CHƯƠNG 992
Ánh đèn trong phòng bao u ám, vừa rồi ông ta không nhận ra đối phương là ai.
Nhưng bây giờ lại gần, ông ta mới kinh ngạc phát hiện.
Bóng lưng này, ông ta cực kỳ quen thuộc!
Là Vương Bác Thần!
Là đương gia của Thiên Tuyệt bọn họ!
Là chủ nhân của ông ta!
Ông ta lập tức sững sờ, sau đó sắc mặt chớp mắt tái nhợt.
Nếu bị cấp cao của Thiên Tuyệt biết, Trần Thạch ông ta lại ra tay với chủ nhân Thiên Tuyệt, vậy, ông ta sẽ chết không chỗ dung thân!
Vương Bác Thần chậm rãi xoay người lại.
Phịch!
Trần Thạch lập tức quỳ phịch xuống trước mặt Vương Bác Thần.
Cung kính nói: “Trần Thạch, bái kiến anh Vương!”
Cái gì?
Trần Thạch quỳ với Vương Bác Thần?
Đám người ông Kim ngây người!
Người họ mới tời, lại quỳ gối với Vương Bác Thần!
Trần Thạch, là võ tôn đấy!
Ông ta lại quỳ Vương Bác Thần!
Đây là chuyện gì!
Vương Bác Thần và Trần Thạch rốt cuộc có quan hệ gì!
Trong lòng ông Kim khủng hoảng, xém chút ngất xỉu, vội đỡ khung cửa, hai chân lại mềm oặt, ngồi bệt xuống đất.
Trần Thạch quỳ xuống rồi!
Đường đường là võ tôn, thế mà lại quỳ trước thằng ở rể Vương Bác Thần!
Đó chỉ là một thằng khốn vô dụng thôi mà, dựa vào cái thá gì chứ!
Tống Nguyên Lễ dần phản ứng lại, anh ta tức đến phát điên.
Đây cũng được xem như người mà anh ta tìm tới đó, sao có thể quỳ trước Vương Bác Thần cơ chứ!
Chẳng phải Vương Bác Thần chỉ là một thằng ở rể thôi sao?
Chẳng phải chỉ là một thằng khốn vô dụng thôi sao?
Rốt cuộc có chuyện gì mà anh ta không biết cơ chứ!
Những cậu ấm và minh tinh hotboy hot girl mạng khác cũng sửng sốt tới mức miệng có thể nhét vừa một quả trứng?
Trần Thạch đã quỳ rồi, điều này chứng tỏ điều gì?