễ dàng trêu chọc."

Lời gã nói đã thực rõ ràng. Người ta là binh lực đỉnh cấp, còn Omega chỉ là một người bình thường ở tầng dưới chóp, hai người đối kháng không khác gì lấy trứng gà chọi đá, khẳng định người chịu thiệt cuối cùng là Omega, cho nên chuyện báo thù vẫn cẩn thận thì hơn.

Cố Thâm kiểm tra đối chiếu tư liệu, nhìn khuôn mặt xa lạ trên ảnh chụp, hơi hơi nhíu mày.

Chúc Lãnh vẫy vẫy tay: "Sư phụ ngài có nghe tôi nói không vậy? Hello??"

Cố Thâm: "Nghe thấy được, tôi quyết định tránh đi mũi nhọn cách xa xa một chút, yên tâm đi."

Chúc Lãnh không quá tin tưởng: "...... Thật sự?"

Cố Thâm: "Ừ."

Hắn tới thủ đô không phải vì tra nam, làm rõ thế lực của đối phương cũng chỉ là vì lo lắng sợ bước chân vào vũng bùn, cho nên dự phòng trước mà thôi...... Muốn đánh thì thực sự là muốn đánh, bất quá có lẽ hiện tại không có cơ hội rồi.

Chúc Lãnh quan sát sắc mặt của hắn, thật cẩn thận nói: "Nghĩ thoáng chút, coi như trên con đường nhân sinh đột nhiên dẫm phải cít chó, tuy rằng rất thối, nhưng không theo được cậu cả đời, nói không chừng A trong mộng của cậu đang chờ cậu ở một nơi không xa."

Cố Thâm bị chọc cười: "Cậu cùng với em trai cậu dùng từ hình dung thật sư là người này còn hơn nữa kia."

Chúc Lãnh khiêm tốn nói: "Ba mẹ dạy tốt."

Cố Thâm tươi cười càng sâu.

Thấy y hình như rất vui, Chúc Lãnh lại nói: "Sau này cậu có tính toán gì không?"

Cố Thâm xoát mở quạt xếp ra, lười nhác nói: "Đi một bước tính một bước."

Lấy thế lực của tra nam, chỉ cần hắn muốn, tất cả con đường mà y có thể phát triển đều có thể nắm rõ trong tay, chẳng sợ y cố ý tránh đi cũng vô dụng.

Cố Thâm nói đi một bước tính một bước là nói thật, nhưng y cũng cho chính mình một cái kỳ hạn, nhiều nhất hai tháng, trong vòng hai tháng nếu vẫn không có cơ hội y liền rời Đế quốc đi Liên minh.

Tuy rằng lúc trước hố Tiền Lão Tam có thể là người của liên minh, nhưng khả năng phát triển vẫn tốt hơn so với ở Đế Quốc, cũng không đến mức quá bị động.

"Kỳ thật......" Chúc Lãnh đột nhiên ra tiếng, mang theo vài phần chần chờ nói: "Nếu cậu chỉ là muốn tránh gặp Quân đoàn đệ nhất, thì có thể đi dong bình đoàn thử xem."

Gã nói: "Lấy năng lực của cậu thì đi đến đâu cũng sẽ được hoan nghênh, hơn nữa độ tự do cũng cao hơn, lại có thể vào nam ra bắc cũng sẽ không bị hạn chế ở thủ đô, chính là không gian phát triển không lớn, cũng rất nguy hiểm, nếu cậu không thèm để ý mấy chuyện đó có thể suy xét."

Cố Thâm cảm thấy hứng thú: "Đế quốc cũng có dong binh đoàn?"

"Lớn lớn bé bé mười mấy nhà, đứng đầu kim tự tháp thì có 4 nhà, trên cơ bản đều nằm ở thủ đô."

"Thế nào mà tôi thấy cậu quen thuộc thế?"

"Thật không dám giấu giếm, thời điểm tôi nghèo đến điên rồi liền mang theo em trai đi trải nghiệm." Chúc Lãnh nhớ lại nói: "Nhưng là quá nguy hiểm, em trai lại nhát gan, khi chúng tôi đến thủ đô liền rời đi."

Dong binh đoàn nói trắng ra là chính quy hơn tinh tặc, lại tự do hơn Quân đội, nhưng cũng là dựa vào đao máu để làm ăn, cũng không dễ dàng.

Nhưng đối với Cố Thâm mà nói, là một cơ hội để nếm thử.

Chúc Lãnh nói: "Nếu cậu muốn đi, tôi có thể giới thiệu người cho cậu. Là dong binh đoàn đứng hàng thứ 4, tuy không phải đứng đầu nhưng cũng có tiếng, không khí trong đội cũng tốt, không khi dẽ người mới."

Cố Thâm trầm ngâm nói: "Có thể thử xem."

Chúc Lãnh: "Được, khi nào cậu rảnh thì liên hệ với tôi."

Cố Thâm gật đầu: "Cảm ơn, tôi quyết định cho cậu hai khóa huấn luyện."

Chúc Lãnh: "?"

Y đang là lấy oán trả ơn!

Đêm đó, Chúc Lãnh lại lần nữa bị em trai túm chân kéo về ký túc xá.

Khóa huấn luyện của Cố Thâm rất tốt, kết hợp giữa nhiều năm kinh nghiệm của y cùng với phương pháp giảng dạy của tra nam lúc trước, hơn nữa y còn là một sư phụ giỏi chiến đấu, kèm theo áp lực phải nói ra bí mật cho bằng hữu cho nên càng kích phát ra toàn bộ sức lực, có thể nói là xài ít mà lợi nhiều, hiệu quả thấy rõ.

Chúc Lãnh được dạy nhiều hơn 2 khóa cho nên càng kéo dãn khoảng cách với những người khác, vì vậy càng làm cho mọi người thêm tò mò và đỏ mắt, hấp dẫn càng nhiều người muốn hẹn khóa.

Về sau, không chỉ lớp bọn họ biết chuyện này, mà lớp kế bên cũng chạy tới hỏi xem là vị sư phụ nào.

Bọn họ đều xuất thân từ tầng dưới chót, tuy nói là đã thông qua khảo hạch của trường quân đội, nhưng dù sao vẫn kém hơn quân giáo sinh chính quy, bọn họ còn phải trải qua thử thách dài ba tháng nữa mới có thể chuyển sang chính thức, có thể nói là vô cũng áp lực, có chỗ giúp cho bọn họ có thể tiến bộ thì đương nhiên bọn họ sẽ không bỏ qua.

Chúc Lãnh bị đuổi theo hỏi đến nhức cả đầu, về sau quyết định dùng rút thăm.

Hôm nay cũng không ngoại lệ, khi bọn họ mải lẩm bẩm ước cầu trúng mình, đột nhiên huấn luyện viên hô to: "Buổi chiều thêm huấn luyện."

Mọi người: "......"

Có thể làm sao bây giờ, đương nhiên là thành thành thật thật huấn luyện, trước tiên làm xong nhiệm vụ do huấn luyện viên phân phối.

Dù sao mỗi lần huấn luyện đều được xem là khảo sát cho danh sách được tuyển vào chính thức.

Mọi người vừa mới còn hòa hòa khí khí, lúc bắt đầu huấn luyện liền trở mặt như lật bánh tráng, so chiêu tới lui vô cùng nham hiểm.

Chúc Lãnh cũng không ngoại lệ, sau kết thúc trận chiến một đấu một liền mệt đến thở không nổi, nằm liệt trên mặt đất há mồm thở dốc.

Sau đó đột nhiên phát hiện ở nơi xa có người đang quan sát bọn họ.

Là khảo hạch sao?

Chúc Lãnh giật mình đột nhiên ngồi dậy, nỗ lực bày ra bộ dạng tôi không mệt.

Người nọ không nhìn bao lâu liền rời đi.

Chúc Lãnh cũng đi theo mềm thân mình lại lần nữa ngã xuống đất, nghĩ thầm, hình như hiểu lầm, chỉ là đi ngang qua mà thôi.

——

Khi Giải Phồn trở lại phòng hiệu trưởng, bên trong tất cả thanh âm đều là quỷ khóc sói gào: "Mọe nó, tôi mà như này sao? Trước lúc tôi ăn cơm rõ ràng không giống như này!"

"Danh sách tân sinh tháng trước đã có ai xem chưa? Mau mau mau, ai đang rảnh thì xem đi?"

"Đừng nhìn tôi, đến bây giờ tôi vẫn còn chưa xem xong danh sách tân sinh trong tay đây này."

"Mọe, tôi sắp mù luôn rồi, vì sao phải khảo hạch huấn luyện nhiều như thế chứ! Các ngươi không thể để các chiến sĩ nghỉ ngơi một chút sao???"

Giải Phồn nghe xong, vỗ vỗ tay hấp dẫn lực chú ý của bọn họ: "Không cần xem nữa."

Mọi người: "???"

Sau một hồi ngơ ngác, mọi người vẻ mặt kích động: "Là bệ hạ muốn dừng hay là cậu có tin tức tốt?"

"Có manh mối." Giải Phồn mở quang não ra, chia sẻ cho bọn họ một tấm ảnh chụp: "Trọng điểm kiểm tra người này, xem xem gần đây cậu ta tiếp xúc với những ai."

Mọi người: "Chắc chắn như vậy? Làm sao thấy được?"

Giải Phồn hừ cười nói: "Tôi chính là người đã từng thấy qua bệ hạ và Omega thi đấu."

Trước không nói phương pháp là do Yến Hàn dạy Omega, đều là người của Quân đoàn đệ nhất huấn luyện hằng ngày có những nội dung gì anh vẫn là quá quen rồi. Mà chính bản thân Omega cũng có một điểm rất dễ phân biệt —— thân hình và chiêu thức của y khác hẳn người thường, là một phong cách rất đặc biệt, rất khó để tìm thấy ở bất kỳ tinh hệ nào, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.

Giải Phồn có thể khẳng định, anh chỉ thấy phong cách này ở trên người Omega.

Sau nhiều ngày kiểm tra đột nhiên có phương hướng, không ngừng mọi người hoan hô, mà Giải Phồn cũng có chút cao hứng, nhắc nhở bọn họ: "Cẩn thận kiểm tra, nhất định không được để lộ thân phận, ngàn vạn lần đừng để cho Omega phát hiện, bằng không y sẽ chạy."

"Chạy?" Có người nghi hoặc nói: "Tại sao muốn chạy?"

Giải Phồn dừng mấy giây, còn không biêst phải trả lời câu hỏi này thế nào, liền có người thò qua giành nói: "Cậu chưa nghe bao giờ hả? Lúc bệ hạ ở biên cảnh, bị một Omega bỏ rơi lúc còn đang ngủ."

"Cái gì?"

"Mấy cậu cũng không biết sao? Các anh em từ biên cảnh trở về có nói chuyện này mấy lần. Nghe nói lúc ấy bệ hạ vô cùng tức giận, phái người lục soát ở biên cảnh tìm vị trí của Omega, đến cả lệnh điều tra cũng được ban ra, nháo đến ồn ào huyên náo, lần trước bên phía liên minh còn có người tới hỏi thăm đó."

"Trời ạ, cư nhiên có người có thể thừa nhận tin tức tố của bệ hạ??"

"Trọng điểm là cậu ta còn dám ngủ xong liền chạy."

"Có điểm kích thích."

"Chỉ là đáng thương bệ hạ của chúng ta, thành niên lâu như vậy thật vất vả mới gặp được người phù hợp, kết quả...... Haiz, Omega phù hợp không dễ gặp đâu."

Giải Phồn nhịn không được vỗ bàn: "Được rồi, nhanh chóng đi điều tra!"

Tuy rằng lần đầu tiên thật sự là do Omega chạy, nhưng bây giờ là do bọn họ có lỗi, lại nói nhiều cũng không bằng chạy nhanh tìm người trở về, để y cùng bệ hạ tự mình nói chuyện.

Giải Phồn cũng là rầu thúi ruột, cũng may hiện giờ có manh mối, hết thảy đều đang theo hướng tốt phát triển, anh rốt cuộc có thể thở phào một hơi......

"Đội trưởng, Omega sắp rời khỏi thủ đô!"

Giải Phồn đột nhiên đứng dậy: "Cái gì???"

Cố Thâm cũng là trùng hợp. Sau khi tới doanh binh đoàn tìm hiểu tình huống, đột nhiên tiếp được một đơn yêu cầu bảo vệ Omega, đối phương còn cố ý nói rõ không thích quá thân cận với alpha, hy vọng tìm được Omega hoặc Beta đến giúp đỡ, tiền không thành vấn đề.

Thành viên tiếp đãi bọn họ đề nghị: "Muốn thử một chuyến hay không? Yên tâm, thù lao chia theo từng thành viên, không uổng công cậu di đâu."

Cố Thâm nghĩ nghĩ, cũng cảm thấy phải thử mới biết được, liền gật đầu ứng: "Được."

Sau đó trở về xin nghỉ, vừa lúc tránh được người kiểm tra tới sau bếp.

Chiến sĩ còn nói: "Ngày mai liền đi, thời gian hữu hạn!"

Giải Phồn càng thêm đau đầu, lại không dám thật sự động thủ trói lại Omega, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là báo cho bệ hạ.

Tuy rằng còn không xác định, nhưng nếu do sai lầm của anh mà để Omega chạy mất, nhất định anh sẽ chết rất thảm.

Cho nên...... Cái chuyện chứng thực, vẫn là giao cho bệ hạ tự mình kiểm tra đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play