CHƯƠNG 458
Toàn bộ quan trường của tỉnh Lâm An chấn động kịch liệt, không ít người đồng loạt ngã ngựa!
Kinh khủng nhất chính là, Trấn Bắc Vương dùng thủ đoạn thiết huyết, tra ra từng người giết một người, không chút lưu tình, ngay cả một số người cầu tình cũng đều bị bắt!
Trên mạng lưu truyền một quy tắc tam sát lệnh.
“Phát hiện một người giết một! Tìm thấy mười người, giết mười! Tìm thấy một trăm, giết một trăm!”
Cách màn hình giống đều có thể ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc!
“Chị Hà, em nghe nói tam sát lệnh này là do thần chủ tự mình ban xuống. Quan trường tỉnh Lâm An đều đã bị Trấn Bắc Vương giết hơn ba mươi người, còn lại thì đang điều tra!”
Lan Tầm rụt cổ, chỉ cảm thấy lưng rét run.
Việc này thực sự khủng khiếp.
Giết hết tất cả!
Tam sát lệnh rung động như thế cũng chỉ có thần chủ dám ban bố.
Nhìn tam sát lệnh đã dấy lên cơn lốc trên mạng, cách màn hình mà Triệu Thanh Hà đều nhịn không được run rẩy: “Đúng vậy, toàn bộ netizen đều đang thảo luận, lượt xem cũng đã hơn trăm triệu rồi! Có người nói thần chủ làm rất tốt, còn có người đốt pháo.”
Lan Tầm hừ nói: “Rõ ràng là bọn họ gieo gió gặt bão, những người chết không có thứ tốt, thần chủ tọa trấn Hà Châu thật sự là quá sáng suốt, nên giết bọn họ đi thôi. Thật tưởng rằng không ai xử lí được bọn họ, mỗi ngày đều bắt nạt chúng ta. Toàn lũ đầu óc có bệnh, thần chủ tọa trấn nơi đây mà còn dám càn rỡ như vậy.”
Triệu Thanh Hà thở dài nói: “Hy vọng chết ít thôi, bằng không cũng không có lợi cho thanh danh của thần chủ tý nào.”
Tam sát lệnh vừa ra, năm tỉnh Giang Nam Đạo chấn động, các đại gia tộc lập tức tự tra, quản thúc chặt chẽ đám cậu ấm cô chiêu ăn chơi nhà mình e sợ gặp phải phiền toái.
Năm tỉnh Giang Nam, tất cả các ông lớn đều trở nên cực kỳ khiêm tốn.
Như thể chỉ qua một đêm, bầu trời toàn bộ Giang Nam Đạo đều sáng lên. Họ dường như đã trở nên chính nghĩa và nghiêm nghị chỉ sau một đêm.
Nhiều người đang tố giác, đó cũng là một cách để tự bảo vệ mình.
Cộng đồng vì lợi ích trước đây giờ phút này hoàn toàn tan vỡ, hận không thể khiến cho những kẻ đã thất thế, cả gia đình đều chết thảm.
Vài người xin tội cho họ, sau khi bị Trấn Bắc Vương chém đầu, không một ai dám đứng ra nói giúp.
Ra mặt vào lúc này, chính là tìm con đường chết!
Buổi chiều tan học, Dao Dao ôm lấy Vương Bác Thần và nói: “Ba, hôm nay cô Phương Viên không đến, cô ấy bị ốm rồi, chúng ta đến thăm cô Phương Viên đi”.
Đúng lúc, Vương Bác Thần cũng phải đến để điều dưỡng sức khỏe cho ông Phương, vì vậy ông đưa Dao Dao đến nhà của Phương Viên.
Trước khi vào cửa, Vương Bác Thần liền cau mày, ngửi thấy một mùi máu tanh nồng nặc, trong lòng đột nhiên có một dự cảm không lành.
“Dao Dao, con ở ngoài đợi trước, ba vào xem một chút.”
Vương Bác Thần đặt Dao Dao xuống đất rồi tự mình đẩy cửa bước vào.
Khoảng khắc bước vào cửa, Vương Bác Thần cả người đều sững sờ!
Ngay lập tức, hai mắt anh đỏ bừng, một tia máu xộc lên não, anh liền ôm lấy khung cửa, xuýt nữa ngất đi!
Cơn giận như muốn nổ tung lồng ngực, muốn thiêu rụi thiên địa, muốn thiêu rụi tất cả!