CHƯƠNG 905
Nếu là người do Quốc chủ Hàn Đỉnh phái đến, vậy chắc chắn cậu ta không phải kẻ đơn giản.
Vương Bác Thần dám một mình khiêu chiến sáu vị thần y, phải quyết đoán bao nhiêu mới làm được điều đó?
Hơn nữa từ biểu hiện từ đầu đến giờ có thể thấy được, cậu ta không thiếu cơ trí và thủ đoạn, người thế này không thể giữ lại!
Nếu đợi cậu ta mạnh mẽ hơn, có lẽ sẽ thành một kẻ địch mạnh của các thế gia và hào tộc!
Người tài thế này phải bóp chết ngay từ trong nôi!
Dù Vương Bác Thần có tài giỏi đến mức nào đi nữa, nhưng chỉ cần giết chết cậu ta, vậy thì có tài giỏi thế nào cũng không thể làm nên trò trống gì.
Đám người đại diện của Bảy đại thế gia đều nhìn thấu điểm này nên họ mới hăm dọa và nhảy nhót liên tục kiểu đó.
Mục đích là để giết chết Vương Bác Thần!
“Không sai, sáu vị thần y là người thế nào chứ, mà giờ họ cũng đã tỏ thái độ rồi. Nếu họ thua họ sẵn sàng chào cậu như đệ tử chào thầy, còn nếu cậu không thể luyện ra viên đan dược giống thế thì sao?”
Đại diện của nhà họ Tôn nói với ánh mắt không hề thiện chí gì.
Đại diện của nhà họ Trình còn đổ thêm dầu vào lửa: “sáu vị thần y đã hạ thấp thân phận của họ như thế kia, cậu cũng phải lấy ra khoản tiền đặt cược tương đương chứ. Mà thứ duy nhất cậu có thể lấy ra để đặt cược đó chính là mạng sống của cậu, nếu không ai nấy cũng tùy tiện đến khiêu chiến sáu vị thần y như cậu mà chẳng trả một cái giá xứng đáng, vậy sáu vị thần y làm sao nâng cao y thuật được đây? Uy nghiêm của Liên minh Y học nước R ở đâu?”
Đại diện của nhà họ Ngụy nói: “Đúng là nên làm thế, tôi thấy rất công bằng. Nếu sáu đại thần y thua thì phải chào cậu như là đệ tử chào thầy, nếu cậu thua thì để mạng lại đây.
Lúc này, đám người của Liên minh Y học vừa nãy cố tình dẫn chuyện theo hướng khác nhảy ra và nói: “Đúng đấy. Nếu Vương Bác Thần cậu thua thì bỏ mạng đây nếu không sau này Liên minh Y học chúng tôi làm gì còn uy nghiêm nữa? Mọi người nói đúng không?”
“Sáu vị thần y chính là đại diện của nước R chúng ta, là thần tượng của tất cả y y sĩ trong Liên minh Y học. Nếu họ thua và chào cậu như đệ tử chào thầy, điều này có nghĩa cậu chính là Thánh sư của cả Liên minh Y học. Đây là cái còn quan trọng hơn cả mạng sống của cậu. Thế nên nếu cậu thua, cậu phải lấy mạng đổi!”
Các y sĩ của Liên minh Y học nháo nhào nói.
Nhìn đám người của Liên minh Y học phấn khích như thế, Mộc Uyển Thanh định tỏ thái độ, nhưng nghĩ đến lời khuyên của Phúc Nguyên nên chỉ cắn răng chứ không nói gì.
Trương Lăng Vân người nhà họ Trương ở Đông Bắc nói với thế hung hăng: “Vương Bác Thần, sáu vị thần y đã đồng ý rồi, còn cậu có dám không? Thua thì cậu phải để mạng lại!”
Vương Đằng người nhà họ Vương ở Lang Nha thêm dầu vào lửa: “Giờ sáu vị thần y cũng đã đồng ý, nếu cậu không đồng ý, vậy cậu chính là người thua.”
Đại diện của nhà họ Cổ âm trầm nói: “Sao, không dám à?”
Đại diện của Bảy đại thế gia thì chân thành nói: “Giờ muốn đổi ý cũng muộn rồi! Cậu không đồng ý thì cậu thua, thế thì cũng phải để mạng lại?”
“Mọi người chắc chứ?”