Chương 92
Ở bên nhau
LỘc Duy lấy điện thoại ra nhìn thời gian, đã mười một giờ rồi.
Cậu suy nghĩ, khi Đỗ Dật Văn vừa nghe điện thoại xong, giơ tây chọc cánh tay đối phương.
Đỗ Dật Văn quay đầu sang nhìn cậu. Bời vì khoảng cách giữa hai người rất gần, đôi mắt màu xanh đều là hình ảnh cảu Lộc Duy: "Hửm?"
Đỗ Miểu Miểu đứng bên cạnh che miệng cười thầm.
Trước mặt Đỗ Miểu Miểu, Lộc Duy vẫn hơi xấu hổ, cậu ho khan hai tiếng, nói nhỏ: "Anh có rảnh không, em muốn nói chuyện với anh."
Cậu nói xong thấy Đỗ Dật Văn quay sang nhìn Đỗ Miểu Miểu, giọng nói không cho người khác từ chối: "Lúc nãy trong điện thoại, tài xế gọi thông báo xe đang ở của phía Tây, em về trước đi."
Đỗ Miểu Miểu đang cười vui vẻ thì ngạc nhiên, trừng mắt nhìn anh: "Anh?"
Nói chung lúc này gọi điện thoại là để đuổi cô đi??
Vừa rồi cô còn mệt lòng lo lắng chuyện "đại sư" cho anh mình nữa đấy!
Không có chuyện hay để xem, Đỗ Miểu Miểu thất vọng, nhưng uy nghiêm anh trai rất lớn, đành nhún vai, vây tay với Lộc Duy: "Em về trước nha LuVi."
Lộc Duy cười gật đầu với cô. Còn chưa kịp nói gì, Đỗ Dật Văn đứng chen ngang tầm nhìn giữa hai người.
Đỗ Miểu Miểu: "..."
Haizzz, đúng là đàn ông.
Lộc Duy: "...Khụ khụ."
Cậu ngẩng đầu nhìn Đỗ Dật Văn, đối phương cũng đang cúi đầu nhìn cậu, Đỗ Dật Văn không biểu hiện gif nhưng cậu nhìn ra anh cố ý.
Cậu quyết định đứng yên tại chô, cách Đỗ Dật Văn nói vói Đỗ Miểu Miểu: "Em đi đường cẩn thận đấy."
Sau đó bị Đỗ Dật Văn kéo về cửa phía Bắc.
Thành phố X gần thành phố Z, chênh lệch nhiệt độ giữa hai bên gần như không có. Bên ngoài của phía Bắc là con sông tự đào của thành phố X, bây giờ đã về đêm, bờ sông yên tĩnh không người, chỉ có gió lạnh quét qua, cùng hàng cây thưa lá ở hai bên bờ sông.
Mùa động quạnh quẽ dễ làm con người cô đơn, nhưng Lộc Duy đi bên cạnh Đỗ Dật Văn vẫn có vài phần ấm áp.
Chỉ vì quá hồi hộp, ấp a ấp úng một lúc lâu không nói nên lời.
Đỗ Dật Văn thấy cậu hơi lạ, anh đi càng ngày càng chậm, cuối cùng dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm Lộc Duy.
Lộc Duy cảm giác mình như bị bao bọc trong ánh mắt của Đỗ Dật Văn, nhiệt độ trên người tăng lên, hai tay buông nhẹ bỗng hơi run.
Đỗ Dật Văn nhỏ giọng nói: "Sao em lại run?"
Mặt Lộc Duy càng ngày càng đỏ, cúi đầu không nói gì.
Sau đó, hai tay bị người đối diện nắm lấy.
Đỗ Dật Văn nắm tay cậu, cảm nhận nhiệt độ trên tay cậu, sau đó cởi áo phủ lên người Lộc Duy.
Áo khoác của anh rộng hơn một số so với Lộc Duy, còn có thêm mũ, khi khoác lên người Lộc Duy, mũ đội lên đầu của cậu.
Lộc Duy cảm giác cả người đều thoải mái, hơi ấm phủ khắp cơ thể, xung quanh đều là mùi hương của Đỗ Dật Văn, bởi vì tầm mắt bị che khuất bơi mũ, nên chỉ thấy mỗi Đỗ Dật Văn.
Cảm giác ấm áp làm cho đầu óc Lộc Duy hơi choáng váng.
Cậu ngơ ngác nhìn Đỗ Dật Văn, đầu óc trống rỗng, không biết nên nói gì.
NGược lại, Đỗ Dật Văn trầm giọng nói: "Em có gì muốn nói à?"
"Chính là...chính là..." LỘc Duy càng nói đầu óc càng loạn, nêu có đồ thị đo sự khẩn trương của cậu chắc chắn sẽ như một cuộn len rối mù.
Đỗ Dật Văn cúi đầu nhìn cậu, yên lặng đợi cậu nói. Khi gió lạnh thổi qua lần nữa, anh nghiêng người che cho Lộc Duy, giúp cậu kéo chặt mũ trên đầu, che khuất Lộc Duy khỏi gió lạnh.
Lộc Duy bị động tác của anh làm tim đập càng nhanh hơn, máu như dồn hết về tim khiến nó đập nhanh hơn.
Hình ảnh Đỗ Dật Văn trước mắt bắt đầu lung lay, Lộc Duy nắm chạt bàn tay, hít một hơi thật sau làm bản thân bình tĩnh.
Sau đó...
"Đỗ Dật Văn, chúng ta, chúng ta ở bên nhau đi."
Khi Lộc Duy, xung quanh bỗng yên tĩnh, chỉ còn tiếng hít thở của hai người.
Sau khi dứt lời, máu trong người dồn hết lên đỉnh đầu, cảm thấy hơi choáng váng, cậu bỏ qua sự xấu hổ, ngẩng đầu nhìn chằm chằm mặt Đỗ Dậ Văn.
Nhìn thấy đối phương mở miệng, giọng điệu trầm thấp hơn so với bình thường:
"Những lời này, nên để anh nói."
Lộc Duy ngạc nhiên đứng yên tại chỗ.
Đỗ Dật Vă cúi đầu nhìn cậu, giọng nói nghiêm túc chưa từng có: "Duy Duy, em đồng ý ở bên anh không?"
Giọng nói của Lộc Duy vẫn trầm thấp giữa trời gió rét, mỗi từ nói ra như khắc in sâu vào lòng người, trái tym Lộc Duy đập thình thình, một lúc lâu mới thẻ nói nên lên: "Được."
Sau khi Lộc Duy đồng ý, từng mảnh vụn ký ức khi hai người đi bên nhau, tầng tầng lớp lớp khiến suy nghĩ của cậu hơi loạn, cậu hít một hơi thật sâu: "Em con muốn nói với anh điều này..."
"Đỗ Dật Văn, em cũng thích anh."
"Là kiểu rất thích anh."
"Còn có..." Lộc Duy nhìn anh, nắm chặt hai tay, đột nhiên lao về phía trước.
Đỗ Dật Văn vội vàng duỗi tay bảo vệ cậu, nhưng bị Lộc Duy lao vào trong lồng ngực.
Đây là lần đầu tiên cậu chủ động ôm anh, Đỗ Dật Văn ôm chặt lấy Lộc Duy, rất muốn không bao giờ buông tay ra.
Lộc Duy vòng tay ôm cổ Đỗ Dật Văn, ghé sát vào tai anh, nói nhỏ: "Sinh nhật vui vẻ nha chống yêu."
Khi Lộc Duy được Đỗ Dật Văn đưa về nhà, vừa bước vào cửa, vốn dĩ phòng khách đang tối om đột nhiên có người mở đèn lên.
Lộc Hoài vừa thay quần áo ở nhà đang đứng ở chân cầu thang, dừa tường nhìn cậu.
Lộc Duy không hiểu tại sao có chút lo lắng, nhưng niềm vui có bạn trai nên sự vui vẻ hạnh phúc trên mặt không thể che dấu được.
Lộc Hoài nhìn dáng vẻ của em trai mình, sao còn không rõ nữa: "Hai người ở bên nhua rồi?"
Anh vừa nói xong, vốn dĩ em trai đang đầy gió xuân bỗng đỏ bừng cả mặt.
Lộc Hoài: "..."
Lộc Duy ho nhẹ hai tiếng: "Anh, anh tinh mắt thật đó."
Lộc Hoài không muốn nhìn dáng vẻ phơi phới mùa xuân của em trai, vỗ vai ý bảo cậu nhanh chóng đi ngủ.
Đợi đến khi cậu lên đến tầng hai, Lộc Hoài dưới tầng mới nhớ, lập tức quay đầu nhìn cậu: "Duy Duy, chân của em..."
Nhưng Lộc Duy đã đóng chặt của phòng.
Lộc Hoài nhìn cửa phòng đóng chặt, đứng yên một lúc rồi cười thành tiếng.
Thật ra Lộc Hoài không nói, hôm nay anh biết Lộc Duy đánh trận chung kết, nên nhanh chóng sắp xếp tất cả cuộc họp diễn ra trước thời gian.
Nhưng khi a vội vã đến nhà thi đấu tìm Lộc Duy, nhìn thấy cậu với Đỗ Dật Văn đang nắm tay đi về phía cửa Bắc.
Nên anh mới biết hai người đã ở bên nhau rồi.
Lúc ấy lòng ay rất hỗn loạn, nhưng mà nghĩ lại, có lẽ Đỗ Dật Văn rất thích hợp làm người bên cạnh em trai mình.
Đội Lộc Duy chiến thắng KPL 2019, trở thành đề tài được bàn tán nhiều nhất sau trận chung kết.
Họ không có nhà tài trợ, không có đơn vị hợp tác, không có huấn luyện viên cũng không có nguồn tài chính để duy trì.
Giống như một đám nhiều ở ven đương gặp nhau, hợp lại thành một đội.
Nhưng họ vẫn giành chiến thắng.
Hơn nữa thắng rất thuyết phục.
Tranh chủ KPL trên Weibo là nơi mọi người thảo luận về LD Vikey, hàng chục nghìn bình luận đều nói về đội Lộc Duy, tại sao họ có thể giành chiến thắng?
Có người nói bởi vì đội LD không có áp lực, mà ICB đang là nhà đương kim vô địch nên áp lưc rất lớn vì thế mới không phát huy tốt phong độ của mình. Nhưng rất nhanh bị người ta trả lời bằng đoạn video ngắn ICB bị LD đè bẹp hoàn toàn ở trận chung kết.
Nhìn qua, đội hình của LD không mạnh bằng ICB, nhưng dựa vào sự ăn ý khiến cho ICB xoay vòng. Một chiến thắng thuyết phục.
Cũng có người nói đội Lộc Duy chiến thắng chỉ là may mắn, thực lực cá nhân không mạnh chỉ dựa vào phối hợp ăn ý để cầu may mắn. Ngay sau đó, có người nhanh chóng đưa ra bằng chứng về thực lục các thành viên LD:
Hàn Tranh, Mạnh Khưu, và Tần Duyệt có Quốc Phục vị trí mình chơi, Lộc Duy và Lộ Phi còn là Quốc Phục tất cả các tướng đường giữa và rừng.
Cá nhận đội nào có thể so sánh với họ.
Khi mọi người đang bàn tán về bọn Lộc Duy, phía ban tổ chức tranh thủ thời cơ, tung ra video trận chung kết năm thứ nhất của KPL.
Để mọi người thấy năm đó, anh trai của Lộc Duy đã dẫn dắt đồng đội mình chiến thắng ra sao.
Gương mặt đẹp trai kết hợp với kỹ năng tốt, còn là người lần đầu sử dụng Luna ở đường giữa trong đội hình kiểm soát, một người kéo cả nhịp độ trận đấu của năm người đối diện. Năm đó, bọn Hàn Tranh phối hợp rất hoàn mỹ, khiến đối thủ gãy từ giai đoạn đầu trận.
Bởi vì thiếu dữ liệu, phía ban tổ chức KPL chỉ đăng tải video trận đấu chung kết năm đó cũng đủ da đầu người xem tê rần.
Ở mùa giải đó, Luna là một con tướng mới, chưa có nghiên cứu gì về kỹ năng của nó tất cả thao tác dựa trên nghiên cứu cá nhân của Lộc Sư.
Trang chủ KPL trên weibo dăng tải video, bên dưới không còn các anh hùng cào phím nữa mà chủ còn bình luận của fans chân chính thảo luận:
"Không hổ danh là em trai của Lộc thần, Ludwig quá mạnh, lúc nãy không biết tôi nhìn nhầm hay không, trong ba giây lướt 16 sáu lần chiêu cuối, tốc độ tay sao lại nhanh như thế??"
"Năm nay Lộc Duy cũng rất giỏi mà, Điêu Thuyền băng trụ trong tám giây mà không mất máu, ai có thể làm được chứ?!"
"Tôi trở thành fans rồi, tôi chưa từng thích đội nào cả, đến năm nay tôi muốn phá bỏ quy tắc."
"+1 lầu trên."
Có rất nhiều người ủng hộ LD, nhưng vẫn có người ở phía trung lập tò mò: Có phải ICB cố tình làm thế không.
TRước khi diễn ra chung kết, có rất nhiều người bình chọn cho ICB thắng, số lượng chênh lệch quá lớn so với LD. Nếu để LD thắng, nhà cái sẽ thua về lợi nhuận khổng lồ.
Khi bài viết này được đăng tải, fans của ICB nhìn thấy thành viên nổi tiếng nhất của đội ICB lên tiếng, đó là Djoke.
@Djoke: "LD Vikey là một đội mạnh, tất cả nhà vô địch KPL đều có tố chất của họ, thất bại trước LD chúng tôi tâm phục khẩu phục."
Đội trưởng Fusheng chuyển tiếp bài đăng của Djoke kèm theo suy nghĩ của mình.
@Floating Fusheng: "LD rất mạnh. Có vẻ chiến thuật của chúng ta đã cũ rồi./@Djoke: "LD Vikey là một..."
Lần này những người xem thường LD đều cứng họng, ngay cả người thua đã lên tiếng khen ngợi LD, công nhận mình thua. Nếu mấy anh hùng bàn phím tiếp tục cào phím, người bị chửi chỉ có bọn hắn.
Thành viên đội ICB thấy đội trưởng mình đã nói giảm đi rất nhiều, chỉ có họ biết, chiến thuật mà LD áp dụng ở trận chung kết, bọn họ đã tập rất nhiều từ khi giải đấu bắt đầu nhưng chưa từng thành công.
Cũng không biết nói thế nào, đội LD Vikey bắt đầu nổi tiếng rồi.
Có công ty ý ngỏ lời ký hợp đồng quản lý với họ, nhưng bọn Hàn Tranh sau khi thảo luận đều từ chối hết.
Bởi vì sự cạnh tranh của ngành thể thao điệnt tử vẫn rất cao, mấy năm nay Lộc Hoài có ý định mở rộng phạm vi công ty sang mang Esports, đội LD nếu muốn ký hợp đồng với công ty quản lý, không bằng chọn công ty nhà họ Lộc, vì thế họ có thời gian sinh hoạt tự do hơn.
Sau trận chung kết bốn ngày, phía Vương giả gửi giấy mời tham gia giải đấu chung kết thế giới, thời gian diễn ra vào tháng ba năm sau.
Vì vậy, phía Lộc Duy chỉ cần duy trì huấn luyện đúng giờ, không phải vội.
Hàn Tranh lên kế hoạch huấn luyện lần nữa, mỗi ngày bắt đầu từ 9h sáng đến 12h trưa, nghỉ ngơi một chút, từ 1h chiều đến 3h chiều là khoảng thời gian huấn luyện.
Khoảng thời gian còn lại, mọi người hoạt động tự do.
Khi ký hợp đồng với thành viên LD, anh soạn thêm điều khoản, nếu họ thích lievstream, có thể mở kênh và được đề xuất lên trang đầu của Phi Miêu.
Hàn Tranh là nghiên cứu sinh, không có qyas nhiều thời gian để livestream. Mạnh Khưu bận quản lý quán net nên quyết định không làm streamer.
Nhưng còn Tần Duyệt, ngày đầu tiên quay lại livestream Lộ Phi đã đề xuất fans của mình ủng hộ Tần Duyệt.
Lộc Duy nghe tin, nhanh chóng truyền thông tin cho mọi người trong nhóm chat.
Đợi đến khi Tần Duyệt livestream, ba người đã chuẩn bị sẵn sàng.
Hôm nay là ngày nghỉ tết Nguyên Đán, số lượng truy cập Phi Miêu tăng cao, nhiệt độ kênh livestream của ba người đều rất cao, chen chân vào top 10.
Khi Lộc Duy bị Lộ Phi và Tần Duyệt kéo vào phòng tổ đội, fans của cả ba người đều vui vẻ cười, sau đó để lại bình luận:
<Ủa? Tại sao hai người show ân ái lại không cho LuVi mang theo chồng yêu của mình??>
<Hahah, chị em lầu trên sao lại hiểu tôi như vậy?>
<Đồng ý, gọi ông chủ Thanh Phong Minh Dật thôi.>