Từ Hữu Dung đặt mông ngồi trở lại ghế, đầu óc cô ấy hoàn toàn trống rỗng.

Tên đó đang giả vờ hay sao?

Nhưng chỉ dựa vào anh, tại sao lại có năng lực đến như vậy cơ chứ?

Mời đến một siêu sao quốc tế, thật là mẹ nó...!
Làm cho Từ Hữu Dung có xúc động muốn chửi một tiếng mẹ!

Cô ấy thật sự nhìn đã nhầm, tên đó thật sự cũng không có kém cỏi như những gì cô ấy nghĩ hay sao?

Lúc này, thần y Chương càng khó hiểu hơn khi nhìn thấy bộ dạng sa sút của mọi người: "Lâm Thiệu Huy ở đâu? Không có ở đây hay sao?"

Việc này...!
Biểu hiện của Từ Hữu Dung và những người khác quá xấu hổ, làm sao cô ấy có thể nói với thần y Chương rằng Lâm Thiệu Huy đã bị đuổi đi được đây cơ chứ?

Nếu nói sự thật như vậy cô ấy chỉ sợ thần y Chương sẽ quay đầu bỏ đi có đúng không?

Mọi người cũng chỉ có thể cười khổ, bọn họ thật sự có mắt không thấy Thái Sơn mà.

Lâm Thiệu Huy lần đã hung hăng đánh vào mặt họ một cách nặng nề!

"À việc đó, anh Thiệu Huy đã về trước rồi, ước chừng ngày mai anh ấy sẽ đến!"

Từ Hữu Dung nói với vẻ mặt xấu hổ, lúc này chắc hẳn cô ấy mới là người phải cảm thấy mặt đau nhất.

Bởi vì cô ấy là người đã vũ nhục Lâm Thiệu Huy nhiều nhất, thậm chí còn cứ bảo Lâm Thiệu Huy vô dụng đến như vậy, sẽ không thể mời thần y Chương đén được đâu.

Kết quả là gì đây?

Người đàn ông này thế mà thật sự đã làm được những gì anh nói!

Từ Hữu Dung còn muốn tìm một cái lỗ để chui xuống cho rồi, có lẽ vừa nãy Lâm Thiệu Huy đã âm thầm mắng cô ấy là đồ ngốc có đúng không?

"Vậy tôi đợi anh ấy đến rồi mới ký hợp đồng!"

Thần y Chương chỉ nhàn nhạt nói ra lời này, sau đó xoay người muốn rời đi.

Sắc mặt đã trở nên không đẹp mấy!

Rõ ràng cô ấy cũng nhận ra được những người đã đắc tội với Lâm Thiệu Huy, mà nếu họ đã đắc tội Lâm Thiệu Huy vậy thì cũng không cần thiết phải nói về sự hợp tác lần này.

Nhìn thấy thần y Chương thay đổi sắc mặt, Từ Hữu Dung và những người khác cũng nhận ra có gì đó không ổn.

Thần y Chương hẳn là đã nhận thấy được họ đã đuổi Lâm Thiệu Huy đi.

Nhưng điều họ không ngờ là vị trí của Lâm Thiệu Huy trong lòng thần y Chương lại quan trọng đến mức thần y Chương, người đang cười ngọt ngào trong giây đầu tiên, giây sau lại lạnh như băng thế này.

Tốc độ lật mặt này quả thật còn nhanh hơn so với lật sách!

Nhưng mà làm sao Từ Hữu Dung lại có thể cam tâm bỏ qua cơ hội khó giành được như thế này, chỉ thấy cô ấy hoảng sợ bước tới và nói một cách khẩn thiết: "Cô Chương, thật ra thì Lâm Thiệu Huy không có ở đây, chúng ta cũng có thể ký hợp đồng!"

Chỉ là!

Đối với vẻ lấy lòng của cô ấy, thần y Chương lại chỉ lạnh lùng nhìn cô ấy một cái rồi đáp: "Lâm Thiệu Huy không có ở đây, tôi sẽ không ký hợp đồng!"

Nói xong câu đó…

Cô ấy lạnh lùng sải bước ra khỏi phòng họp!

Chỉ để lại Từ Hữu Dung và những người khác, mọi thứ đã hoàn toàn lộn xộn!

"Lâm Thiệu Huy kia lại có thể tìm tới thần y Chương, rốt cuộc anh ta là người như thế nào đây?"

"Từ Hữu Dung, chúng ta phải đưa anh ta trở lại.

Nếu không có anh ta, thần y Chương sẽ không hợp tác với chúng ta.

Nếu như cô đã biết anh ta, vậy thì cô hãy ra mặt đi!"

Nghe những lời này!

Từ Hữu Dung cau mày, để cho cô ấy đi tìm Lâm Thiệu Huy, đây không phải là muốn cô ấy tự tát vào mặt mình hay sao?

Rốt cuộc vừa rồi cô ấy là người đã làm nhục Lâm Thiệu Huy, mà bây giờ cô ấy lại phải đi mời anh, nếu cô làm vậy không phải là đi nhận lỗi hay sao?

"Từ Hữu Dung, dự án này được tập đoàn giao cho cô phụ trách, điều đó cũng có nghĩa là tin tưởng vào năng lực của cô.

Tôi không nghĩ rằng cô muốn để công sức của tập đoàn sẽ trở nên lãng phí đâu đúng không?"

Khuôn mặt của Từ Hữu Dung không khỏi trở nên tái mét, nhưng cô ấy cũng biết rằng những gì đồng nghiệp nói chính là sự thật.

Vào lúc này, cô ấy chỉ có thể nói một cách miễn cưỡng: "Được, tôi đi tìm Lâm Thiệu Huy!"

Đêm đó!

Sau khi Lâm Thiệu Huy làm việc xong trở về khách sạn, anh đã nhìn thấy Từ Hữu Dung đang nói chuyện với Bạch Tố Y.

Lâm Thiệu Huy không khỏi nhíu mày, trong lòng anh thật sự không thích người phụ nữ này.

Lúc này biểu cảm của Bạch Tố Y không đúng lắm khi nhìn thấy Lâm Thiệu Huy trở về, có chút tức giận.

Trái tim của Lâm Thiệu Huy đột nhiên co rút, Từ Hữu Dung này đã làm ra chuyện xấu gì nữa vậy hả?

Ngay sau đó!

Bạch Tố Y tức giận nhìn Lâm Thiệu Huy và chất vấn: "Lâm Thiệu Huy, anh và cô thần y Chương kia rất thân với nhau có đúng không?"

Lâm Thiệu Huy sửng sốt trong giây lát, sau đó anh chỉ cười nói: "Chỉ là có một chút quen biết mà thôi!"

Chỉ là!

Ngay khi Lâm Thiệu Huy nói xong, Từ Hữu Dung đã cười lạnh nói: "Chỉ quen biết một chút mà thôi? Tôi thấy là chưa chắc đâu? Người ta nói, trừ khi có mặt của anh ở đây, nếu không cô ấy sẽ không bao giờ ký hợp đồng.

Tôi nghĩ nó không đơn giản là một tình bạn đâu nhỉ?".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play