CHƯƠNG 672
Huống chi, 2 năm nay, thần chủ xây dựng lại quy tắc, bất cứ cường giả võ đạo nào cũng không được ra tay với người bình thường, một khi phát hiện, giết không tha!
Bất cứ cường giả võ đạo nào cũng buộc phải nghe theo sự điều tiết của chính phủ, không được tự ý ra tay, nếu không, giết không tha!
Hai đạo sát lệnh liên tiếp, khiến cả giới võ đạo không dám làm bừa.
Trước đó có cường giả không phục, thần chủ trực tiếp ra lệnh cho chiến thần Thanh Phong san phẳng giang hồ, giết những kẻ không tuân lệnh của thần chủ.
Vì vậy, cho dù Trình Lâm và Bắc Vinh Long có thực lực yếu hơn bọn họ rất nhiều, nhưng bọn họ lại không dám tự ý ra tay!
Bởi vì, hai đạo sát lệnh của thần chủ bày ở đó.
Ai dám làm trái?
Đây chính là bá khí của thần chủ!
Nhưng điều đáng tiếc là bọn họ lại không biết, thần chủ mà bọn họ sợ hãi, sùng bái, lúc này lại đứng ở trước mặt bọn họ!
Chính là người mà bọn họ hô hào phải giết ở ngay trước mắt!
Nếu bọn họ biết điểm này, không biết trên mặt sẽ có biểu cảm như nào.
Nghe thấy lời của mấy vị cường giả võ tông, Trình Lâm vốn bị câu nói đó của Vương Bác Thần làm cho không xuống được đài, lần nữa bước lên một bước, nói: “Đồ không biết trời cao đất dày, tôi vốn niệm tình cậu từng lên chiến trường, giữ mạng của con gái cậu. Nếu cậu không biết tốt xấu như vậy, lão phu cũng không cần thiết nương tay nữa!”
“Chỉ là đáng thương cho con gái của cậu, bé như vậy phải vì sự ngu xuẩn của cậu mà chịu liên lụy!”
Bàn tay to của Trình Lâm phất nhẹ, lạnh nhạt nói: “Ra tay đi, giết không cần luận tội!”
Mà vào lúc này.
Phòng làm việc của quốc chủ Hàn Đỉnh.
Tổng bí thư đi vào, thấp giọng nói: “Quốc chủ, thần chủ Vương đã đến nhà họ Vương, tặng cho Vương Kinh Hồng ba chiếc quan tài. Lúc này, đang bị tất cả mọi người nhắm vào. Thần chủ Vương ở trước mặt mọi người, giết Vương Tường của nhà họ Vương và quản gia Kim Nguyên, lúc này khơi dậy lửa giận của mọi người. Bên phía cục cảnh sát, đã nhận được mệnh lệnh của Phó tướng Bắc, sắp qua đó đối phó với thần chủ Vương. Phía ngài có căn dặn gì không?”
Hàn Đỉnh để chiếc bút trong tay xuống, nhìn tổng bí thư, nói: “Nhà họ Vương, năm đó làm quá rồi.”
Tổng bí thư sửng sốt trong lòng, nói: “Hiểu.”
Một câu thì quyết định sống chết của nhà họ Vương!
Đây là muốn từ bỏ nhà họ Vương rồi!
Dù sao những năm nay nhà họ Vương này quả thật có chút không biết thu liễm rồi!
Nếu không phải nể tình của lão chiến thần của nhà họ Vương, e là quốc chủ đã sớm ra tay rồi.
Hiện nay, vừa hay nhân lúc thần chủ Vương báo thù cho mẹ, chặt tay chân của nhà họ Vương, giết gà dọa khỉ, chấn nhiếp những người kia!