CHƯƠNG 774

“Bà im miệng cho tôi! Còn lắm mồm nữa, bà cút ra ngoài cho tôi!”

Trần Quốc Vinh hằn học trừng mắt với bà cụ Trần – Tưởng Mẫn, nói: “Quỳ, hay không quỳ?”

Trần Yên Nhiên cứng cổ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ông nội, ông quá thiên vị rồi, cháu sẽ không quỳ, ông đánh chết cháu đi.”

Trần Hương Lan và Mộc Lai giống như chuột qua đường, vội vàng quỳ xuống nói: “Ba, chúng con sai rồi, chúng con không nên nói những lời như thế. Xin ba tha cho chúng con, chị cả, bọn em biết sai rồi.”

Triệu Thanh Hà bế Dao Dao, mặt không cảm xúc đứng ở một bên.

Sau khi trải qua sự thay đổi thất thường của người nhà họ Triệu, cô sẽ không dễ dàng tin những người như Trần Hương Lan có thể sửa tính chó ăn cứt.

Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, Trần Hương Lan là xấu xa thuần túy, xấu xa chính là bản tính của bà ta, bà ta sao có thể sửa chứ!

“Bỏ đi, tôi cũng lười so đo với mấy người, làm giảm thân phận của tôi.”

Trần Ngọc hừ một tiếng, cũng không thật sự muốn thấy những người này.

“Đứng lên đi, còn ngây ra đó làm gì? Ngọc độ lượng, tha cho mấy người. Dám có lan sau, xem ta xử lý mấy người như nào!”

Trần Quốc Vinh nói xong, nhìn sang Trần Yên Nhiên nói: “Nếu cháu không biết hối cải, vậy được, từ nay trở đi cháu chuyển ra ngoài, đợi khi nào cháu ý thức được lỗi của mình rồi quay về. Bất cứ người nào của nhà họ Trần cũng không được tiếp viện tiền bạc cho Trần Yên Nhiên, ai dám làm trái trực tiếp đuổi ra khỏi gia tộc!”

“Ông nội, ông…”

Lời này vừa dứt, sắc mặt của Trần Yên Nhiên thoáng cái trắng bệch!

Cô ta, cô ta vậy mà bị đuổi khỏi gia tộc rồi!

Ông nội không phải thương yêu cô ta nhất hay sao?

Trần Yên Nhiên tuyệt vọng nhìn Trần Quốc Vinh, cô ta thế nào cũng không ngờ, cuối cùng người bị đuổi ra ngoài lại là mình.

Nhìn thấy thái độ kiên quyết như vậy của Trần Quốc Vinh, ngay cả bà cụ Trần cũng không dám nói chuyện rồi.

Trần Hương Lan và Mộc Lai không dám thở mạnh luôn, quỳ ở dưới đất không dám nhúc nhích.

Trần Vinh cũng không dám liếc nhìn con gái, sợ mình cũng bị đuổi ra ngoài.

Những người của nhà họ Trần vừa rồi buông lời mỉa mai Trần Ngọc, lúc này ai nấy đều muốn phủi sạch quan hệ với Trần Yên Nhiên, sợ mình bị liên lụy.

Triệu Thanh Hà không nhẫn tâm, nói: “Ông ngoại, lần này bỏ qua đi.”

Đáy mắt của Trần Quốc Vinh có chút ngạc nhiên, không ngờ cuối cùng người xin cho, vậy mà vẫn là Triệu Thanh Hà bị những người này ức hiếp.

“Ba, lần đầu tiên con trở về, cũng không muốn làm mọi người không vui. Tôi cũng có thể nói rõ với tất cả mọi người, gia sản của nhà họ Trần tôi không thèm, tôi có con gái con rể của tôi, còn có cháu gái bảo bối của tôi là đủ rồi.”

Trong lòng Trần Ngọc chua xót một trận, lần đầu tiên về nhà mẹ, xảy ra những chuyện rối tinh rối mù này, bà ta làm sao vui nổi chứ.

Trần Quốc Vinh nhìn sang Vương Bác Thần, hỏi: “Bác Thần, cháu cảm thấy thế nào?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play