Edit + Beta: Súp Lơ

Đang ở trong nhà, Ôn Lệ không biết đến sự tồn tại của máy quay, cô không muốn duy trì hình tượng cao quý lạnh lùng nữa, dù sao giờ ở trong nhà không có mặt người khác, buồn nôn một chút thì có sao đâu.

Cô thích Tống Nghiên, nguyện ý vứt bỏ mặt mũi, nói mấy lời mà đến chính mình nghe xong cũng không chịu nổi để dỗ anh vui.

So với bạn học Ôn Lệ mới bắt đầu vấp vào tình yêu thì đẳng cấp của Tống Nghiên cao hơn nhiều.

Ôn Lệ ngửa đầu, mưu tính giả ngu: “Hả? Dễ dỗ là sao?”

Khóe môi Tống Nghiên gợi lên ý cười như có như không.

“Ý là khen mấy chiêu của em cao siêu đấy.” Anh từ từ bổ sung thêm, “Tình nguyện chịu thua.”

Ôn Lệ được lấy lòng lại bắt đầu đắc chí, thật tình Tống Nghiên rất hiểu cô dù là cái nhỏ nhất, mỗi lần nịnh nọt đều có thể đả động lên đầu trái tim cô.

Hai người đối diện nhau, ánh mắt nhìn chăm chú vào đối phương, im lặng trong mấy giây ngắn ngủi.

Cả hai không ai nói câu nào, không khí dần trở nên ái muội thông qua việc giao lưu giữa hai ánh mắt.

Ôn Lệ ho mấy tiếng, ra vẻ đứng đắn hỏi: “Cái này thì tính gì chứ, tôi còn một chiêu độc hơn, anh muốn thỉnh giáo chút không?”

Anh cố kìm nén cảm xúc phập phồng lên xuống, từ trong cổ họng phát ra tiếng khàn khàn không còn lực: “Muốn, chúng ta về phòng?”

Người ngư dân gian xảo vụng về thả câu trực tiếp xuống trước mặt anh, gần như Tống Nghiên không thể phản kháng cắn chặt lấy mồi câu, còn nhân tiện kéo theo người ngư dân xuống ao nước sâu thăm thẳm không nhìn thấy đáy trong mắt anh.

Vừa về đến nhà chưa nên kịp bật điều hòa, trong phòng khách yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ tiếng hít thở nhanh chậm của nhau. Tuy anh đã cố ý đè ép tiếng nói xuống rất nhỏ, nhưng Ôn Lệ nghe thấy rất rõ ràng, ngoài tiếng anh ra còn nghe thấy có tiếng luồng điện chạy khác rất nhỏ.

Đã quay qua nhiều tập cho chương trình, hai người trong phòng khách nhanh chóng nghe và nhận ra đấy là tiếng tạp âm rất nhỏ phát ra khi ai đó điều chỉnh thiết bị thu âm từ xa. Chắc đang điều chỉnh phạm vi thu tiếng lớn hơn, đồng thời còn nhân tiện mở thêm chức năng chống tiếng vọng và giảm tiếng ồn.

Ôn Lệ lập tức nhìn về mấy cameras được lắp xung quanh phòng khách.

Quả nhiên mấy cái đèn nhỏ gây ra tội ác đang sáng, trong đó có một máy quay mà cô đang nhìn chòng chọc vào, chiếc cameras đó vô cùng chột dạ mà quay sang hướng khác.

“…….”

“…….”

Khoảng thời gian yên tĩnh giày vò người khác qua đi, một người như Tống Nghiên thì không thể hiểu mấy cái mánh khóe của các chương trình thực tế, dứt khoát chọn cam chịu số phận, vừa mệt mỏi vừa không biết làm sao. 

“…..Không ai ở nhà mà cũng không tắt máy quay sao?”

Làm khách quen góp mặt nhiều trong chương trình, hiển nhiên Ôn Lệ không dễ bị lừa như Tống Nghiên. Giờ đây cô không khác gì học sinh yêu sớm bị giáo viên chủ nhiệm bắt tại trận rồi bị dạy dỗ, càng giống con mèo hoang trong đêm khuya bị người ta bắt trộm nhét vào túi mang đi thịt, cả người bùng nổ, giọng nói vô cùng tức giận, trong tiếng nói run run không giấu được sự chột dạ và ngại ngùng.

“Năm nay giải đề cử ekip làm việc tận tâm nhất của đài mấy người, nếu << Thế Gian Có Người >> không dành được giải, tôi là người đầu tiên phản đối!”

Sau đó tức giận tắt hết các máy quay trong nhà đi.

Màn hình đen ngòm, nhân viên đang ăn cơm hộp gọi ngoài sờ sờ mũi, buồn rầu vì khi nãy tại anh ta nghe thấy tiếng nói của thầy Tống quá nhỏ. Thiết bị thu tiếng không thu được âm thanh khi nói nên anh ta mới không nhịn được làm ra hành vi ngu xuẩn đó, tự điều chỉnh thiết bị thu âm.

Vừa ăn cơm ngoài xong, một đồng nghiệp khác trong tổ A gọi điện thoại cho cậu ta nói đêm nay toàn bộ nhân viên từ tổ A đến tổ D hẹn nhau đi ăn khuya ở một chỗ nào đấy, bảo cậu ta tắt hết các thiết bị rồi đến tìm bọn họ tập hợp.

“Vãi lìn, sao mấy người không nói sớm, tôi vừa ăn cơm gọi ngoài xong, ăn no rồi.”

“Quyết định nhất thời, khó có dịp cả bốn tổ đang ở cùng nhau, thế rốt cuộc cậu có tới không?”

“Đến đến đến, tôi có tin tốt này cần báo cho đạo diễn Nghiêm.”

Trong điện thoại, người đồng nghiệp kia có lòng tốt nhắc nhở anh ta: “Tối nay tâm trạng của đạo diễn Nghiêm không tốt lắm đâu, một mình ngồi trong góc phòng uống rượu giải sầu kia kìa, tốt nhất cậu đừng đi qua đi lại trước mặt ông ấy.”

“Hả? Đạo diễn Nghiêm sao đấy?”

Đồng nghiệp thở dài: “Còn sao được nữa, chẳng phải vì hai người nghệ sĩ do tổ A chúng ta phụ trách hay sao.”

Anh ta nghe mà không hiểu được mấy, vội vàng tắt và thu dọn thiết bị xong chạy qua địa điểm mà người đồng nghiệp đã chia sẻ qua WeChat.

— 

Đúng là đêm nay Nghiêm Chính Khuê bị thương không nhẹ.

Vừa uống rượu vừa oán giận với phó đạo diễn: “Tôi sắp năm mươi tuổi đến nơi, thật sự đây là lần đầu tiên đụng phải hai con người trưởng thành mà cứng đầu và khó trị hơn cả hai đứa trẻ học cấp ba. Chú nói xem hai người bọn họ việc gì phải vậy, bọn họ vào cái giới này được nhiều năm rồi hả. Nói thẳng có thể đi đến ngày hôm nay trong cái giới hỗn loạn thật giả đan xen này, chắc chắn EQ không thấp, chú nói xem bọn họ có khó đối phó không. Quay xong sáu tập, tôi đã bị bọn họ chọc tức đến mức thời mãn kinh đến sớm hơn mất thôi.”

Phó đạo diễn không biết nên nói gì, rating xem chương trình tốt, mỗi tập đều có đề tài thảo luận cao không bao giờ thiếu. Đạo diễn Nghiêm từng nói mời được hai người kia đến tham gia mùa hai của chương trình là niềm vui và ngạc nhiên lớn nhất của bọn họ. Ngay ttừ đầu ekip chương trình hoàn toàn hướng về địa vị, sức ảnh hưởng và muốn chạm tới các fan CP của họ. Lúc đó đội ngũ làm chương trình họp cùng các lãnh đạo, các sếp cũng biết tình huống của đôi này, tiêu chuẩn thấp nhất bọn họ lập ra là chẳng sợ hai người diễn, diễn một đôi vợ chồng tình cảm thôi cũng được, tóm lại đừng quay chương trình vợ chồng thành chương trình khác là được.

Ai biết được thông qua sáu tập đã quay, nhìn vào mỗi tập đều không sắp xếp kịch bản cụ thể nhưng kết quả thu được đều khiến người khác vui mừng.

Đạo diễn Nghiêm không hài lòng, không hiểu ông ấy không hài lòng điểm gì.

Phó đạo diễn cảm thấy sở dĩ đạo diễn Nghiêm để ý Tống Nghiên và Ôn Lệ như vậy vì ông ấy hy vọng bọn họ thể hiện nhiều hơn trong chương trình. Chắc hẳn ông ấy đoán được tình cảm của hai người thật hơn những gì họ nghĩ lúc đầu nên mới yêu cầu cao hơn.

Lúc này trên bàn ăn có người gọi Tiểu Triệu, người được cử ở lại hôm nay của tổ A lại đây.

Nghiêm Chính Khuê ngẩng đầu, dùng vẻ mặt “Tôi biết mà” nhìn phó đạo diễn cười lạnh hai tiếng: “Để lại người canh giữ chỗ đấy đúng là lãng phí nhân lực và pin của máy quay.”

Kết quả Tiểu Triệu chủ động đi tới, thần thần bí bí nói gì đó với đạo diễn Nghiêm.

Nơi được chọn để ăn khuya rất náo nhiệt, mấy tổ liên tục mời rượu nhau, tổng đạo diễn với khuôn mặt âm trầm từ đầu lúc bước vào đến giờ đột nhiên hô to một tiếng: “Cái gì! Quay được rồi??”

Phút chốc trong phòng an tĩnh lại, mọi người đưa mắt nhìn về chỗ tổng đạo diễn.

Sau đó là tiếng tiếc nuối cùng cực của đạo diễn: “Tôi nói cậu đó không được việc gì tốt, đang yên đang lành cậu động tay động chân vào máy móc làm gì, bỏ đi bỏ đi, dù sao có còn hơn không.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, bỗng nhiên tổng đạo diễn đứng lên, cả người hăng hài, mặt hồng rạng rỡ, nụ cười bên miệng ngoác đến tận mang tai, giơ chén rượu lên mời mọi người.

“Gần đây mọi người vất vả rồi, tôi mời mọi người một ly! Hôm nay tôi rất vui mừng, tất cả không say không về ha ha ha ha ha ha ha ha ha”

“…….”

Tinh thần hôm nay của đạo diễn nắng mưa thất thường, chắc do dạo gần đây quá áp lực vì công việc.

Mọi người không ai dám hỏi nhưng mà có nhiều người ở đây như vậy, cho dù đạo diễn phát bệnh bọn họ vẫn sẽ khống chế được nên nó không phải vấn đề gì lớn.

— 

Thứ bảy được mọi người chờ mong sắp đến.

Theo như thường lệ vào tối thứ năm hàng tuần, << Thế Gian Có Người >> đúng giờ đăng trailer của bốn đôi khách quý trên official của mình.

Nhưng lần này trình tự đăng trailer không giống như các tập trước, đầu tiên đăng trailer của đôi vợ chồng thực tập Nghiêm Chuẩn và Tề Tư Hàm, sau đó đến Khâu Hoằng và Đinh Nhạc Bá.

Trailer của ba đôi khách quý theo thứ tự lần lượt được đăng xong, một lúc sau trên Weibo không thấy động tĩnh nào nữa.

Khu bình luận trong official bắt đầu đứng ngồi không yên.

[Ỏ? Trailer của Muối đâu rồi?]

[Trailer của bgCP đứng đầu giới mà các người cũng dám chậm trễ? Có tin không, các ba ba fan CP sẽ lao đến đây cào xé trong mấy phút?]

[Không phải chứ, đừng nói tập này đến ba mươi giây cũng không cắt được nha?]

[Ba ba quá thất vọng, ba ba muốn unfollow.]

Đội quân thúc giục mạnh tung ra hàng nghìn bình luận nhưng official vẫn im hơi lặng tiếng.

Vì thế từ đội quân lớn ban đầu thúc giục dưới hình thức uy hiếp giờ lại biến đổi thành đội ăn xin.

[Nếu không được ba mươi giây thì cần cái hai mười giây hay mười giây thôi được mà. Không sao đâu, cùng lắm thì làm cái trailer bằng cách lấy một tấm hình nào đó của hai người họ rồi lồng thêm nhạc nền vào để tui liếm nhan sắc tuyệt vời của Muối thôi cũng được.]

[Cùng lắm từ nay về sau không bao giờ em chê trailer ba mươi giấy nó ngắn nữa, nhé?]

[Không phải có mỗi việc cuối tuần vừa rồi tui đi xem tập cuối của Giải Thưởng Diễn Xuất nên mới không xem Thế Gian thôi sao? Đường đường là một chương trình thực tế lớn nổi tiếng đứng đầu cả nước nên có chút khí phách của mình đi mà??]

[Đm, giờ tôi chẳng khác nào oán phụ đang chờ đợi tên cặn bã quay đầu]

[Ba ba Thế Gian, ngài mau đi ạ]

[Chắc không phải muốn tôi quỳ xuống cầu xin mấy người đấy chứ! Được! Xin mấy người đấy [quỳ]]

Hạ thấp thái độ xuống để thúc giục quả nhiên hữu dụng, official trả lời bình luận có nhiều lượt thích nhất.

Thế Gian Có Người trả lời: [Thật ra trailer đã được làm xong từ lâu rồi nhưng khách mời yêu cầu chương trình cắt một số hình ảnh nên anh trai hậu kỳ phải tăng ca tạm thời, tối nay sẽ đăng [che mặt]]

[? Cắt, tại sao tại sao phải cắt]

[Mọi người trong nhà bình tĩnh chút, mọi người còn nhớ trailer của tập đầu tiên không? Cắt hình ảnh thêm màn hình đen, đoán chắc đã quay phải hình ảnh nguy hiểm nào đó]

[Giỏi ghê nhỉ, có chính chủ nào như mấy người không? @Tống Nghiên @Ôn Lệ Litchi]

[Có đường không cho đớp, Tống Nghiên Ôn Lệ, tim hai người làm bằng đá à???]

[Đừng, ngàn lần đừng xóa đừng xóa mà không được xóa!!!!!! Chiếu ra đi!!!!! Hai người bọn họ dám bắt nạt anh tôi sẽ là người đầu tiên thoát fan chuyển sang antifan!!!!! @Anh trai hậu kỳ]

[Thoát fan chuyển antifan +1]

[Anh trai hậu kỳ, anh không phải sợ, Bút Ký tên chính là hậu thuẫn kiên cố vững chắc cho anh!! Lớn mật chiếu ra!!]

Cũng không biết có phải do mấy lời bình luận nói thoát fan chuyển sang làm antifan ở dưới khu bình luận phát huy tác dụng không, cuối cùng trailer tập sáu của Muối trong chương trình << Thế Gian Có Người >> thong thả đến muộn.

Vừa nhìn thanh thời gian, một phút đồng hồ.

Mới vừa nhấn vào đã nhìn thấy một mảng trắng xóa do các bình luận trực tiếp lướt qua.

[Ôi còn sống]

[Các chị em ơi mắt mị không bị hoa nhỉ, thanh thời gian hiển thị 1:00 đúng không]

[Một phút thôi mà đã khiến mấy người vui đến mức vậy á? Có thể bình tĩnh chút đi được không hả? A a a a a a con mẹ nó bình tĩnh, bà đây phải hát quốc ca nước mình!!!]

[Khóc, bạn trai tôi một phút đồng hồ cũng không khiến tôi kích động như khi được xem trailer dài một phút của Muối]

[??? Chị em đằng trước có gì đó không đúng lắm nhỉ]

[Tín nữ nguyện dùng mười phút của bạn trai để đổi lấy trailer dài mười phút của Muối]

[Không cần thiết không cần thiết, chị em bên trên không cần thiết vậy đâu]

[Tính nữ nguyện dùng bạn trai…Ơ không đúng tôi không có bạn trai]

Các trailer của mấy tập trước, hậu kỳ sẽ thêm filter rồi các kiểu phụ đề thuyết minh dài bé khác nhau nhưng mà vì thời gian ba mươi giây qua rất nhanh, người xem còn chưa kịp xem hậu kỳ làm những gì trên video thì nó đã hết. Hôm nay ngược lại sáng tạo khác thường, muốn sự nổi bật, không thêm bất cứ phụ đề hay mấy hiệu ứng lòe loẹt nào khác, hình ảnh hiển thị luôn cảnh Muối vừa về đến nhà.

Lúc này ở dưới hình ảnh là một dòng chữ được ghép vào một nhân vật hoạt hình có dáng vẻ như đang nói:

“Hai người vừa từ chỗ livestream về đến nhà.”

[Không làm hậu kỳ cho Muối à?]

[Tuần nào ba ba cũng canh giữ trước TV để cống hiến tỷ suất người xem cho chương trình Thế Gian mấy người. Không ngờ mấy người làm hậu kỳ khó coi như vậy cho Mỹ Nhân và Tam Lực của ba?]

[Ca khúc bgm ngọt ngào đâu? Lớp filter hồng nhạt đặc biệt đâu? Mấy bạn nhỏ khác có, Muối của chúng tôi cũng muốn có!]

[Chương trình các người, má nó có phải vẫn chưa phát tiền lương tháng này cho tổ hậu kỳ không, nên bọn họ mới sa sút tinh thần, làm việc biếng nhác]

Nhưng ngay sau đó, trong video là hình ảnh Ôn Lệ nhào người về phía Tống Nghiên. Ngay lập tức, thái độ như cán cân nghiêng hẳn về một phía vừa rồi của các dân mạng trong sóng comment như quả địa cầu quay một trăm tám mươi độ thành một vòng tròn.

“Thầy Tống đáng yêu quá, sao trước đây tôi không phát hiện ra anh đáng yêu vậy nhỉ!”

Nói xong còn hôn một cái lên cằm Tống Nghiên.

…….

[Do dạo này mị thức đêm xem truyện h quá nhiều nên bị hoang tưởng hay do mắt kính mị hỏng rồi]

[Mấy người quay chương trình thôi cũng tìm thế thân?]

[Tìm đâu ra được người giống từ khuôn mặt đến trang phục để thay á?]

[Do tôi thèm khát quá mức nên bắt đầu mắc chứng hoang tưởng, nghĩ ra mấy hình ảnh này rồi cho nó là thật phải không nhỉ?]

[Người này dáng vẻ bề ngoài y hệt Tam Lực của bọn mình, giống nhau như đúc! Tôi cảnh cáo cô cách xa chồng cô ấy ra! Tam Lực nhà tôi nếu không kề dao trên cổ  cô ấy thì tuyệt đối sẽ không chủ động bỏ sự kiêu ngạo của mình! Cô là hàng giả hóa trang cho giống, đã bị tôi nhìn thấu rồi!]

[Vở kịch nhỏ? Cái này không phải dùng lồng tiếng đấy chứ?]

……

Chẳng những Tống Nghiên không phát hiện ra Ôn Lệ trước mắt này là giả, ngược lại vẻ mặt như bị chọc ghẹo đúng rồi: “Đáng yêu hay không thì không biết, dù sao anh thấy mình rất dễ dỗ.”

Lúc này thần hậu kỳ online, phối với mấy lời ngọt ngào đáng thương vô cùng, còn viết cả phụ đề bằng tiếng Trung.

“Một cộng một đủ đáng yêu”

“Hai cộng hai đủ đáng yêu” ……

(*) Nó là mấy câu đọc giống như bài hát, mình cũng không hiểu lắm nhưng mà nói về sự đáng yêu, mình tra thì không tìm được bản tiếng Việt nào, mọi người có thể nghe nó để biết nó thế nào qua link này:

https://www.youtube.com/watch?v=QxA3AMdeHgY. Mọi người nếu ai biết thì có thể bảo mình nhé!

[Sáu cộng sáu là, ba ba ba ba ba ba, đáng yêu, chính là bé Tống Nghiên và bé Ôn Lệ!]

Cung phản xạ siêu dài của mọi người trong sóng comment cuối cùng đã có phản ứng nhờ sự kích thích của bgm.

[Cứu với mọi người ơi, đây là sự thật ấy hả, đang phát đường đúng không, không phải đang trong mơ chứ]

[Tôi vừa đánh đứa bạn cùng phòng mình xong, nó còn mắng to “Dmm” các chị em ơi không phải mơ]

[Dm dm dm dm dm dm dm dm dm dm dm dm dm]

[Tôi cười rách cả miệng này]

[Ai nghĩ đến một bà mẹ đã sinh hai đứa con như tôi chỉ vì một nụ hôn lên cằm mà thấy ngọt ngào quắn quéo lăn lộn trên giường cơ chứ]

[Ai mà ngờ một người độc thân từ trong bụng mẹ có nhận thức và chuyên đọc truyện trong sáng đàng hoàng sẽ bị một cô gái thẳng dụ dỗ chỉ vị hôn và trêu chọc chồng cô ấy]

[Hôn cằm, trời ơi mị chết mất, cô đó Tam Lực thẳng nữ, tại sao đột nhiên cô lại vậy a a a a a!!!]

[Tôi nghĩ mình đang làm fan của hai bạn nhỏ học mẫu giáo]

[Đáng yêu đáng yêu huhuhuhu mẹ cảm thấy hai đứa con đáng yêu chết mất]

Trailer một phút kết thúc rồi xông thẳng lên hotsearch ngồi.

Khu bình luận trong official của chương trình thì khỏi phải nói, toàn là [Thế Gian trâu bò], [Ba ba Thế Gian], [Tất cả nhân viên trong đội ngũ sản xuất chương trình phải sống lâu trăm tuổi cho ông đây nghe không], cùng với đó dưới Weibo của tổng đạo diễn Nghiêm Chính Khuê là [Đạo diễn Nghiêm, yêu ông], [Đạo diễn No.1 trong mảng sản xuất chương trình trong giới], [Trước đó bảo ông từ chức là miệng tôi ti tiện bỉ ổi, đạo diễn Nghiêm rộng lượng tha thứ cho tôi nhé], đủ các thái độ thay đổi một trăm tám mươi độ của các fan CP.

Còn dưới khu bình luận của Tống Nghiên và Ôn Lệ thì nghiêm trọng hơn, [Trời sinh một đôi bé Tống đáng yêu và bé Ôn đáng yêu], [Tốt lắm tốt lắm sau khi hôn cằm bước tiếp theo là miệng đối miệng, cứ từ từ thôi cũng được], [Bốn bỏ lên năm chính là DO], [Phần không cắt đã đủ để tôi cười suốt ba ngày ba đêm nên rốt cuộc hai người đã bảo anh trai hậu kỳ cắt cái gì thế]

Lúc này Ôn Lệ và Tống Nghiên đang trên đường đi đến nơi hẹn đạo diễn Cừu.

Hai người đều tắt điện thoại, tạm thời không kết nối mạng.

Có điều bọn họ ngắt kết nối mạng không có nghĩa tất cả mọi người cũng phải ngắt kết nối theo. Người đại diện của Tống Nghiên là Kha Bân đang phụ trách lái xe đưa bọn họ đến nhà hàng nhân lúc dừng xe chờ đèn đỏ mò vào Weibo xem, xem xong lại nhìn hai người ngồi ghế sau thông qua kính chiếu hậu.

Anh ta không chỉ nhìn mà còn nhiệt tình thông báo hotsearch liên quan đến họ cho hai người đã ngắt kết nối mạng biết.

“Hai vị, hotsearch đứng đầu là ‘bài thơ đáng yêu của Tống Tiểu Nghiên và Ôn Tiểu Lệ’”

Kha Bân vui không chịu được, vừa lướt lướt di động vừa cười ha ha.

Trong khoảng thời gian ngắn, mấy cái hotsearch bạo dọa đến người qua đường, hại bọn họ phải chạy khắp các app, diễn đàn hỏi đáp có tiếng để hỏi.

‘‘Tại sao fan CP Bút Ký Tên của Tống Nghiên và Ôn Lệ chỉ vì “Trailer một phút đồng hồ” và “Hôn cằm” mà có thể ồn ào vui chơi tiến hành rút thăm trúng thưởng lớn trong super topic?’’

[Cảm ơn đã hỏi, chắc hẳn chủ thớt không hay quan tâm đến giới bgCP, đổi lại là những đôi khác thì đa số sẽ tích cực lăng xê thể hiện tình cảm, các fan CP hay được ăn thính sẽ thấy hành vi này của Bút Ký Tên có hơi điên rồ nhưng đối với họ mà nói, nó không khác gì đồ quý. Rất nhiều nguyên nhân tôi cũng không thể nói rõ hết được, người trong giới CP hỗn loạn này đều biết đều hiểu, chủ thớt không nhất thiết phải miệt mài theo đuổi vấn đề này, quả thực bọn họ không dễ dàng gì, không biết được một năm liệu có bao nhiêu lần có thể vui như thế. Hôm nay cứ để bọn họ vui vẻ tận hứng đi, cuối cùng chúc nhóm chính chủ của tất cả các fan CP nhìn thấy câu trả lời này không học theo Muối, để fan phải chờ đợi trong nghìn năm]

“Anh thấy có bạn fan hỏi rốt cuộc hai người bảo anh trai hậu kỳ cắt gì thế.” Kha Bân không rõ tình huống lắm tò mò quay đầu hỏi, “Cho hỏi cắt gì đấy?”

Ôn Lệ và Tống Nghiên ăn ý làm như không nghe thấy, thống nhất giả vờ câm điếc để giữ sự tự tôn.

——— 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play