CHƯƠNG 174
Bảo vệ là một cậu trẻ tuổi, lập tức tức giận, quát lớn: “Ông hai rắm gì, mau cút ngay khỏi đây.”
Tài xế sững sờ, sau đó híp mắt nói: “Mở mắt chó của mày ra nhìn cho rõ, đây là xe chuyên dụng của ông hai, mày là thuộc hạ của ai? Gọi đội trưởng của bọn mày ra, đậu xanh, dạy dỗ ra cái loại gì vậy!”
Bảo vệ bĩu môi khinh thường nói: “Ông hai ông ba gì chứ, ông đây là ông Trời này, đây không phải là nơi các người được lui tới, nếu còn không đi, thì đừng trách ông đây không khách sáo.”
Ngay khi tài xế định mắng, Lý Hoàng đã ngăn anh ta lại, hạ cửa kính xe xuống nói: “Là tôi, Lý Hoàng, cậu rất tận tâm, tôi sẽ thăng chức và tăng lương cho cậu.”
Ông ta vốn nghĩ rằng hành động của mình sẽ khơi dậy sự biết ơn.
Không ngờ, nhân viên bảo vệ lại hoàn toàn không khách sáo mà nói: “Yo, nhà họ Lý? Nhìn rõ tấm biển này chưa? Người và chó nhà họ Lý đều không được phép vào, nơi này hiện thuộc về công ty Hoa Nguyên của chúng tôi.”
Nhìn thấy tấm biển đó, khuôn mặt già nua của Lý Hoàng lập tức đỏ bừng lên!
Người và chó nhà họ Lý đều không được phép vào! ! !
Ông ta sống cả đời, chưa từng bị ai nói như vậy qua!!
Nhưng điều khiến ông ta tức giận hơn nữa là Công ty Hoa Nguyên đã chiếm tổ của chim ác là ở đây! !
Đột nhiên trong lòng nổi lên một sự tức giận, tức đến nỗi phần thịt béo trên mặt đều đang run lên, nghiêm giọng nói: “Hay lắm công ty Hoa Nguyên, hay cho một công ty Hoa Nguyên, ai cho các người lá gan, dám cướp đồ của nhà họ Lý của tôi chứ!!”
“Tông vào, tôi lại muốn xem thử, Triệu Thanh Hà có mấy cái đầu, mà dám chiếm đồ nhà họ Lý tôi!”
Đúng lúc này, một giọng nói lười biếng nhàn nhạt vang lên, Canh Phong chắp tay sau lưng chậm rãi bước tới.
“Tiểu Trình, chuyện gì xảy ra vậy? Ngay cả một con chó già cũng không ngăn cản được?”
Nhìn thấy anh ta, sắc mặt Lý Hoàng lập tức tái nhợt vô cùng! !
Thư ký Canh! !
Sao cậu ta lại ở đây?
Lý Hoàng lòng như lửa đốt.
Ông ta là người duy nhất trong nhà họ Lý nhìn thấy mặt Canh Phong, lúc đó ông ta chính là người ra sân bay nghênh tiếp Thần chủ.
Kết quả là đoàn xe của Thần chủ nửa đường lại quay xe về.
Còn nói người nhà họ Lý là một đám heo ngu ngốc, không bằng heo chó, có mắt không tròng, không xứng cho anh đến.
Nhưng, sao thư ký Canh lại ở đây?
Chẳng lẽ Thư ký Canh nhìn trúng công ty của Trần Thiên Minh rồi?
Nghĩ đến đây, Lý Hoàng lập tức không dám nghĩ xa hơn nữa.
Hoa Khai Phú Qúy của Thư ký Canh là nhà họ Hồ tặng.
Bây giờ, anh ta lại quan tâm đến sản nghiệp của Trần Thiên Minh, làm sao ông ta có thể ngăn cản được?
Không lẽ, Triệu Thanh Hà rửa tiền cho thư ký Canh.
Mồ hôi lạnh trên mặt Lý Hoàng đã chảy ròng ròng, vào thời điểm lạnh nhất trong năm này, nhưng quần áo bên trong đã hoàn toàn ướt đẫm.
Như tên cho thấy, găng tay trắng là những người làm những việc cho các quan chức chính phủ khi họ không tiện tiến tới để làm việc gì đó.