CHƯƠNG 59
Nhưng mà rất nhanh liền hiểu rõ đây cũng là bởi vì hôn lễ này tạo thành.
Bà cụ Triệu kéo tay Triệu Thanh Hà ngồi xuống rồi nói: “Thanh Hà à, bà nội biết năng lực của cháu mà, cái gọi là người tài luôn có nhiều việc phải làm. Trong mấy năm quá khứ, bà đối xử với cháu như vậy cũng là vì để rèn luyện cháu, cũng may là tính kiên nhẫn của cháu rất tốt, đã có thể rèn luyện được rồi. Haiz, bà nội vẫn cảm thấy đau lòng cho cháu.”
Vành mắt Triệu Thanh Hà đỏ hoe.
Cô căn bản không tin mấy lời vô nghĩa mà bà cụ Triệu đã nói.
Nhưng mà thông qua hôn lễ này, cùng với những chuyện trước mắt, cô đã biết được Vương Bác Thần chính là thần chủ.
Thế là cô cảm thấy mình không thể làm Bác Thần mất mặt được.
Cũng không dám tưởng tượng Bác Thần trở thành thần chủ đã trải qua bao nhiêu lần tử vong.
Bác Thần đã dùng mạng để đổi lấy vị trí thần chủ, cô không thể bởi vì mình mà khiến cho thành danh của Bác Thần bị tổn thất.
Huống hồ gì, nếu như tin tức này được truyền đi, những kẻ tiểu nhân chuyên nịnh bợ ở Nhà họ Triệu sẽ làm tổn hại thanh danh của Bác Thần.
Triệu Thanh Hà thầm nói với mình, không thể để Bác Thần biết được mình đã đoán ra thân phận của anh, càng không thể để đám người vô liêm sỉ Nhà họ Triệu biết thân phận thật sự của Bác Thần.
Cho nên, bây giờ mình nhất định phải tiếp tục giả vờ.
Lúc này, Triệu Long lại nghiêm túc nói: “Nhưng mà Thanh Hà à, bây giờ vẫn còn lại một cuộc kiểm tra cuối cùng, trước khi thần chủ chưa nhậm chức, không phải là dinh thống đốc đã nói thần chủ muốn xây dựng một tòa thành mới à? Ngày mai chính là ngày hội đấu thầu, mặc dù Nhà họ Triệu chúng ta trong mắt người bình thường là rất vẻ vang, nhưng mà vẫn không có tư cách tham gia hội đấu thầu, cho nên bài kiểm tra cuối cùng đó chính là cháu phải có được tư cách tham gia đấu thầu.”
Thấy bà cụ Triệu và Triệu Long tốt bụng như vậy, Trần Ngọc vội vàng đồng ý ngay: “Mẹ, anh cả, hai người cứ yên tâm đi, Thanh Hà nhất định có thể có tư cách tham gia đấu thầu mà.”
Bà cụ Triệu nghiêm túc nói: “Đây không phải là trò đùa, liên quan đến tương lai Nhà họ Triệu chúng ta, cũng liên quan đến tương lai của bản thân Thanh Hà, đương nhiên bây giờ Vương Bác Thần có quen biết với thần chủ, một cơ hội tham gia đấu thầu không thể làm khó được cháu.”
Triệu Thanh Hà suy nghĩ, ý chí chiến đấu sục sôi: “Bà nội, bà yên tâm đi, cháu nhất định sẽ có được tư cách tham gia đấu thầu.”
“Đủ rồi, đừng có giả mù sa mưa nữa, sẽ khiến người khác thấy buồn nôn.”
Vương Bác Thần cười lạnh.
Bà cụ Triệu cười khổ: “Thôi bỏ đi, nếu như Bác Thần đã không tin, thằng cả à, chúng ta đi thôi, nhưng mà công ty vẫn là giữ lại cho Thanh Hà.”
“Cậu ăn nói kiểu gì vậy, có giáo dục không thế!”
Trần Ngọc tức giận đánh Vương Bác Thần một cái.
Triệu Thanh Hà trách cứ: “Bác Thần, sao anh có thể nói như vậy được chứ, bà nội với bác cả cũng là có nỗi khổ tâm.”
Vương Bác Thần thở dài một hơi, mẹ vợ và Hà đã bị hai mẹ con này mê hoặc, bây giờ có nói cái gì cũng vô dụng.
Nếu như bọn họ đã không tin mình, vậy thì cứ để cho bọn họ nhìn thấy rõ bộ mặt của người Nhà họ Triệu đi.