CHƯƠNG 623
Thần chủ!
Vương Bác Thần là thần chủ!
Người mà cậu Lưu muốn đối phó là thần chủ!
Rốt cuộc, ông ta cũng đã hiểu rồi.
Hiểu tại sao tin tức nóng liên quan đến Vương Bác Thần ở trên mạng vào hai ngày trước lại mất tâm mất tích, rốt cuộc đã hiểu tại sao nhóm blogger ấy bị bắt, tại sao công ty Hoa Nguyên vẫn có thể bình yên vô sự sau khi đối tác hủy bỏ hợp đồng.
Tư Lam đạp vào mặt Trần Diệp, trong giọng nói ẩn chứa lửa giận khó mà kìm nén, cô ta cười gằn: “Ai cho ông có lá gan ức hiếp vợ thần chủ!”
“Ai cho ông lá gan điều tra sổ sách của công ty Hoa Nguyên.”
“Ai cho ông lá gan nhận bổng lộc từ nước R rồi đến làm chó cho nhà họ Lưu.”
“Tôi, tôi… tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi không dám nữa, tôi sai rồi, tha cho tôi đi. Thần chủ, tha cho tôi lần này đi, tôi không dám nữa đâu.”
Ba câu chất vấn của Tư Lam hù dọa Trần Diệp như nhũn cả xương, có chất lỏng chảy ra từ đũng quần, ngay lập tức truyền đến mùi khai.
Trần Diệp bị dọa tè cả ra quần.
“Mẹ kiếp, ông muốn chết hả.”
Tư Lam tức giận vô cùng.
Ở cả nước R này, chỉ có một mình thần chủ là ngang hàng với Quốc Chủ.
Đó là bởi vì thần chủ đã cống hiến, lập công lớn cho nước R, cứu vãn dân khỏi dầu sôi lửa bỏng, ép đế quốc Mỹ không còn dám xuất hiện ở Thái Bình Dương, khiến các cường quốc phương tây sợ hãi không thôi, máu đổ thành sông.
Nếu như không phải thần chủ một lòng vì nước R, dựa vào năng lực của anh, hoàn toàn có thể xưng hùng xưng bá ở nước ngoài.
Nhưng mà bây giờ người nhà thần chủ lại bị đám người này khi dễ hết lần này tới lần khác.
Sao Tư Lam có thể không giận được chứ.
“Tôi, tôi…”
Trần Diệp run rẩy cả người, không thể nói nổi một câu hoàn chỉnh.
Ông ta nào có thể ngờ được thần chủ trấn giữ nước R lại là Vương Bác Thần, là chồng Triệu Thanh Hà.
Nói ra thì có ai tin?
Ai mà dám tin?
Đường đường là thần chủ, thần chủ có vinh quang vô lượng, thần chủ một thân một mình khiến các cường quốc phương tây không dám bén mãng lại là một người đi ở rể.
Đừng nói là ông ta, chỉ cần là người không biết thân phận thật sự của Vương Bác Thần thì ai mà dám tin mấy chuyện này cơ chứ!
Một người đi ở rể lại là người người đứng đầu võ công nước R.
Tư Lam nghiến răng chờ lệnh: “Thần chủ, xin hãy ra lệnh để thuộc hạ xử lý tên khốn nạn không bằng súc sinh này.”
Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Người nào có liên quan, mang đi hết toàn bộ, nếu đã muốn chỉnh đốn, vậy thì không thể bỏ qua cho bất kỳ ai, dù là lão hổ hay là một con ruồi, tất cả đều phải bị xử lý.”