CHƯƠNG 643
Nhưng hôm nay, chẳng ai cười nhạo cô ta cả, ngược lại họ còn vô cùng ngưỡng mộ.
Có thể trở thành người đón khách trong tiệc mừng thọ của ông lão nhà họ Vương chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ Hạ Ly đã lọt vào mắt xanh của ông Vương, là người nhà họ Vương!
Một khi đã mang cái danh nhà họ Vương thì dù cô ta có là một con heo cũng có thể nổi tiếng!
Từ đó có thể thấy được nhà họ Vương khủng thế nào!
Nhà Họ Vương chính là hào môn của hào môn, đỉnh lưu của đỉnh lưu đó!
Nếu nước R là một cái cây thì nhà họ Vương chính là một trong những chiếc lá hiếm hoi trên ngọn cây!
Nếu đây là thời cổ đại thì họ chính là dòng dõi vương tộc!
“Tôi không có thiệp mời.”
Vương Bác Thần bình tĩnh nói, bước chân không hề dừng lại.
Hạ Ly khẽ cau mày, một tia ác ý loé lên trong mắt cô ta, cô ta mất kiên nhẫn: “Thưa ngài, không có thiệp mời thì không thể vào đâu. Mời ngài đứng sang một bên, đừng chắn đường những vị khách khác.”
Vương Bác Thần vẫn thản nhiên: “Nếu tôi nhất quyết muốn vào thì sao?”
Hạ Ly lạnh lùng nhìn anh, nụ cười trên mặt cô ta lập tức biến mất. Cô ta trầm giọng nói: “Thưa ngài, nếu muốn gây sự thì ngài đã tới nhầm chỗ rồi. Mời ngài ra khỏi đây ngay lập tức, nếu không ngài sẽ không gánh nổi hậu quả đâu.”
Nghe thế, mấy tên cảnh sát vũ trang bước lên nhìn chằm chằm Vương Bác Thần.
Sự việc bên này đã khiến không ít người chú ý, mọi người đều kinh ngạc.
“Thằng nhãi này muốn chết à? Dám đến nhà họ Vương gây sự sao?”
“Tôi nghĩ chắc hắn chán sống rồi, hắn tưởng đây là chỗ nào chứ? Không có thiệp mời mà đòi vào, nằm mơ đi!”
Mọi người vừa thì thầm bàn tán vừa cười lạnh nhìn về phía Vương Bác Thần.
Trong mắt bọn họ thì thằng nhãi này chắc chắn sẽ phải chết không toàn thây.
Nhà họ Vương là chỗ nào chứ? Không thấy lãnh đạo đứng đầu cả tỉnh cũng phải cung kính giao thiệp mời ra sao?
Không thấy mấy ông trùm giới giải trí cũng phải khúm núm khiêm tốn sao?
Hắn ta là cái thá gì mà dám kiêu ngạo như vậy! Tưởng mình là ông trời con thích giãy sao thì giãy à, cái đồ ngu này?
“Nếu tôi cứ muốn vào thì sao?”
Vương Bác Thần lạnh lùng nói.
Nghe Vương Bác Thần nói thế, Hạ Ly liền biết tên này cố ý tới gây chuyện!
Cô ta thầm cười giễu, đôi mắt phượng nheo lại: “Đúng là đồ chán sống, không biết đây là chỗ gì sao? Còn dám tới đây gây sự, anh có tin cả gia đình của anh sẽ bị liên luỵ không? Người dám tới nhà họ Vương gây chuyện còn chưa từng xuất hiện cơ!”
“Ồ?”
Vương Bác Thần vẫn trả lời không mặn không nhạt như thế.
Mấy tên cảnh vệ đã đặt tay lên súng trên eo, chỉ cần Vương Bác Thần dám làm gì thì bọn họ sẽ nổ súng không chút do dự.
Hạ Ly cười lạnh: “Đúng là đồ mặt dày, thằng nhà quê này ở đâu tới thế, còn muốn bước vào nhà họ Vương? Một thân quê mùa như vậy mà dám tới đây à? Lôi hắn xuống!”
Mấy tên cảnh vệ lập tức bước lên.