CHƯƠNG 716

Nhưng hiện nay, Vương Kinh Hồng không hề nể mặt bọn họ!

Quách Đỉnh trầm giọng nói: “Ông cụ Vương, lẽ nào ông không nghĩ, chuyện này ngộ nhỡ nhà họ Vương các người không gánh nổi sao!”

“Không gánh nổi ư?”

Vương Kinh Hồng bật cười, nhìn sang Vương Bác Thần, lạnh nhạt nói: “Chỉ dựa vào một đứa con riêng như này ư? Nhà họ Vương tôi vẫn không có chuyện gì không gánh nổi! Hai vị, nói đủ rồi thì tránh ra, nhà họ Vương tôi muốn thanh lý môn hộ, ai cũng không ngăn cản được!”

Nguyễn Văn Việt nhìn chằm chằm Vương Kinh Hồng nói: “Đây là vì tốt cho nhà họ Vương các người!”

Vương Kinh Hồng khinh thường nói: “Uy hiếp nhà họ Vương tôi sao? Nguyễn Văn Việt, tuy ông là thủ tướng, nhưng vẫn không đủ tư cách! Động thủ!”

Rắc rắc rắc!

Vô số khẩu súng nhắm vào Vương Bác Thần.

Trần Tiểu Băng bị dọa tới mức mềm nhũn ở trên đất, bị mấy trăm khẩu súng chĩa vào, ai có thể sống được?

“Lần này thật sự xong đời rồi!”

Bạch Liên Thành túm chặt cánh tay của Tôn Đào, bởi vì ông ta sợ mình sẽ bị dọa ngất.

Đám người trong giới giải trí có người đã bị dọa tè ra quần, mấy ngôi sao mới nổi, sớm đã bị dọa tới mức quên cả hô hấp.

Bắc Vinh Long liếc nhìn Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh, lại liếc nhìn Vương Bác Thần, sau đó phát hiện Trình Lâm đang liều mạng nháy mắt với mình, ông ta nhíu chặt màu, như có suy tư.

“Ai dám động thủ thử xem!”

Quách Đỉnh tức giận gầm lên: “Vương Kinh Hồng, đừng có rượu mời không uống lại uống rượu phạt, chúng tôi không phải là đang cầu xin cho Bác Thần, chúng tôi là tránh họa diệt môn cho nhà họ Vương các người đấy!”

Vương Kinh Hồng tức quá hóa cười: “Vậy sao? Vậy tôi ngược lại muốn thử xem, một đứa con riêng rốt cuộc uy hiếp nhà họ Vương tôi như nào! Giết!”

“Vương Kinh Hồng, ông thật sự muốn khăng khăng làm theo ý mình sao?”

Vào lúc này, một giọng nói vô cùng uy nghiêm xuất hiện.

Một chiếc xe dành riêng cho quốc chủ chạy vào trang viên của nhà họ Vương.

Mười mấy vệ sĩ mặc vest đen, lập tức vây lại, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Nhìn thấy chiếc xe này, tất cả mọi người ở đây đều thay đổi sắc mặt!

Quốc chủ đến rồi!

Quốc chủ sao lại tới rồi?

Nghe thấy ý trong lời ông ta, sao cảm thấy giống như vì Vương Bác Thần mà tới vậy?

Khả năng này rất lớn, không ai tin quốc chủ lại tới chúc thọ Vương Kinh Hồng!

Trong hai mắt của Bắc Vinh Long tràn ngập sự khó tin, suy đoán dần hiện ra ở trong lòng ông ta càng chân thực hơn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play