CHƯƠNG 630
Triệu Thanh Hà vội vàng khuyên can: “Dì à, dì đừng như vậy mà, có chuyện gì thì từ từ nói, đều là người một nhà, không cần phải làm um sùm như thế để người khác chê cười.”
Mẹ Lan lại không thèm quan tâm, quát to: “Chê cười thì thế nào chứ, ai thích cười thì cứ cười đi, tôi đang dạy con gái tôi, liên quan gì tới cô chứ.”
Nói xong, mẹ Lan lại vung tay đẩy Triệu Thanh Hà ngã xuống đất.
Cùi chỏ Triệu Thanh Hà bị đụng đau, cơn đau tê dại qua đi, nửa cánh tay như mất đi tri giác, hơn cả nửa ngày mới có thể hồi phục lại.
“Chị Thanh Hà, chị không sao chứ.”
Lan Tầm vội vàng đỡ Triệu Thanh Hà dậy, tức điên lên cố nén nước mắt mà nói: “Mẹ, mẹ không ngại mất mặt, nhưng mà con ngại. Mẹ đẩy người ta làm cái gì, mẹ có coi con là con gái của mẹ không?”
Mẹ Lan cười lạnh: “Trong mắt tao, mày chỉ là một món hàng kiếm tiền cho em trai mày thôi, đồng ý cưới ông chủ Hàn, tiền lễ cưới ba tỷ, mày không cần, nhưng mà tao cần. Nếu như ba tỷ này mà không có thì tao sẽ đánh gãy chân mày.”
“Đánh gãy chân cô ấy, người nào cho bà lá gan đó vậy.”
Nhưng mà lúc này, Vương Bác Thần đã đến nơi, anh nhìn chằm chằm vào mẹ Lan, lạnh lùng nói: “Còn nữa, ai cho bà lá gan đẩy vợ tôi?”
“Bác Thần, anh đừng xúc động.”
Triệu Thanh Hà vội vàng kéo Vương Bác Thần.
Mẹ Lan lại hùng hùng hổ hổ quát to: “Cậu là ai, tôi dạy con gái của tôi thì liên quan gì tới cậu.”
Em trai Lan Tầm vội vàng nói: “Chuyện gia đình chúng tôi có liên quan gì tới anh hả, không phải là anh muốn theo đuổi chị gái tôi đó chứ? Được thôi, đưa ba tỷ đây, chị tôi sẽ đi cùng anh.”Mẹ Lan chống nạnh, ăn to nói lớn: “Con trai tôi nói đúng đó, cậu muốn chỉa mỏ vào, vậy thì cậu lấy ba tỷ ra đây, tôi lập tức cho con gái tôi đi cùng cậu.”
Lời này nói ra, bà ta hoàn toàn xem Lan Tầm – đứa con ruột thịt của bà ta thành một món hàng hóa, chỉ cần có tiền thì cho ai cũng được.
“Mẹ, mẹ muốn gi3t chết con có đúng không!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lan Tầm tức đến phát khóc, rốt cuộc cũng nổi giận: “Lỗ Tử Minh là con của mẹ, không phải con là con gái của mẹ à. Tiền con đi học mẹ có bỏ ra một đồng nào không? Tất cả đều là do con tự đi làm công kiếm tiền, lên đại học, mọi người có quan tâm tới học phí của con không, quan tâm đến điều kiện sinh hoạt của con không? Mọi người có biết là lúc học đại học con phải làm ba công việc cùng một lúc.”
“Mà mọi người thì sao chứ, chỉ biết ngửa tay vòi vĩnh tiền từ con, con bị bệnh phải nằm viện, có ai hỏi thăm con chưa, mọi người chỉ biết không ngừng thúc giục con chuyển tiền cho Tử Minh.”
“Con chỉ mới hai mươi bốn tuổi, con cũng có cuộc sống của mình, Lỗ Tử Minh là em trai con chứ không phải là con trai con, người sinh nó ra là mẹ mà không phải là con, dựa vào cái gì mà con phải nuôi nó chứ. Nó ngoại trừ việc chơi game, xài tiền, chìa tay xin tiền con thì nó còn biết làm cái gì nữa. Tiền học phí, tiền sinh hoạt của nó, có cái nào không phải là con chi, bây giờ nó còn chưa tốt nghiệp mà lại muốn con mua nhà mua xe, mọi người có nghĩ tới cảm nhận của con không.”
“Con luôn không dám có bạn trai, vất vả lắm mới có thể hẹn hò được một người, mẹ có biết là anh ấy bị gia đình mình hù dọa cho chạy mất. Con là con người chứ không phải là hàng hóa, không phải là nô lệ của cái nhà này, con cũng có cuộc sống riêng của mình.”