CHƯƠNG 766

“Ha ha, lời nói đường đường chính chính ai không biết nói chứ? Các người phải bảo đảm. Chỉ cần các người bảo đảm sẽ không nhận bất cứ gia sản nào của nhà họ Trần, các người thích trở về hay không, không ai quản các người cả.”

Nếu đã nói ra rồi, Trần Vinh cũng lười che đậy, nói thẳng luôn.

Vương Bác Thần cười đầy mỉa mai: “Cái mà mẹ tôi có thể mang lại cho nhà họ Trần các người, vượt qua chút tài sản đó của nhà họ Trần các người.”

“Ha ha, nói phét ai không biết chứ?”

Người của nhà họ Trần căn bản không ai tin, những khách mời đó cũng không ai tin, coi như một trò cười.

Mà vào lúc này, quản gia ở bên ngoài đón tiếp khách chạy vào: “Ông chủ, ông chủ, thống đốc của Ma Đô chúng ta tới chúc thọ ngài!”

Cái gì?

Mọi người kinh ngạc!

Tuy nhà họ Trần là một trong ba nhà mạnh nhất của Ma Đô, nhưng dù sao là gia đình thương nhân.

Thống đốc là người phụ trách cao nhất của Ma Đô, đối với nước R mà nói, ở Ma Đô từng làm thống đốc con đường chính trị tương lai sẽ rất sáng lạn!

Về cơ bản là vị quốc chủ tiếp theo của nước R rồi!

Đặt ở cổ đại, có thể nói ở Ma Đô từng làm thống đốc, vậy về cơ bản chính là thái tử rồi!

Người như này, vậy mà chạy tới nhà họ gia đình thương nhân như nhà họ Trần chúc thọ ông ta sao?

“Mặt mũi của nhà họ Trần chúng ta bây giờ lớn như vậy sao? Ngay cả thống đốc của Ma Đô cũng đến chúc thọ ông cụ.”

Người của nhà họ Trần đều đơ rồi, bọn họ cũng muốn mời thống đốc của Ma Đô, nhưng bọn họ không xứng, cũng không dám.

Hiện nay, thống đốc của Ma Đô vậy mà không mời tự tới, chúc thọ cho ông cụ Trần.

Như này phải là mặt mũi lớn cỡ nào!

Đừng nói những người khác, bản thân Trần Quốc Vinh cũng có chút ngây dại.

Tuy nhà họ Trần là một trong ba nhà lớn nhất của Ma Đô, nhưng dù sao cũng là thương nhân, hoàn toàn không có tư cách so với thống đốc của Ma Đô. Muốn mời người ta đến tham gia bữa tiệc mừng thọ của ông ta, ông ta còn chưa có tư cách đó.

Nhưng bây giờ thống đốc của Ma Đô vậy mà đến rồi, điều này lại khiến ông ta có loại cảm giác rơi vào mộng cảnh.

Điều đầu tiên nghĩ tới là thống đốc của Ma Đô sao có thể tới chúc thọ cho ông ta chứ?

Điều thứ hai nghĩ tới là thống đốc của Ma Đô tại sao muốn tới chúc thọ ông ta?

Điều cuối cùng nghĩ tới là có phải muốn ra tay với nhà họ Trần bọn họ không?

“Ba?”

Nhìn thấy ông cụ Trần đang ngây ra, Trần Vinh vội vàng thấp giọng gọi một tiếng.

Trần Quốc Vinh vội vàng nói: “Mau, mau nghênh đón thống đốc, mọi người đi cùng với ba, mau!”

Lời còn chưa nói xong thì nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặt chữ điền phong thần tuấn lãng dẫn theo hai người đi vào, nói: “Ông cụ Trần, tôi không mời tự tới chúc thọ ông, xin đừng trách.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play