Đương nhiên anh ta biết Bạch Tố Y, hơn nữa cũng rất bội phục một người phụ nữ có thể kinh doanh một công ty nhỏ bé biến thành quốc tế hóa.

Quan trọng hơn nữa là Bạch Tố Y rất đẹp, đẹp không gì sánh bằng.

Từ khi gặp Bạch Tố Y, anh ta đã động lòng với người đẹp này, không ngờ cô ấy lại là em họ của thằng ngu Vương Chí Quân này.

Nghe vậy, Ngô Chí Trung cười lạnh nhìn Vương Chí Quân: “Ông chủ Vương, thế này đi, anh gọi em họ anh tới đây, kêu cô ấy lên giường với tôi, vậy thì tôi sẽ không cần anh trả 100 ngàn đô nữa!”

Vương Chí Quân chần chờ: “Nhưng cô ấy đã kết hôn.”

Ngô Chí Trung trực tiếp cho Vương Chí Quân một cái tát, khiến mấy cái răng của anh ta rơi xuống đất, đau đến mức bật khóc.

“Tao chỉ muốn ngủ cô ả thôi, cô ta kết hôn hay chưa thì liên quan gì tới tao?”

Ngô Chí Trung là kẻ cực kỳ máu lạnh.

Anh ta không yêu bất cứ ai, càng không kết hôn với bất cứ người phụ nữ nào.

Anh ta tìm phụ nữ chẳng qua là để giải tỏa thú tính của mình mà thôi.

Vương Chí Quân giật mình, vội vàng đồng ý: “Ngài yên tâm, tôi sẽ gọi điện cho em họ tôi ngay, kêu cô ấy lại đây lên giường với ngài!”

Vì mạng sống của mình, Vương Chí Quân không hề do dự quyết định hy sinh Bạch Tố Y.

Dù sao cũng chỉ ngủ với Ngô Chí Trung một lần thôi, lại không bị mất miếng thịt nào, có gì đâu mà phải băn khoăn.

Song đúng lúc này, một người đi đến bên cạnh Ngô Chí Trung, nói: “Tiểu vương gia, đại biểu của dược phẩm Hoa Liên đã đến.”

Ngô Chí Trung thản nhiên gật đầu, sau đó nói: “Kêu cô ta vào đây.”

Không lâu sau, đại biểu của dược phẩm Hoa Liên đã được dẫn vào, đó chính là Từ Hữu Dung.

Vừa thấy cô ấy, Ngô Chí Trung nhất thời hít vào một hơi.

Đây lại là một mỹ nhân có khí chất ngoại hình không hề thua kém Bạch Tố Y, mình thật may mắn, cùng một ngày lại được gặp hai mỹ nhân tuyệt sắc.

Vẻ mặt anh ta bỗng trở nên quái dị, xấu xa nhìn Từ Hữu Dung từ trên xuống dưới, vẻ mặt như thể muốn nuốt chửng cô.

Từ Hữu Dung cũng nhận thấy ánh mắt không thân thiện của Ngô Chí Trung, vẻ mặt cứng đờ nói: “Tiểu vương gia, chúng ta có thể bắt đầu bàn chuyện hợp đồng chưa?”

Ở thủ đô có một câu nói, muốn làm ăn ở đây thì phải gặp Ngô Chí Trung trước.

Cho nên Từ Hữu Dung đến đây, hơn nữa có ý muốn hợp tác với Ngô Chí Trung.

Một khi đã được hợp tác với khách hàng lớn như Ngô Chí Trung thì mình sẽ hoàn toàn đứng vững chân trong dược phẩm Hoa Liên.

Vậy thì sẽ khiến thần y Lâm mà mình quý mến nhìn mình bằng con mắt khác.

Chẳng qua Ngô Chí Trung lại có tâm tư khác, cười nói: “Cô Dung cần gì phải gấp như thế.

Tới đây, chúng ta uống một ly trước, chuyện hợp tác có thể bàn từ từ.”

Từ Hữu Dung hơi chần chờ, bởi vì cô rõ ràng phát hiện người đàn ông này có mưu đồ gây rối với mình.

Cô sợ một khi mình uống rượu thì sẽ xảy ra chuyện lớn.

Thấy Từ Hữu Dung chần chờ, Ngô Chí Trung nhất thời trầm mặt: “Cô Dung không muốn nể mặt Ngô Chí Trung này hả?”

Ở thủ đô, chưa từng có ai dám không nể mặt Ngô Chí Trung.

Từ Hữu Dung là cái thá gì? Trương Kiến Quân của dược phẩm Hoa Liên thấy anh ta cũng phải đi đường vòng, cô ta chỉ là một nhân viên nho nhỏ thì có gì mà kiêu ngạo? Hơn nữa những người phụ nữ mà anh ta coi trọng, chưa từng có ai mà anh ta chưa chiếm được!

“Hữu Dung, sao em lại ở đây?” Vương Chí Quân kinh hô.

Đều là họ hàng, đương nhiên anh ta nhận ra Từ Hữu Dung.

“Anh họ?” Từ Hữu Dung cũng sửng sốt, dường như không ngờ đối phương lại xuất hiện ở đây.

Không chỉ là họ mà ngay cả Ngô Chí Trung cũng sững sờ.

Từ Hữu Dung là em họ của Vương Chí Quân, nói cách khác cô ta là chị họ của Bạch Tố Y? Hôm nay mình sẽ được hưởng thụ cả hai chị em xinh đẹp sao? Nghĩ đến đây, Ngô Chí Trung cười sung sướng, nói: “Đây là người một nhà không biết người một nhà rồi! Cô Dung, anh họ cô với tôi là bạn tốt, có cậu ta ở đây, cô còn sợ tôi sẽ làm gì cô hay sao?”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play