CHƯƠNG 48
Bà cụ Triệu đánh mạnh vào miệng của mình mấy cái.
Đáng tiếc, đã muộn rồi!
Bỗng nhiên, Triệu Long vui mừng khôn xiết nói: “Đây là chuyện tốt, cho dù như thế nào đi nữa, Triệu Thanh Hà cũng là người nhà họ Triệu chúng ta, vậy Vương Bác Thần chính là con rể của nhà họ Triệu!”
Trên mặt bà cụ Triệu đầy vẻ chua xót: “Nhưng chúng ta đã làm mất lòng Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần rồi.”
Triệu Long thản nhiên nói: “Triệu Thanh Hà có hận cũng là hận người nhà họ Triệu, mẹ, mẹ đừng có quên tâm nguyện lớn nhất trước khi em hai chết là gì, đó chính là có thể được chôn ở phần mộ tổ tiên và có thể đặt linh vị vào Từ Đường. Triệu Thanh Hà đã cầu xin tận mấy năm, nhưng mẹ vẫn luôn không đồng ý.”
Bà cụ Triệu chợt tỉnh ngộ: “May mà mẹ không đồng ý cho em hai vào phần mộ tổ tiên, đúng rồi, lợi dụng điều này để uy hiếp, không cần phải sợ Triệu Thanh Hà không nghe lời nữa.”
Triệu Long vô cùng có lòng tin: “Chỉ cần chúng ta không tiếc bất cứ giá nào bày ra thái độ khiêm nhường để chủ động xin lỗi, dư luận sẽ đứng về phía chúng ta thôi.”
Bà cụ Triệu vui vẻ nói: “Chúng ta vào lộ mặt trước, nói thế nào đi nữa chúng ta cũng là nhà mẹ đẻ của Triệu Thanh Hà, còn sợ không ai nịnh bợ sao.”
Ba người lập tức đi vào.
Nhân viên công tác ngăn lại, quát: “Các người muốn làm gì, lui về.”
Triệu Hồng vênh váo mắng: “Mắt chó của cô bị mù à, chúng tôi là nhà mẹ đẻ của cô dâu đó.”
Nói rồi, cô ta vô cùng phách lối xông vào.
Nhân viên công tác đưa chân gạt ngã Triệu Hồng rồi bảo người ném ra ngoài.
Khinh thường bảo: “Cũng không xem thử đức hạnh các người thế nào, thế mà cũng dám mạo nhận là nhà mẹ đẻ của bà Thần Chủ?”
Lúc này, Vương Bác Thần quỳ một chân trên đất, anh chân tình nồng nàn nói: “Thanh Hà, hôn lễ này là điều bất ngờ anh dành tặng cho em đó, có thích không?”
Triệu Thanh Hà mông lung, sững sờ nhìn Vương Bác Thần.
Cô không thể tin được, cái hôn lễ cả thế gian đều chú ý này lại thuộc về mình!
Hoá ra mình chính là người phụ nữ khiến cho vô số cô gái hâm mộ kia.
Cô che miệng khóc.
Cô đã đợi giây phút này ròng rã bốn năm rồi!
Vương Bác Thần ôm lấy cô, dịu dàng nói: “Chúng ta vào thôi, mọi người đang chờ để chúc phúc cho chúng ta đó.”
Triệu Thanh Hà lệ rơi đầy mặt, gật đầu.
Tại lễ đường lúc này.
Tất cả mọi người đều đang chờ Thần Chủ với cô dâu đến.
“Sao lại không phải con gái nhà họ Lý chúng ta chứ? Bằng không, nhà họ Lý chúng ta đã trở thành gia tộc bậc nhất cả nước rồi.”
Lý Thành tiếc nuối lắc đầu, trong giọng nói tràn đầy đố kị.
Dường như có quan hệ thông gia với Thần Chủ thì chuyện có được vinh hoa phú quý cả đời dễ như trở bàn tay.
Những người khác cũng than ngắn thở dài rằng không có phúc phận đó.
Gia chủ Tôn Khôn của nhà họ Tôn nói đùa: “Lão Lý, nhà họ Lý đã trở thành gia tộc hàng đầu trong cả năm tỉnh Giang Nam, ông còn không vừa lòng ư.”
Lý Thành ngạo nghễ nói: “Không đáng để nhắc đến.”