CHƯƠNG 575
Đầu lăn xuống, máu tươi trong cổ còn chưa phun ra hết thì nghe thấy Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Trở về nói với Stephen, tôi không muốn nhìn thấy quân đội của nước A ở Tây Thái Bình Dương.”
Nói xong, Tư Lam quay đầu chiếc thuyền bé, từ từ biến mất ở trong đại dương mông mênh.
Shhh!
Cho tới khi Vương Bác Thần rời đi, các tướng lĩnh của nước A mới điên rồi!
Chiến thần bốn sao của bọn họ, tướng quân Nolan chết rồi!!
Mấy năm sau, thần chủ của nước R, lần nữa xuất hiện ở trước mặt quân đội tàu sân bay của nước A bọn họ!
Lần này càng bá đạo hơn!
Nolan chết rồi!
Đường đường là chiến thần bốn sao, còn là chiến thần bốn sao của nước A – Đệ Nhất Đế Quốc, ở trước mặt thần chủ của nước R, vậy mà ngay cả đánh trả cũng không dám, bị thị nữ của thần chủ nước R, một kiếm chém đầu!
Mấy vạn đại quân của nước A, không dám nhúc nhích!
Bọn họ mở mắt nhìn tướng quân của mình bị người ta chém đầu!
Bọn họ không dám nhúc nhích!
Còn không chỉ vì sự chấn nhiếp của Vương Bác Thần!
Còn cả sự chấn nhiếp của thực lực nước R!
Dù sao, tuy ở mặt thực lực tổng thế của nước R không bằng nước A, nhưng cũng không kém, mấy tàu sân bay dàn ở đây.
Mà bên phía nước A, lại cách xa nước mình, một khi khai chiến, bọn họ rất thiệt. Cộng thêm Nolan đã chết, bọn họ gần như không có khả năng thắng!
“Rút!”
Phó tổng tư lệnh Richard ngấn nước mắt hạ lệnh, tuy tràn ngập sự sợ hãi đối với thần chủ của nước R, nhưng sâu trong đáy mắt, vẫn có sự không cam tâm sâu sắc!
Quân nhân, chỉ có thể chiến tử, không thể nhận thua!
“Tướng quân!”
Basil ôm đầu của Nolan, khóc tới xé ruột xé gan.
Anh ta là một tay Nolan bồi dưỡng, anh ta coi Nolan thành ba của mình vậy!
Tuy anh ta sùng bái thần chủ của nước R, nhưng đó dù sao cũng là đối thủ, là kẻ địch!
Nolan cho dù không bằng thần chủ của nước R, nhưng đó là tướng quân của bọn họ!
“Muốn đi như vậy sao?”
Lâm Chấn Thiên không kêu ba tàu sân bay của nước R buông bỏ cảnh giới, lòng pháo vẫn nhắm vào tàu sân bay của Đệ Nhất Đế Quốc.
Tất cả quan binh của nước A, vẻ mặt ủ rũ nhìn phó tư lệnh Richard, trong ánh mắt lộ ra cảm xúc sợ hãi.
Sĩ khí của bọn họ đã mất rồi!
“Nguyên soái Lâm, anh muốn như nào!”
Richard nghiến răng, tức giận nói.