Âu Dương Thanh Phi nghĩ thầm nhất định là có chuyện như vậy!

Cho rằng như vậy thì cô ta sẽ xem trọng một tên như Lâm Thiệu Huy à?

Quá ngây thơ rồi, trước đây cô ta đã gặp qua rất nhiều kế sách vụng về như vậy rồi, tên quỷ nghèo này cho rằng như vậy là có thể thu hút sự chú ý của cô ta sao?

Thực sự quá buồn cười!

Lâm Thiệu Huy tròn mắt và cảm thấy tức cười trước sự trơ trẽn của đối phương.

Hiện tại anh cũng không muốn quan tâm đến loại người kỳ lạ này, anh đi về phía trước:

"Nếu như không có chuyện gì thì xin tránh ra! Đừng làm chậm trễ công việc của tôi!"

Hả?

Âu Dương Thanh Phi chớp mắt một cái, cô ta đã hoàn toàn nổi giận, tên chó này lại thực sự không biết cô ta?

Chẳng lẽ anh sống trong hang động ở trên núi sao?

Cô ta là một siêu sao, mọi người đều nói cô ta là phiên bản nhỏ tuổi của Phương Y Thần, nhưng tên ngu ngốc trước mắt này lại có thể không biết cô ta?

Hiện tại, Âu Dương Thanh Phi cảm thấy bản thân mình bị sỉ nhục, cô ta nhanh chóng dừng lại trước mặt của Lâm Thiệu Huy:

"Nhà anh nghèo đến mức không có tiền mua TV à?"

Cũng chỉ có như vậy thì Lâm Thiệu Huy mới có thể không biết cô ta!

Lâm Thiệu Huy lại nhíu mày, nhưng anh cũng lười bận tâm nên chỉ lạnh lùng nói:

"Tránh ra!"

"Anh!"

Thấy thái độ của Lâm Thiệu Huy lạnh nhạt như vậy, Âu Dương Thanh Phi cũng lập tức nổi lên lửa giận, trong mắt của cô ta bỗng nhiên hiện lên một tia giận dữ:

"Anh là nhân viên của dược phẩm Hoa Liên phải không? Anh có tin là tôi chỉ cần nói một câu nói thì cũng có thể khiến cho anh cút khỏi dược phẩm Hoa Liên không?"

Nghe vậy!

Lâm Thiệu huy nở một nụ cười, làm cho chủ tịch của dược phẩm Hoa Liên như anh phải cút đi à?

Thật mạnh miệng!

"Không tin!"

Lâm Thiệu Huy lạnh lùng nói xong câu đó rồi nhanh chóng cất bước rời đi.

Toàn bộ hành trình anh đều không nhìn Âu Dương Thanh Phi!

Lần này, Âu Dương Thanh Phi hoàn toàn nổ tung, cô ta tức giận chỉ vào Lâm Thiệu Huy và hét lớn:

"Đánh anh ta cho tôi, có chuyện gì thì tôi sẽ chịu trách nhiệm!"

Cô ta là một siêu sao, vậy mà Lâm Thiệu Huy cũng dám không nể mặt cô ta à?

Đúng là muốn tìm cái chết!

Một đám vệ sĩ đi ra phía trước để ngăn Lâm Thiệu Huy lại, đội trưởng đứng đầu cũng không ý tốt mà nở một nụ cười:

"Thằng nhãi, rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt đúng không, hiện tại anh đừng hòng đi khỏi đây."

Trong nháy mắt, sắc mặt của Lâm Thiệu Huy trở nên u ám, anh lạnh lùng nhìn những tên vệ sĩ này:

"Các người đang muốn chết sao?"

Quả nhiên là có những người chủ gian ác thì sẽ có những tên giúp việc gian ác, bọn họ xem đây là nhà riêng của mình sao? Tùy tiện ra tay đánh người khác?

"Theo tôi thấy người muốn chết chính là anh!"

Âu Dương Thanh Phi hừ lạnh nói, hai tròng mắt của cô ta lạnh như băng và nhìn chằm chằm Lâm Thiệu Huy:

"Đồ chó, chưa từng có ai dám không nể mặt Âu Dương Thanh Phi này, hôm nay anh xong đời rồi!"

"Nói cho anh biết, tôi chính là người phát ngôn do tập đoàn của các anh mời tới, nếu như anh xúc phạm tôi thì việc tôi đánh anh cũng là điều đúng đắn! Nhiều lắm thì tôi cũng chỉ bồi thường một chút tiền thuốc men, tiền thì bà đây không thiếu!"

Khi có chuyện xảy ra thì công ty Kinh Nguyệt sẽ lau mông giúp cho cô ta, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên.

"Các người còn đứng ngây ra đó làm gì, mau ra tay đi!"

Một đám vệ sĩ lập tức xông tới theo lệnh của Âu Dương Thanh Phi!

Đội trưởng của đội vệ sĩ vô cùng chủ động, anh ta tựa như muốn nhanh chóng biểu hiện tốt một chút ở trước mặt của Âu Dương Thanh Phi, vì vậy trực tiếp dùng một cú đá quất vào mặt của Lâm Thiệu Huy.

Anh ta là tay đấm bốc ở chợ đêm, anh ta đã đá một người chết bằng cú đá này, nếu như cú đá này trúng vào đầu của Lâm Thiệu Huy thì anh ta tin rằng não của Lâm Thiệu Huy sẽ bị chấn động!

Hình như anh cũng đã nhận ra ý nghĩ ác độc của đối phương, trong mắt của Lâm Thiệu Huy đột nhiên hiện lên một tia sáng lạnh.

Ngay lúc này, anh lập tức ra tay!

Đùng!

Chỉ trong nháy mắt thì anh đã nắm chặt một chân của tên đội trưởng ở trong tay!

Cái gì!

Đội trưởng của đội vệ sĩ bối rối, lúc này anh ta cảm thấy hai chân của mình tựa như bị kẹp sắt kẹp chặt, dù thế nào thì cũng không thể động đậy được!

Thằng nhãi này không phải là người bình thường!

Cho dù anh là người bình thường thì cũng tuyệt đối không có khả năng ngăn cản cú đá này của anh ta.

Chỉ là!

Lâm Thiệu Huy cũng không cho anh ta cơ hội để hối hận, anh lạnh lùng nói:

"Anh không muốn chân của mình nữa đúng không?"

"Vậy thì tôi đây sẽ giúp đỡ cho anh!"

Ầm!

Trong nháy mắt đội trưởng của đội vệ sĩ đã nhận ra ý định của Lâm Thiệu Huy, vẻ mặt của anh ta chợt điên cuồng, tựa như điên mà muốn rút chân của mình về.

Nhưng cho dù anh ta có dùng sức như thế nào thì anh ta cũng không thể thoát khỏi tay của Lâm Thiệu Huy!

Đồng thời!

Lâm Thiệu Huy lôi kéo chân của đối phương, sau đó anh đột nhiên nắm chặt tay phải, rồi đập mạnh về phía đầu gối của đối phương!

Răng rắc!

Tiếng nứt xương vang lên!.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play