Edit + Beta: Súp Lơ

Đạo diễn Nghiêm nhìn có vẻ rất sốc, trừ mẹ Tống ra, toàn bộ nhân viên có mặt ở đây hoảng sợ.

“Bà Tống.” Đạo diễn Nghiêm đi hai ba bước xông lên trước, hai mắt sáng lấp lánh, ngữ khí kích động, “Xin hỏi chút hai người bọn họ đã quen biết nhau từ lâu rồi phải không?”

Mẹ Tống do dự một lúc.

Mấy ngày trước khi chuẩn bị đến buổi phỏng vấn hôm nay, con trai đã gọi điện đến dặn bà có một số chuyện này không tiện nói trước máy quay, trong đó có chuyện về hôn ước trước đây của con trai và bé Ôn.

Dù con trai không dặn thì bà cũng sẽ không nói, nguyên nhân mà ba Tống nảy sinh oán giận lớn với nhà họ Ôn chính vì chuyện nhà họ từ hôn nhưng bản thân ông ấy là người làm ăn, hiểu rất rõ mấy cái lợi ích trong việc nên lấy hay bỏ. Tuy không hài lòng nhưng không thể khiển trách, sau khi hủy bỏ hôn ước thì từ đó về sau không hề nhắc đến nhà họ Ôn, càng không đến Yến Thành.

Kiêng nể mặt mũi cho chồng, mẹ Tống nói: “Đúng vậy, trước kia A Nghiên đến Yến Thành học cấp ba, lúc đó hai đứa đã quen biết nhau.”

Cả tổ quay phim khiếp sợ há to miệng.

Đạo diễn Nghiêm: “Ha ha.”

Lúc sau bị trí phỏng vấn đổi từ biên tập thành đạo diễn Nghiêm, không hổ là tổng đạo diễn có nhiều kinh nghiệm, không dùng bản thảo viết sẵn mà vẫn có thể trò chuyện vui vẻ với mẹ Tống, mấy nhân viên nghe xong tâm phục khẩu phục.

Tiễn đạo diễn Nghiêm với khuôn mặt thỏa mãn và tổ quay phim của ông xong, mẹ Tống lên tầng tìm chồng.

“Người đến phỏng vấn đã đi, anh có thể ra được rồi.”

Lúc này người đứng đầu gia đình vừa trốn trong căn phòng trên tầng hai mới đi ra ngoài.

Đôi lông  mày thưa và đôi mắt sáng ngời của Tống Nghiên được di truyền từ ba, khuôn mặt của hai cha con đều thiên về kiểu anh tuấn đứng đắn. Những đường nét trên khuôn mặt ba Tống đã nhuộm chút phong sương qua năm tháng, nhìn rõ khí chất thành thục và uy nghiêm hơn con trai.

Ba Tống hỏi vợ đã nói gì với mọi người mà nói chuyện lâu như vậy.

“Không có gì, chỉ là mấy chuyện trước kia của A Nghiên và bé Ôn.” Mẹ Tống cười khẽ, “Lúc còn học cấp ba không phải A Nghiên thích con bé sao? Chỉ nói lại một ít chuyện đã qua.”

Ba Tống ngạc nhiên: “Cái gì? Nó không biết chuyện lúc trước Ôn Hưng Dật từ hôn hay sao? Thằng ngốc đó còn thích cháu ngoại ông ta?”

Bấy giờ mẹ Tống mới nhận ra ba Tống không biết gì về chuyện này, vội vàng im miệng.

Ba mẹ Tống chỉ có Tống Nghiên là đứa con trai duy nhất. Khi đó gia đình còn có sự nghiệp lớn nên ôm nhiều hy vọng với con trai, càng nghiêm khắc và đòi hỏi yêu cầu từ anh nhiều hơn. Khi còn nhỏ, quan hệ của Tống Nghiên với ba mình không tốt lắm, kiêu căng tự phụ, nhiều sự thanh cao.

Nhưng may Tống Nghiên có một người mẹ dịu dàng biết chăm lo gia đình, dạy dỗ con cái lấy thái độ gần gũi tình cảm làm tiêu chuẩn để dạy, như thế mới không để con trai có những suy nghĩ theo chủ nghĩa đàn ông như ba thằng bé. Anh có người ba lạnh lùng ngạo mạn, và có người mẹ dịu dàng tinh tế. 

Quan hệ của hai mẹ con cực kỳ tốt, đương nhiên con trai sẽ sẵn lòng tâm sự nói hết mọi chuyện cho mẹ nghe, điều này rất bình thường.

Trong lòng ba Tống không vui lắm nhưng không nói mấy lời khó nghe.

Mẹ Tống an ủi ông: “Thằng bé cưới cháu ngoại của người ta chứ có phải cưới ông ngoại người ta đâu, Ôn Hưng Dật là Ôn Hưng Dật, bé Ôn là bé Ôn.”

Ba Tống hừ nhẹ: “Thằng nhóc thối.”

Mẹ Tống nhún vai, dặn dò: “Hai hôm nữa bé Ôn về nhà chơi, ông phận làm ba chồng không thể tiếp tục trốn tránh nữa biết không?”

“Ừ.”

Giải quyết ông chồng mình xong mẹ Tống gọi điện thoại cho con trai.

Hôm nay đã nói chuyện với đạo diễn Nghiêm rất lâu, lúc bà gọi điện đến thì vừa lúc bên chỗ Tống Nghiên đã hoàn thành công việc ghi hình ngoại cảnh ngày hôm nay.

Nghe mẹ bảo đã nói chuyện xưa của anh và Ôn Lệ cho chương trình biết, Tống Nghiên ở đầu điện thoại bên kia thở dài, trong giọng nói lo lắng của mẹ, anh cười cười: “Đợi lúc nào bọn con về rồi nói sau.”

Trong mấy năm anh đến Yến Thành học tập, anh rất ít khi liên lạc với người trong nhà. Ba Tống nghiêm khắc và làm kiêu, con trai không gọi cho ông, ông mặc kệ cho tự rèn luyện ở đó luôn.

Chỉ có mỗi mẹ Tống ngày đêm suy nghĩ lo âu, hôm nay lo A Nghiên nói tiếng phổ thông được không, ngày mai lại lo chuyện một mình con trai ở phương Bắc học tập có quen nếp sống ở đấy không.

Mỗi lần gọi điện cho A Nghiên hỏi thăm tình hình dạo này thế nào, lần nào anh cũng dùng đủ lý do giống nhau, nói ở đó tất cả đều tốt, học tập tốt và quen cách sống ở đó, không bao giờ chịu tâm sự hay than phiền gì hết.

Con trai càng hiểu chuyện thì người làm mẹ càng đau lòng.

Rồi đến một hôm nào đấy, mẹ Tống gọi điện hỏi thăm con trai như mọi khi, lần đầu bà thấy con trai không nói với mình rằng tất cả mọi thứ đều ổn bằng giọng nói điềm đạm và bình tĩnh như những lần trước.

A Nghiên nói nhỏ, cô ấy không đến.

Mẹ Tống khó hiểu, hỏi ai không đến?

A Nghiên im lặng mấy giây rồi nói Ôn Lệ không đến, con đã bày rất nhiều ngọn nến vì cô ấy nhưng tất cả đã bị bảo vệ và dì lao công trong trường dọn dẹp sạch sẽ.

Chỉ với vài câu ngắn ngủi, mẹ Tống đã hiểu tất cả mọi chuyện.

Về sau mỗi lần gọi điện nói chuyện, con trai không còn nhắc đến tên Ôn Lệ, có lẽ do cảm thấy rất mất mặt, hoặc cũng có thể vì nó đã tiêu tan đi.

Mẹ Tống không hỏi lại, tôn trọng sự lựa chọn của con.

Hai năm trước đột nhiên anh nói cho ba mẹ biết về quyết định kết hôn, tuy rằng trong lòng ba Tống không thích điều đó nhưng không hề ngăn cản hay cấm đoán, chỉ cảm thán một câu ‘nghiệt duyên’. Mà khi mẹ Tống biết đối tượng kết hôn của anh là ai, đầu tiên là ngạc nhiên sau đó thấy buồn cười.

Vì bây giờ hai đứa đã kết hôn và sống rất tốt nên mẹ Tống nghĩ không cần phải giấu diếm chuyện quá khứ trước kia.

Khi nghe Tống Nghiên nói thản nhiên như thường, hiển nhiên anh cũng có suy nghĩ giống như mẹ Tống.

Thật sự nghe giọng điệu của anh thấy cực kỳ lạnh nhạt, gần như không thèm để ý đến.

Không bận tâm đến những ân oán từng có với nhà họ Ôn mà vẫn muốn cưới bé Ôn thì chắc chắn A Nghiên rất yêu con bé. Mà có thể lôi ra một phần ký ức đã được chôn sâu trong lòng A Nghiên, rồi còn giúp thăng bé bù đắp khoảng trống đó thành niềm hạnh phúc và đủ thỏa mãn bé nhất định bé Ôn cũng rất yêu thằng Nghiên.

Mẹ Tống đã có thể thở phào, may mà không gặp chuyện gì lớn, may mà có bé Ôn.

— 

Hoàn thành việc quay hình bên ngoài trong khoảng thời gian hai ngày một đêm, trước máy quay của chương trình, tất cả mọi người lưu luyến nói lời chào tạm biệt. Mọi người chụp chung một bức ảnh trước nhà thờ, còn mang theo những món quà để tặng nhau, hình ảnh được quay lại rất đẹp và lãng mạn, ngay cả các nhân viên đang làm nhiệm vụ quay cũng không nhịn được rơi lệ, thầm nghĩ không khí quay chung của tất cả các khách mời trong mùa hai rất hòa hợp và tốt đẹp.

Vào đêm ngày kết thúc ghi hình, bốn đôi hẹn đạo diễn Nghiêm và tất cả nhân viên đi ăn liên hoan ở một nơi lớn.

Trong chốc lát bầu không khí lãng mạn nhẹ nhàng lúc ban ngày biến mất không còn sót lại gì.

Khâu Hoằng nâng chén rượu, như đại ca lớn mở lời: “Đợi sau khi quay về Yến Thành, tôi làm chủ mời tất cả mọi người đi ăn, ai cũng phải đến hết, nghe không? Nếu ai không đến tôi sẽ đăng Weibo tố!”

Sau đó nhìn về phía đạo diễn Nghiêm: “Nghiêm Chính Khuê, ông cũng phải đến đấy, không thì đừng nghĩ đến việc mời tôi tham gia bất cứ chương trình mới nào của ông nếu ông muốn!”

Vẻ mặt đạo diễn Nghiêm chắc chắn: “Được được được, đến đến đến.”

Toàn bộ ekip chương trình và các khách quý mời rượu lẫn nhau, bất kể là bên kia mời hay bên này mời, đạo diễn Nghiêm luôn là người phải uống nhiều nhất, chẳng mấy chốc ông lớn đã ợ ra hơi rượu, trên mặt lộ rõ vẻ đang say.

Nhân lúc Khâu Hoằng đang quấn mấy người quay phim tụ lại một chỗ uống, đạo diễn Nghiêm rút lui ra khỏi đám, chạy đến chỗ hai vợ chồng Tống Nghiên đang ngồi.

Vừa lúc Ôn Lệ đang nhỏ giọng thì thầm nói chuyện với Tống Nghiên, nói chuyện liên quan đến đạo diễn Nghiêm.

“Em cảm thấy hai ngày nay đạo diễn Nghiêm cứ nhìn chúng ta với anh mắt rất kỳ lạ luôn.” Ôn Lệ nói, “Em hỏi ông ấy có chuyện gì không thì lại thần thần bí bí nói ở đây nhiều người không tiện, còn cả mấy người bên nhóm biên tập nữa, bao gồm cả tổ quay phim đến nhà anh để quay hình phỏng vấn hôm đó. Không biết có phải do ảo giác của em không, em cứ cảm thấy ánh mắt bọn họ nhìn em kỳ lạ sao sao á.”

Nói xong câu đó, Ôn Lệ lo lắng hỏi: “Có phải hôm đó phỏng vấn đã nói ra chuyện gì không nên nói không.”

Hai hôm nay mọi người bận rộn ghi hình ngoại cảnh, còn là tập cuối cùng, từ khi chương trình bắt đầu quay đến nay chưa có lúc nào được rảnh rỗi. Về phần tư liệu quay phỏng vấn mẹ Tống Nghiên, chưa kịp động đến xem cắt giảm thế nào, tất cả đợi quay về Yến Thành sẽ bàn bạc với khách mời sau.

Tống Nghiên đã được mẹ Tống gọi điện thông báo trước nên sắc mặt khá bình tĩnh, thấy đạo diễn Nghiêm đang đi về hướng chỗ họ, mỉm cười nói: “Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.”

‘Tào Tháo’ vừa đến, mông vừa chạm xuống ghế, mở miệng ra đã trách: “Không phải chứ tôi nói này, hai người các người không tốt chút nào?”

Ôn Lệ ngớ ra: “Hả?”

Đạo diễn Nghiêm kể qua lại chuyện quá khứ của hai người được nghe từ chỗ mẹ Tống sau buổi phỏng vấn hôm đó cho hai nhân vật chính nghe.

Lúc đầu Ôn Lệ ngạc nhiên vì không hiểu sao mẹ chồng biết chuyện đó, rồi tiếp tục lo lắng nhìn Tống Nghiên, nói không phát ra tiếng hỏi anh giờ phải làm sao.

Cô thì không có vấn đề gì, nó không phải là chuyện quá khứ không thể để người khác biết nhưng chuyện này của hai người đối với Tống Nghiên mà nói nó là một phần ký ức không vui, nên cô lo lắng anh sẽ không thích.

“Mặc dù tôi không biết tại sao hai người lại giấu diếm, rõ ràng nó là câu chuyện rất đẹp và lãng mạn, không khác gì tình tiết trong mấy bộ phim thần tượng. Nhưng nếu thật sự hai người vì nguyên nhân đặc biệt nào đấy mà không thể công khai thì có thể nói trước với tôi để không chiếu, dù sao bây giờ vẫn chưa bắt đầu chỉnh sửa hậu kỳ hay cắt bỏ.” Đạo diễn Nghiêm xua tay nói, “Đã đi đến tập cuối rồi, tôi không muốn thất bại trong gang tấc chỉ vì đắc tội với hai người.”

Tống Nghiên bình tĩnh trả lời: “Có thể chiếu.”

Anh thản nhiên như thế, cả đạo diễn Nghiêm lẫn Ôn Lệ đều sửng sốt.

Ôn Lệ túm túm quần áo Tống Nghiên, ghé sát vào tai anh nói nhỏ: “Không phải trước đây anh không muốn bị người khác biết được ư? Tại sao đột nhiên lại đổi ý?”

“Không phải không muốn.” Tống Nghiên cũng ghé sát vào tai cô nói, giọng nói trầm ấm, chứa đựng ý cười, “Cảm ơn em.”

Nhận được lời cảm ơn trực tiếp, lại còn do chồng mình nói, nhất thời Ôn Lệ thấy hơi ngại ngại sờ sờ mũi, dũng cảm vỗ vỗ bả vai anh, thể hiện khí chất mạnh mẽ: “Hai ta có phải người xa lạ đâu, không cần khách khí!”

Trên đạo diễn Nghiêm đi tìm tổ quay phim nhỏ uống rượu, ông gặp hai vợ chồng nhà Khâu Hoằng, Khâu Hoằng hỏi đạo diễn Nghiêm có chuyện gì vui mà cười đến mức mấy nếp nhăn hiện rõ trên mặt.

Đạo diễn Nghiêm đang cực kỳ vui, không so đo việc Khâu Hoằng nói mặt mình đầy nếp nhăn, nhướn mày kể lại niềm vui bất ngờ nhận được khi đến nhà Tống Nghiên phỏng vấn.

Khâu Hoằng rất ngạc nhiên nhưng vợ anh ta Trần Tử Đồng không có phản ứng gì.

Đạo diễn Nghiêm thấy khó hiểu: “Vợ Khâu Hoằng, sao cô không thấy ngạc nhiên chút nào thế?”

Khâu Hoằng cũng không biết, đợi đạo diễn Nghiêm đi rồi, Trần Tử Đồng không nói lời nào chạy nhanh đi tìm Ôn Lệ.

Cô ấy đã biết chuyện này từ lâu, từ sau khi đến nhà thăm thầy cô giáo cũ đợt trước. Có điều tất cả mọi người là người trong ngành, trong cái giới hỗn tạp nhiều thứ như này ai mà chả có bí mật, nếu Ôn Lệ đã giấu kỹ như vậy thì chứng tỏ trong chuyện đó có ẩn tình nào khác. Nếu lỡ may để lộ ra không khéo lại đắc tội với người khác, dưới tình huống không xung đột về lợi ích, việc đó sẽ phá vỡ quy tắc ngầm nhằm hòa hợp với những người khác trong ngành cho nên cô ấy mới nhịn không nói đến tận bây giờ.

“Không ngờ chuyện hai người quen biết nhau từ thời cấp ba có thể nói cho người ngoài biết.”

Ôn Lệ thấy khó hiểu vì không biết tại sao Trần Tử Đồng kích động thế: “Đúng vậy, có thể nói, sao thế?”

“Sớm biết nói được thì chị đã phơi bày cho cánh truyền thông biết lâu rồi.” Trần Tử Đồng nấc một cái sau khi uống rượu, oán giận nói, “Thật đúng là, tin nóng này sẽ kiếm được rất nhiều tiền đó!”

Khâu Hoằng ở cạnh nghe, biết rõ ràng ngọn nguồn câu chuyện, vẻ mặt đau khổ cùng cực nói theo: “Lúc ấy em nói với anh, anh tưởng trong hai người họ có người ngoại tình, còn khuyên em đừng xúc động, anh cmn….Trần Tử Đồng, không thể tin được em chắp tay dâng cơ hội kiếm tiền từ fan CP bọn họ tốt như thế cho Nghiêm Chính Khuê.”

Ôn Lệ: “…….”

Vẻ mặt hai vợ chồng nhà này khoa trương như thể để lỡ mất mấy trăm triệu, vô cùng đau lòng uống một phát hết nửa ly rượu.

Khác hẳn với khuôn mặt vui tươi hớn hở của đạo diễn Nghiêm khi nghĩ về con đường tương lai thăng quan tiến chức sắp tới.

Tối hôm nay cả ekip chương trình và các khách mời đều uống rất nhiều rượu. Đến ngày hôm sau, chương trình và ba đôi còn lại vì có công việc khác nằm trong lịch trình nên rời Úc Thành trước.

Mà Ôn Lệ đang cố gắng tỉnh táo lại từ cơn say, kéo theo cơ thể mệt mỏi về nhà bố mẹ chồng chào hỏi.

Trước đó cô căng thẳng mất mấy ngày, mấy lời kịch bản đã nghĩ sẵn trong đầu từ lâu, kết quả nó không phát huy được tác dụng.

Mẹ Tống rất dễ nói chuyện, bất kể cô nói gì thì bà ấy đều đáp lại rất nhẹ nhàng và hiền dịu.

Nhìn ba Tống có vẻ không dễ nói chuyện nhưng ông không nói nhiều lắm, con dâu về nhà, ông chỉ tùy ý hỏi vài câu, từ đầu đến cuối biểu cảm trên khuôn mặt luôn lạnh nhạt, sau đó đưa cô đến phòng thờ tổ tiên ở trong nhà.

Bây giờ là thời hiện đại, con cháu đời sau về nhà không cần phải tuân theo nhiều quy củ như xưa, chỉ cần thắp nén hương cho các vị trưởng bối là được.

Làm xong những việc này, ba Tống để mẹ Tống và con trai mình tiếp tục tiếp đãi con dâu mới về nhà, còn mình ở lại trong phòng thờ ngây người rất lâu.

“Con bé là cháu ngoại của Ôn Hưng Dật.” Ba Tống nói nhỏ với các bài vị, “Hy vọng mọi người đừng nên trách tội lên đầu con bé, ân oán của một thế hệ cứ để chấm dứt ở thế hệ đó luôn, con không muốn để lại cho thế hệ con cháu phải chịu.”

Ôn Lệ không biết tại sao ba Tống lại ngây người rất lâu ở trong phòng để bài vị các bậc trưởng bối, cũng không dám hỏi. Cô cảm thấy khí chất của ba chồng rất giống Tống Nghiên lúc còn trẻ, còn giống cả cậu lớn Ôn Diễn của cô nữa.

Nhưng ba Tống không phải Tống Nghiên, càng không phải Ôn Diễn, quả thực Ôn Lệ không biết nên làm thế nào để ở chung với ba chồng.

Hai người ở nhà ba mẹ chồng hai ngày, trước khi rời đi, mẹ Tống dặn dò rất nhiều thứ, ba Tống chỉ hỏi Ôn Lệ một câu.

“Hai hôm nay con có mơ thấy ác mộng không?”

Ôn Lệ thấy vấn đề này quái lạ nhưng vẫn thành thật lắc đầu: “Không ạ.”

Ba Tống ừ một tiếng, không nói thêm lời gì nữa.

Trên đường ra sân bay, cô hỏi Tống Nghiên câu đó của ba có ý gì, Tống Nghiên lắc đầu, tỏ vẻ không biết.

Rồi cô cười với khuôn mặt hoang mang vô bờ bến, đoán già đoán lui, càng đoán càng đi xa, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.

— 

Mấy ngày trước trước khi tập cuối của chương trình << Thế Gian Có Người >> phát sóng, Ôn Lệ chạy đến Tân Thành tham dự lễ khai máy bộ phim << Băng Thành >> theo như kế hoạch.

Cùng ngày hôm đó tài khoản của đoàn phim thông báo trên Weibo.

Tập cuối của << Thế Gian Có Người >> được quay ở Úc Thành, chương trình không làm bốn trailer riêng của bốn đôi như các tập trước nữa mà lần này làm một trailer tổng hợp cho cả bốn đôi, ghép thành một video rất dài. Điều đó có nghĩa tập cuối lấy hình thức quay hình và thực hiện các hoạt động cùng nhau để kết thúc một mùa trọn vẹn và thành công.

Về chuyện ngẫu nhiên gặp đoàn phim do Đường Giai Nhân làm diễn viên chính vào hôm đó, nó đã được để lộ và bị mang lên các diễn đàn bàn tán từ lâu, ngay cả ảnh cũng có. Mọi người bao gồm cả nhân viên chương trình cũng nghĩ chắc chắn ekip chương trình sẽ cắt bỏ đoạn này không phát sóng.

Kết quả khiến mọi người bất ngờ, chương trình không những không cắt đi mà còn cho đoạn ngắn này vào trailer.

Weibo nổi tiếng là nơi tập trung của rất nhiều fandom, mặc dù fan cũng thấy khó hiểu nhưng việc khống chế bình luận vẫn phải làm, mà không có fan đến khống bình thì mấy người trên mạng cũng tỏ ra khó hiểu trước hành động này.

[Có người xem trailer tập cuối của chương trình Thế Gian chưa? Ekip chương trình làm cái gì đấy, vì muốn tăng thêm độ hot mà ngay cả đoạn tình cờ gặp Đường Giai Nhân của Muối cũng không chịu cắt?]

[Thế Gian đã là chương trình hot nhất trong quý này mà còn muốn thêm độ hot nữa cơ à = =]

[Không nói đến chuyện rốt cuộc Đường Giai Nhân có phải người yêu cũ của Tống Nghiên hay không, chương trình của Muối sẽ khiến người khác không thích ấy]

[Giai Nhân đang yên ổn đóng phim tự nhiên bị chương trình nào đấy và đôi vợ chồng thích cọ nhiệt xin ké, thảm quá đi mất?]

Mãi đến một ngày trước khi tập cuối được phát sóng chính thức, đề tài ‘Hành động khó hiểu để người cũ xuất hiện trong chương trình vợ chồng đương nhiệm đến cùng là như thế nào’ luôn nóng hổi và chưa bao giờ giảm xuống, cách một khoảng thời gian CP ‘Đường Tống’ như được hồi sinh xuất hiện lại trong tầm mắt của các blogger.

Còn cuối cùng về việc Tống Nghiên và Đường Giai Nhân có từng tìm hiểu hay yêu đương không thì một lần nữa nó lại trở thành chủ đề được mọi người bàn tán tranh luận ở trên mạng.

Mặc dù Tống Nghiên đã phủ nhận nhiều lần, nhưng trong tay fan CP ‘Đường Tống’ có hai chứng cứ khá chắc chắn.

Một là năm đó kỹ thuật diễn của Tống Nghiên còn non kém, chưa học qua bất kỳ một lớp đào tạo diễn xuất bài bản nào nhưng ánh mắt khi diễn lại nắm chắc rất đúng chỗ.

Bất kể là ai hiểu biết về diễn xuất hay người có chuyên môn trong ngành đều biết, những cảnh thử trách kiểm tra cảm xúc khi diễn của diễn viên là những cảnh như khóc hay ly biệt. Chỉ dựa vào các kiến thức đã học về diễn xuất thì không thể chạm tới cảm xúc của người xem, mà lúc đó diễn viên cần phải nhập tâm hòa mình hòa mình vào vai diễn, chính là kiểu mang tình cảm của bản thân mình vào trong đó, thế nó mới đạt đến hiệu quả tốt nhất.

Hai là ánh mắt Tống Nghiên khi diễn, trong một lần phỏng vấn Đường Giai Nhân được hỏi, câu trả lời của cô ấy cũng rất mơ hồ không rõ ràng.

Fan CP ‘Đường Tống’ lục lại video về cuộc phỏng vấn đó, phóng viên hỏi Đường Giai Nhân suy nghĩ gì về ánh mắt diễn của Tống Nghiên ở trong bộ phim đầu tiên của anh.

“Rất ngạc nhiên, rõ là lúc đó tôi và cậu ấy không quá quen thuộc, thậm chí những lúc không quay phim không nói chuyện nhiều cùng nhau.” Đường Giai Nhân cười nói, “Đến nỗi trong khoảnh khắc nào đấy tôi đã nghĩ cậu ấy chính là Trần Gia Mộc.”

Mọi người tự động bỏ qua nửa câu trả lời đầu, ánh mắt thâm tình đến mức ngay cả Đường Giai Nhân cũng không phân biệt rõ giữa Tống Nghiên và Trần Gia Mộc. Chính vì thế nên có một bộ phận fan thủy chung chắc chắn cho rằng bọn họ từng có tình cảm với nhau và không thể chối cãi.

Lúc này Ôn Lệ đang ở trong đoàn làm phim học bù, mặc dù trước khi tiến vào đoàn cũng đã tham gia khóa học diễn xuất mấy tháng. Nhưng ý của đạo diễn Cừu là vẫn nên để cô sau khi vào đoàn làm phim, trong lúc không diễn có thể đi theo thầy giáo học tập nhiều hơn.

Ngày phát sóng tập cuối của Thế Gian, cả trên app mạng lẫn đài đều chiếu đúng giờ, vừa mới được chiếu thôi nhưng trong sóng comment khá là náo nhiệt.

Đến phần mẹ Tống xuất hiện trên màn ảnh, bà ấy kể rất nhiều chuyện thú vị của Tống Nghiên trước kia.

Rồi đến khi ba nói về chuyện cũ của con trai, nói lúc học cấp ba con trai có thích một cô gái.

[Oa quả nhiên mối tình đầu của Mỹ Nhân có từ thời cấp ba]

[Bạn fan nhà nào đấy có thể đừng nhao nhao lên được không, mối tình đầu của anh ấy không phải Tam Lực thì cũng chưa chắc là cô diễn viên nhà bên đấy đâu, ok?]

[Từng có trước là được, nhá? Nhà mấy người thể hiện tình cảm trong chương trình cho tốtđi, còn thích cọ nhiệt của Giai Nhân là sao?]

Ngay trong lúc sóng comment đang diễn ra cuộc đấu khẩu tranh cãi không ngừng, mẹ Tống tiếp tục nói.

“Tôi đang kể chuyện quá khứ của A Nghiên và bé Ôn đó?”

Màn khắc khẩu trong sóng comment dừng ngay tức khắc, một loạt [????] từ hai phe không độ trời trung thi nhau nhảy trên màn hình.

Ngay cả đạo diễn xuất hiện trong màn ảnh cũng đang đờ đẫn, không chắc lắm đưa là câu hỏi xác nhận trước kia hai người bọn họ đã quen biết nhau đúng không.

Mẹ Tống đưa ra trả lời chắc chắn.

Lúc này phản ứng của mọi người trong sóng comment không hẹn mà cùng quay xe, thay đổi quá diệu kỳ, không [?] mà sửa thành [A]

Phỏng vấn mẹ Tống Nghiên kết thúc, hình ảnh chuyển sang mấy đôi khách quý đang làm nhiệm vụ ở Úc Thành.

Vợ chồng Tống Nghiên và vợ chồng Khâu Hoằng ở cùng một chỗ để làm nhiệm vụ, cả hai ngẫu nhiên gặp được đoàn làm phim của Đường Giai Nhân trong trung tâm thương mại.

Thái độ hai bên đều tự nhiên thoải mái, không một ai biểu hiện một xíu sự xấu hổ nào. Nhất là cuối cùng khi chào tạm biệt, đạo diễn của bộ phim còn cố ý chào hỏi mọi người, nói là biết hiện giờ chương trình này đang rất nổi, đợi chương trình phát sóng coi như tuyên truyền giúp bọn họ.

Việc ekip chương trình không cắt đoạn này đi, nó xuất phát từ tình cảm giữa người và người, hoàn thành mong muốn và giúp đạo diễn ấy tuyên truyền phim.

Thậm chí nói Đường Giai Nhân xuất hiện trong << Thế Gian Có Người >> là việc tuyên truyền mà cả hai bên đều có lợi, không cần phải đè nặng hay kiêng dè bởi vì cô ấy và Tống Nghiên không có gì trong quá khứ, mười năm trước chỉ đơn thuần là quan hệ hợp tác đóng phim.

Lúc nãy mấy fan Đường Giai Nhân vừa cãi nhau trong sóng comment nay đã im lặng hoàn toàn, từ từ đến và ra đi trong tiếng cười nhạo của mọi người.

Tập cuối dài hơn hai tiếng rưỡi, lúc vừa mới phát sóng đã có mấy cái hotsearch, gần như cứ khoảng mười phút sẽ đổi một hotsearch mới. Về sau đợi đến lúc mẹ Tống xuất hiện trong chương trình, cuối cùng các bộ máy hoạt động của Weibo bị trì hoãn kéo dài vì không thể chịu được nhiều hotsearch mới lên liên tục và có lượt truy cập rất cao.

Đợi sau khi Weibo khôi phục được hệ thống, câu chuyện nhỏ của “Bot Cuộc sống hằng ngày của vợ chồng Muối” đã được viết ra.

“Đi xem lại tất cả những tập trước từ tập một đến tập cuối, căn cứ vào việc Mỹ Nhân và Tam Lực quen biết nhau từ lúc còn học cấp ba, tôi có thể đưa ra kết luận theo thứ tự từ các tập trước, trong mười một tập trước đó có rất nhiều đường!! Tất cả đều là đường!!!”

……. 

“Tập ở Dung Thành, Mỹ Nhân từng nói khi đó anh đối mặt với cô gái mình thích, vì ngại ngùng nên mới cố ý ra vẻ lạnh lùng, cô gái này chính là Tam Lực.”

“Cả Mỹ Nhân và Tam Lực từng nói nụ hôn đầu ở ngoài không tính nụ hôn trên màn ảnh của họ đều có từ lúc còn đi học, thật ra họ đã dành nụ hôn đầu cho nhau, là hai đối tượng chính.” 

“Tập tám bọn họ về trường quay, Tam Lực mặc quần áo đồng phục Minh Phong bày ngọn nến tỏ tình với Mỹ Nhân. Đó là vì Tam Lực là học sinh của trường Minh Phong, trường cô ấy theo học từ thời cấp ba, đó không phải là Tam Lực tỏ tình, mà nó là câu trả lời đáp lại Mỹ Nhân.”

“Anh thích cô, thích rất nhiều năm, đã đợi rất nhiều năm, sau khi cô nhận ra được điều đó đã đáp trả lại tình cảm của anh bằng cách y như vậy.”

“Còn một số chi tiết nhỏ ngoài lề nữa! Em trai viết bài hát tặng Tam Lực, hình ảnh ánh trăng kia, khi còn nhỏ cậu ấy ước ánh trăng mang Tam Lực đi luôn, chứng minh bọn họ đã biết nhau từ lúc nhỏ. Còn cả ba đại sư Từ tặng cho hai người bức tranh quý chúc phúc, còn cả việc mẹ Tống gọi Tam Lực là bé Ôn, này rõ ràng là cách gọi dành cho các cô bé nhỏ mà.”

[@Mỹ Nhân Thảo Tam Lực, video có nội dung từ vườn trường đến hiện đại của bà thành sự thật, bà đúng là nhà tiên tri lớn]

[Vui sướng! Giờ tôi thấy quá vui!]

[Vốn đã thu xếp ổn thỏa, chỉ bằng một cái hôn nhẹ đã đánh gục mị đến mức quá hạn bảo hiểm dưỡng già. Kết quả vừa quay đầu lại phát hiện vẫn chưa kịp đóng tiền bảo hiểm xã hội thì phát hiện Tất! Cả! Đều! Là! Đường!]

[Tôi chết tôi sống tôi khóc tôi cười, tôi sắp không được rồi, tôi sắp ngất đi rồi]

Căn cứ vào quá trình kết luận của nhóm Bút Ký Tên, càng ngày càng có nhiều chi tiết nhỏ được lôi ra bằng sạch. Họ dùng kính hiển vi soi từng cái xong sẽ phát hiện mỗi một chi tiết từng không được quan tâm hay không hiểu, thực chất nó đều là đường.

Loại cảm giác này giống như mua xổ số hoặc là mở hộp mù* vậy, vốn chỉ muốn an ủi mình chút thôi nhưng không ngờ phát hiện mình trúng xổ số giải nhất, mở được hộp mù nhận được vật phẩm siêu hiếm.

Mở hộp mù, một từ thông dụng trên Internet, khi hai người hẹn hò trực tuyến, có nghĩa là hai người gặp nhau trực tuyến không nhìn ảnh, và họ yêu trực tiếp hoặc gặp nhau thực tế mà không xem video. Vì không biết diện mạo thực sự của đối phương nên mọi người rất mong chờ, kết quả cũng khó đoán định (Theo baidu).

Bên này độ nóng của tập cuối chương trình << Thế Gian Có Người >> chưa có dấu hiệu hạ nhiệt thì bên tài khoản Weibo của đoàn làm phim << Băng Thành >> đang bắt đầu chuẩn bị cho việc lăng xê mới.

Không có diễn viên lăng xê thì còn đạo diễn và nhân viên của đoàn làm phim.

Trong một video mới nhất vừa được đăng lên chưa lâu, nó đã cung cấp một số thông tin. Cừu Bình tự mình giảng diễn cho Ôn Lệ, lúc đầu Ôn Lệ thể hiện không được tốt lắm nhưng khi được Cừu Bình kiên nhẫn nói và giải thích cho cô hiểu thì về sau đã dần tìm được trạng thái trong lúc quay phim.

Nhân viên đoàn làm phim phụ trách cầm máy để quay lại những chuyện ngoài lề hỏi: “Hơi tò mò chút, lúc nãy đạo diễn Cừu làm thế nào để chỉ bảo cô Ôn về cách diễn ánh mắt sao cho đúng?”

“À, thật ra nó là cách lý giải tốt nhất, cách này của lão Vu, chính là đạo diễn Vu Vĩ Quang.” Cừu Bình nói, “Diễn viên mới khi bắt đầu vào diễn sẽ không dễ dàng nhập diễn, nhất là khi diễn cảnh tình cảm cho nên Vu Vĩ Quang đã dạy các diễn viên mới của mình rằng trong quá trình diễn muôn bọn họ nghĩ đến người mình thích trong lòng, như thế sẽ nhập diễn dễ hơn. Biện pháp này nghe thì có vẻ cũ nhưng hiệu quả đạt được khá tốt, trước kia Tống Nghiên đã dựa vào cách này để lấy được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất.”

Đoạn video này đã giải quyết hết tất cả những thắc mắc hay sự canh cánh luôn âm ỉ trong lòng mọi người về ánh mắt khi diễn của Tống Nghiên dành cho Đường Giai Nhân, đương nhiên bao gồm cả fan CP ‘Đường Tống’ cũng hiểu.

Trước đấy thì thế nào cũng được vì chính Đường Giai Nhân cũng không chắc chắn nên mới để các fan có chỗ mơ màng.

Nhưng bây giờ đã không còn gì để mà không chắc chắn.

—– Ôn Lệ là quá khứ của Tống nghiên, là người đang đồng hành cùng anh lúc này và sẽ là người bước tiếp cùng anh trong tương lai.

————

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play