CHƯƠNG 555
Vương Bác Thần ngồi trên ghế, chỉ là một chiếc ghế bình thường nhưng lại có khí thế độc đoán của ghế rồng khi anh ngồi lên.
Lời nói lãnh đạm tựa như chứa đựng lệnh trời, mang theo vẻ oai phong.
Quỷ Gia sợ đến run cầm cập, đầu óc trống rỗng, sau khi phản ứng lại, ông ta kinh hãi nhìn Vương Bác Thần, lắp bắp nói: “Anh, anh, anh là ba của đứa bé gái đó? Con bé, con bé, con bé là con gái anh?”
Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn ông ta, không nói gì.
Sát khí trong ánh mắt khiến toàn thân Quỷ Gia giống như bị dội một gáo nước lạnh thấu xương, một luồng khí lạnh âm u đáng sợ bỗng nhiên cuốn qua trong lòng.
Lúc này ông ta mới phản ứng lại, tại sao đối phương muốn gây khó dễ với ông ta!
Là đến để trả thù!
Đối phương đến để trả thù!
Chết chắc rồi!
Hôm nay chết chắc rồi!
Nên làm gì đây?
Quỷ Gia hung hăng tát mạnh vào miệng mình hai cái, khóe miệng chảy máu, nhưng vẫn không thể loại bỏ được hối hận trong lòng.
Tại sao lại tham lam 30 tỷ kia mà đi nhận công việc đó!
Ông ta thậm chí còn không hỏi, không hỏi xem người muốn đối phó là ai, trong mắt chỉ có 30 tỷ kia.
Rõ ràng là bản thân đã không còn thiếu tiền nữa, nhưng vẫn không thể kiềm chế được lòng tham đối với tiền bạc ở trong lòng.
Đừng nói 30 tỷ, cho dù là 3 tỷ, ông ta cũng sẽ nhận.
Trong mắt ông ta, mạng người thua xa tiền trong tay.
Nhưng có thế nào ông ta cũng không ngờ rằng, tất cả những chuyện ngày hôm nay lại là vì 30 tỷ đó.
“Tôi, tôi nói, anh có thể tha mạng cho tôi không?”
Quỷ Gia nói với vẻ vô cùng thận trọng.
Vương Bác Thần trở tay tát cho ông ta một cái, cũng không nói gì, chỉ nhìn ông ta như vậy.
“Tôi nói, tôi nói, tôi chỉ xin anh cho tôi một sự thoải mái.”
Bị ánh mắt đằng đằng sát khí của Vương Bác Thần nhìn chằm chằm vào, Quỷ Gia rùng mình không rõ nguyên do, từ trong xương tủy sản sinh ra một chút sợ hãi.
“Đúng, là chú Kim. Là chú Kim đưa cho tôi 30 tỷ, bảo tôi tìm người đâm giết con gái anh. Tất cả là do chú Kim sắp đặt, tôi không biết gì cả.”
Kim Nguyên!
Lại là con chó già đó!
Vương Bác Thần chỉ cảm thấy máu dồn về tim, một ngụm máu tươi lập tức trào ra từ cổ họng, bị anh áp chế lại!
Vương Hạo!
Ông không muốn nhìn thấy tôi sống tốt như vậy sao?
Ông không muốn nhìn thấy con gái tôi sống như vậy sao?