CHƯƠNG 890
Họ vẫn lo lắng, Vương Bác Thần sẽ nhận thua, nếu nói vậy, sáu vị thần y có khả năng sẽ nương tay.
Nhưng bây giờ xem ra, lo lắng của họ là hoàn toàn dư thừa. Với năng lực tự tìm đường chết của Vương Bác Thần, cho dù không cần họ khích tướng, sáu vị thần y cũng sẽ không tha cho anh ta!
Tốt lắm!
Nhưng Vương Bác Thần có khả năng chính là người Quốc chủ Hàn Đỉnh cử tới. Mục đích là để mượn Vương Bác Thần chọc tức sáu vị thần y, sau đó ra mặt tóm gọn Liên minh Y học.
Nhưng bây giờ xem ra, kế hoạch của đám người Quốc chủ e là sắp sụp đổ rồi.
Tên Vương Bác Thần này thật sự rất biết tự tìm đường chết! Lại dám chọc giận sáu vị thần y!
Một khi sáu vị thần y biết, Vương Bác Thần là do Quốc chủ Hàn Đỉnh cử tới, chắc chắn sẽ nảy sinh cảm giác chán ghét với đám người Quốc chủ.
Đây chính là cơ hội của thế gia hào tộc!
Người của năm đại hào tộc và bảy đại thế gia đều đang đợi cơ hội này.
Hồ Vụ nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, trong mắt là một mảng u ám.
Nhưng lúc này, nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện, ngón út ở bàn tay trái của Triệu Linh đang run lên liên tục, mang theo tiết tấu và nhịp điệu rất đặc biệt.
Quỷ y Tả Sướng giống như một người nửa sống nửa chết, không hề cử động, nhưng cơ thể lại rõ ràng trở nên khô cứng như que củi, vô cùng tiều tụy.
Khấu Thanh lạnh lùng nói: “Bớt phí lời, bắt đầu đi. Tôi sẽ thi đấu Đông y với cậu trước.”
“Tôi nói rồi, các ông không xứng thi đấu y thuật với tôi.”
Nhưng Vương Bác Thần lại lắc đầu.
“Hơn nữa, các ông cũng không có tư cách thi đấu với tôi.”
Phù.
Đột nhiên Cổ y Triệu Linh phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt mang theo tia đáng sợ, nhìn Vương Bác Thần.
Không ai biết đã xảy ra chuyện gì, nghi ngờ nhìn Triệu Linh.
Sao Triệu Thần y lại đột nhiên phun ra máu?
Lại chuyện gì xảy ra vậy?
Đồng thời, Độc y Hồ Vụ cũng vội vã lùi về sau bốn năm bước, ánh mắt hoảng sợ.
“Aaa…”
Quỷ y Tả Sướng hét lên một tiếng thảm thiết, nhắm chặt hai mắt, máu chảy ròng ròng.
Đã xảy ra chuyện gì?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao ba người họ lại xuất hiện tai nạn như vậy?
Nhưng lúc này, Vương Bác Thần ném một cái hộp qua, thản nhiên nói: “Sáu người các ông còn không xứng để tôi ra tay. Chỉ cần các ông có thể nhận ra thứ bên trong, thì coi như các ông thắng.”