Bùm!
Lời nói của ông Dược trực tiếp làm tê cả da đầu của tất cả ông lớn có mặt, từng ánh mắt thể hiện sự kinh hãi!
Đây...!đây có phải là ảo giác không?
Ông Dược...vì cậu thanh niên này mà xuất hiện ở đây?
Hơn nữa, còn nói rằng ngưỡng mộ đã lâu?
Ông Dược là thân phận gì chứ, không ngoa khi có thể nói rằng ông là bác sĩ thiên tài số một của An Nam, bây giờ còn phải ngưỡng mộ tên tuổi của người khác sao?
Bộ dạng khách khí của ông khiến họ cảm thấy rất hoang mang!
Phải biết, ở đây có hai ông lớn là Lâm Chí Đô và Trương Hà Quân, nhưng Ông Dược thậm chí còn không thèm nhìn họ, trực tiếp chào hỏi Lâm Thiệu Huy?
Quá kinh hãi!
Mọi người có mặt đều chết lặng!
Chuyện gì đang xảy ra ở đây?
Chết tiệt, ai có thể nói cho họ biết người thanh niên này có thân phận đáng sợ đến mức nào đi?
Khi Lâm Chí Đô và Trương Hà Quân nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của họ trở nên u ám.
Linh cảm xấu trong lòng càng ngày càng mạnh!
Đặc biệt, khi họ nhìn thấy Ông Dược nhìn Lâm Thiệu Huy với bộ dạng cung kính, họ đã bị sốc!
Lâm Thiệu Huy thật sự quen ông Dược sao?
“Ông Dược!”
Lâm Thiệu Huy cũng cúi đầu trước ông Dược, với tư cách là một hậu bối, anh kính trọng ông lão trước mặt từ tận đáy lòng.
Và bây giờ!
Bạch Tố Y ở bên cạnh đã ngẩn người, bịt chặt miệng, bộ dạng như nhìn thấy quỷ.
Ông Dược lại khách khí với chồng cô như vậy sao?
Không phải cô đang mơ chứ?
Tuy nhiên, điều đáng sợ hơn cả đối với mọi người vẫn chưa đến!
Ông Dược vỗ vai Lâm Thiệu Huy và nói nhỏ:
“Đừng lo lắng, hôm nay có tôi ở đây, sẽ không ai làm khó cậu!”
Tất cả mọi người náo loạn, nhìn tình hình có vẻ như ông Dược muốn bảo vệ cho cậu ta?
Ngay bây giờ, Ông Dược quay đầu lại và đối mặt với Trương Hà Quân và những người khác:
“Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ là cố vấn trưởng của tập đoàn Bạch Lạc, muốn thu nạp bọn họ thì phải xem tôi đây có đồng ý hay không!
Nghe điều này!
Sắc mặt của Lâm Chí Đô và Trương Hà Quân cực kỳ khó coi.
Ban đầu, họ nghĩ rằng Lâm Thiệu Huy đã sắp đầu hàng trong tay họ rồi, nhưng hiện tại đột nhiên xuất hiện ông Dược, làm hỏng việc tốt của họ!
Cùng lúc đó, ông Dược khinh thường nhìn Trương Hà Quân:
“Anh vừa rồi nói nhà họ Lâm mạnh hơn tập đoàn Bạch Lạc rất nhiều.
Bây giờ sau khi tôi gia nhập Tập đoàn Bạch Lạc, anh nghĩ ai mạnh hơn?”
Trương Hà Quân lập tức cau mày, rồi lúng túng cười:
“Ông Dược, ông đang muốn làm khó tôi sao?”
Lâm Thiệu Huy vừa rồi làm nhục ông ta như vậy, nếu ông ta không xử lý Lâm Thiệu Huy, sau này Trương Hà Quân làm gì có mặt mũi để gặp người khác nữa?
“Khó thì đừng làm.
Bản chất của Hiệp hội y học An Nam là để tiến hành trao đổi học thuật, không phải trở thành công cụ để một số người phô trương quyền lực, huống hồ là vũ khí giết người!”
Ông Dược lời lẽ sắc bén, ông đã hiểu rõ ràng mọi chuyện, cho nên lúc này không cần nể mặt Trương Hà Quân và Lâm Chí Đô.
“Hiệp hội y học này do tôi thành lập.
Ở đây, tôi có tiếng nói cuối cùng!”
“Từ bây giờ, tập đoàn Bạch Lạc sẽ do Hiệp hội y học An Nam của tôi bảo vệ.
Ai đụng đến Bạch Lạc cũng tương đương với đụng tới Hiệp hội y học An Nam!”
A!
Tất cả các bác sĩ đồng thanh hét lên và hưởng ứng.
Trong mắt những bác sĩ ở An Nam, Ông Dược là một người đàn ông tuyệt vời, ông nói gì thì chính là như thế.
Vẻ mặt của Trương Hà Quân và Lâm Chí Đô đều cứng đờ, trong lòng họ lúc này vô cùng xấu hổ, bởi vì họ biết rằng chỉ cần có ông Dược ở đây thì hôm nay họ sẽ không thể động được vào thanh niên trước mặt.
Vừa rồi bọn họ tự tin nói muốn Lâm Thiệu Huy xui xẻo, nhưng trong nháy mắt Ông Dược đã tát vào mặt bọn họ!
Điều này thật quá xấu hổ!
Ngay sau đó, Ông Dược trực tiếp khịt mũi, thản nhiên nói:
“Các người có thể cút đi được rồi!”
Nghe thấy thế!
Trương Hà Quân không hổ là người trong giới quan chức, thái độ của ông ta đã trực tiếp thay đổi một trăm tám mươi độ, ông ta nhếch mép:
“Đừng tức giận, chúng tôi đi ra ngoài ngay!”
Nói xong, ông ta phớt lờ Lâm Chí Đô, quay lưng bỏ đi!
Chỉ vào lúc quay đầu lại, trong mắt ông ta hiện lên một tia phẫn hận!
Trương Hà Quân ông ta sẽ ghi nhớ mối thù hôm nay!.