CHƯƠNG 559
Kiều Thanh Phong nghiến chặt răng, nói: “Tư Lam, nói cho tôi biết, sau khi thần chủ trở về, kẻ nào đã đắc đội với thần chủ, tôi muốn đi giết người!”
Kiều Thanh Phong đã phát điên rồi!
Anh ta là người đi theo Vương Bác Thần sớm nhất, đồng thời cũng là người có tính khí nóng nảy nhất trong tam đại chiến thần, trong lòng chỉ có Vương Bác Thần!
Đây chính là một kẻ giết địch chân chính, cũng chỉ có Vương Bác Thần mới có thể trói buộc anh ta.
Một khi Vương Bác Thần gặp chuyện, anh ta sẽ thực sự biến thành một ác quỷ, sẽ giết sạch tất cả mọi người để chôn cùng Vương Bác Thần, sau đó anh ta sẽ tự sát và tiếp tục đi theo Vương Bác Thần!
Tư Lam đưa cho anh ta một cái danh sách.
Cả Lâm Chấn Thiên và Vũ Trọng Thiên đều không nói gì!
Thần chủ không thèm so đo tính toán, nhưng bọn họ sẽ không bỏ qua.
Chủ nhục thì thần chết!
Nếu không có Vương Bác Thần sẽ không có bọn họ của ngày hôm nay.
Nếu không có Vương Bác Thần, bọn họ sớm đã chết trên chiến trường, nào có được những vinh dự vẻ vang này.
Cùng lúc đó.
Đệ Nhất Đế Quốc.
Một số tướng lĩnh quan trọng coi nước R là kẻ thù đã bị người giết chết ở trong nhà.
Trên cơ thể bọn họ, có đặt một tấm lệnh bài sắt màu đen, phía trên khắc một chữ “sát” màu đỏ máu đáng sợ.
Mật thám của Đệ Nhất Đế Quốc đến đây, nhìn thấy tấm lệnh bài này, lập tức kinh hãi đến run cả người.
Huyết Sát Lệnh!
Tin tức truyền về, toàn bộ quan chức cao cấp của Đệ Nhất Đế Quốc đều kinh sợ.
“Cái gì? Roy chết rồi? Cảnh vệ nước R quá không coi ai ra gì rồi!”
Trong phòng hội nghị của Đệ Nhất Đế Quốc, vẻ mặt của tất cả quan chức cao cấp đều rất nghiêm túc, sắc mặt của mấy vị chiến thần tái mét.
Tổng thống lĩnh Stephen đập tay xuống bàn, gầm lên căm phẫn: “Các anh làm ăn kiểu gì vậy, cảnh vệ nước R lại có thể ở trên đất nước chúng ta, xông vào biệt phủ có lính đặc chủng bảo vệ, ám sát một vị tướng quân của chúng ta. Một lũ ngốc các anh, phế vật, chó chết, cần các anh có tích sự gì chứ!”
Một vị chiến thần tối sầm mặt, vứt Huyết Sát Lệnh lên trên bàn, nghiến răng nói: “Đây là mệnh lệnh của thần chủ nước R. Chết tiệt, anh ta nhất định đã phát hiện ra những việc chúng ta làm kia, đây là đang cảnh cáo chúng ta.”
Nhìn thấy tấm lệnh bài sắt màu đen có khắc chữ “sát” màu đỏ máu kia, tất cả mọi người đều chau mày lại, sắc mặt khó coi.
Huyết Sát Lệnh!
Lệnh ban ra như thần chủ đích thân tới.
Lệnh ban ra tất phải giết!
Phó tổng thống lĩnh nhíu mày trầm tư một lúc, nói: “Người biết được nghiên cứu của chúng ta rất ít, không thể là vì chuyện này được. Chuyện này, phía bên nước R có chút điên cuồng rồi, nếu là cảnh cáo thì họ sẽ trực tiếp để một trong ba đại chiến thần của nước R dẫn quân qua đàn áp, thậm chí phá hủy đội hình Thái Bình Dương của chúng ta.”