CHƯƠNG 234
Bỏ đi bỏ đi, tùy cô
Tư Lam cũng mạnh dạn quay người lại.
Vương Bác Thần có chút ngượng ngùng, hôn vợ trước mặt cấp dưới, anh có chút xấu hổ nói: “Thanh Hà, chúng ta…”
Triệu Thanh Hà nói: “Đừng nói chuyện, hôn em đi.”
Rất lâu rất lâu.
Triệu Thanh Hà mới dừng lại, ngay lập tức xấu hổ vùi đầu vào vòng tay của Vương Bác Thần, không dám nhìn mọi người.
Vương Bác Thần xua tay, giả vờ không quan tâm, nói: “Được rồi, tôi đưa vợ về nhà, các người cũng tự về nhà đi.”
Nói xong, trong tiếng hét bất ngờ của Triệu Thanh Hà, trực tiếp bế cô lên rời đi.
“Thật hâm mộ quá đi.”
Canh Phong chua chát nói: “Tại sao tôi không gặp được một người phụ nữ tốt như Triệu tổng chứ?”
Tư Lam hừ lạnh một tiếng nói: “Anh cũng không tự đi soi gương đi, y chang một con gấu đen, ai thèm thích anh?”
Canh Phong phản bác: “Nói như kiểu sẽ có người thích loại phụ nữ đàn ông như cô vậy, chúng ta cũng như nhau thôi, OK. Còn nhớ Tiểu Chung không? Cô trực tiếp dọa người ta chạy mất dép rồi.”
Lan Tầm chớp chớp mắt, như có drama để hóng.
“Canh Phong, anh tìm chết!!!”
Tư Lam hiếm khi đỏ mặt, đá một cước về phía Canh Phong.
Canh Phong né người qua, vừa chạy vừa nói: “Người phụ nữ đàn ông, cô từ bỏ đi, không ai thích cô đâu, bà cô già.”
“Anh nói lại lần nữa xem!!”
Tư Lam tức giận đuổi ra ngoài.
Lan Tầm tóm lấy một con cua trên bàn rồi đuổi theo.
Vương Bác Thần bế Triệu Thanh Hà đi bộ về nhà.
Trên bầu trời, ánh trăng mờ ảo, những vì sao mê người.
Yêu em,
Em thừa nhận tất cả là lỗi của trăng, chỉ trách ánh trăng quá đẹp và em quá dịu dàng.
Chỉ mới hồi nãy, chỉ muốn cùng anh ở bên nhau đến bạc đầu.
Em thừa nhận rằng tất cả là lỗi tại lời thề, nhưng đó là điều ngọt ngào nhất để nói ra.
Dù thế nào thì trái tim như thép cũng trở nên mềm mại dịu dàng.
Triệu Thanh Hà nhỏ tiếng nói: “Bác Thần, thả em xuống đi, nhiều người quá.”
Vương Bác Thần bá đạo nói: “Nhiều người thì sao, anh bế vợ anh, liên quan gì họ.”
Grrr grrr.
Đột nhiên, tiếng xe thể thao nổ vang ầm ầm trên cả đường phố.
Một chiếc Maserati thực hiện một cú drift tuyệt đẹp, chặn đường của Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà.