CHƯƠNG 920
Mà bây giờ chính là cơ hội tốt nhất, chỉ cần buộc chặt một chỗ với bảy đại thế gia thì đây sẽ là kỳ ngộ của nhà họ Trương, mở ra cơ hội bước chân vào hàng ngũ thế gia lớn.
Hào môn, hào tộc, thế gia, đây là hệ thống mà các thế lực gia tộc ở nước R cấu thành.
Thế gia là đứng đầu!
Tuy rằng hào tộc có quyền thế cao không thể với, nhưng ở trước mặt thế gia thì không khác gì trời với đất.
“Đúng đó Uyển Thanh, bây giờ chỉ cần chúng ta bắt tay nhau là có thể ngăn cản Vương Bác Thần, có thể giết chết anh ta!”
Vương Đằng, người của hà họ Vương ở Lang Gia thêm mắm thêm muối: “Tôi nghe nói cô và Bạch Vân Phi sắp sửa đính hôn, bây giờ Vương Bác Thần giết vị hôn phu của cô, cô không muốn báo thù cho cậu ấy à?”
Mộc Uyển Thanh lạnh lùng nhìn hai người họ, lúc trước còn thấy có đề tài chung, nhưng sao bây giờ lại thấy ghê tởm như vậy.
“Nhà họ Mộc tôi không nhúng tay vào việc này!”
Nói xong, Mộc Uyển Thanh đứng lên lớn tiếng nói: “Lúc trước là tôi hồ đồ, đuổi bác Phúc đi, bây giờ tôi xin lỗi ông ấy. Đồng thời tôi tuyên bố, Mộc Uyển Thanh tôi không tham gia vào trận đấu y thuật hôm nay, tôi sẽ rời khỏi đây!”
Nói xong, Mộc Uyển Thanh lập tức dẫn người rời khỏi đây không chút do dự.
Sao lại thế này?Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Người của hào tộc ngây ra.
Người của Liên minh Y học sửng sốt.
Cô cả nhà họ Mộc, Mộc Uyển Thanh thế mà lại dẫn người đi ngay trong thời điểm này?
Mộc Uyển Thanh đang làm gì vậy?
Bỏ đi ngay vào lúc này!
Chuyện quỷ gì thế, sắp thành công đến nơi mà cô lại bỏ đi, khác nào vả một cái vào mặt chúng tôi?
Trong mắt người của thế gia hào tộc tràn ngập oán hận, bây giờ là lúc hai bên thế gia hào tộc cùng tiến cùng lùi, là lúc không chết không thôi, chỉ cần một người bỏ đi thì đồng nghĩa với việc người đó phản bội thế gia hào tộc.
“Chờ trận đấu này kết thúc chúng ta sẽ xử lý nhà họ Mộc! Kẻ phản bội lại thế gia hào tộc chưa từng có được kết cục tốt!”
Bảy người đại diện của gia tốc lớn giận tím mặt, nhưng bây giờ không thể đi quản Mộc Uyển Thanh được, cái quan trọng bây giờ là đi ngăn cản Vương Bác Thần niêm phong lò.
“Được rồi, tuy rằng Mộc Uyển Thanh đã rời đi nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta cả, chúng ta vẫn phải kiểm tra xem có gì mờ ám không!”
Người đại diện nhà họ Cổ cười ha ha nói.
Mặc dù trong lòng hận không thể giết Mộc Uyển Thanh, nhưng mặt ngoài vẫn tỏ vẻ phóng khoáng.
“Không sai, Vương Bác Thần, cậu có dám đồng ý không, chẳng lẽ cậu sợ chúng tôi kiểm tra ra vấn đề à? Nếu cậu không sao thì cậu sợ cái gì?” Người đại diện của nhà họ Lâm nói lời ác ý.
Một gã y sư nói: “Không sai, không có điểm yếu thì sợ gì người khác kiểm tra, Vương Bác Thần che che dấu dấu như vậy, chắc chắn trong đó có vấn đề.”