Chương 1579

Hai người hét lớn, một đường chạy trốn.

Nhà họ Lâm đại loạn.

Tất cả mọi người đều lo lăng, Lâm Thiên Thành có thể giết mình.

Đám người vừa rồi ra tay, càng chạy trốn như điên.

“Ai dám loạn, chết!”

Lâm Thiên Thành tuy rằng tàn nhãn, nhưng dù sao nhà họ Lâm mấy trăm người, lúc này đào vong khắp nơi, hoàn toàn rối loạn.

Ông ta muốn trấn áp náo loạn, lại không có tác dụng.

“Ba người tìm chết!”

Lâm Thiên Thành biết, nhân tâm đã loạn, chỉ cần giết được ba người Lâm Ngọc Thành, Lâm Lâm và Phùng Xung, có thể khiến những người khác kinh sợ.

Nhưng ba người kia cực kỳ đáng giận, không ngừng dùng những người khác làm lá chắn.

“Thiên Thành, ông thật sự muốn giết sạch tất cả người nhà họ Lâm sao?”

Có vài vị trưởng lão của nhà họ Lâm đi ra, ngăn cản Lâm Thiên Thành.

“Các người tránh ra cho tôi, bây giờ tôi đang truy sát phản nghịch.”

Lâm Thiên Thành không ra tay, tuy ông ta tàn nhẫn, nhưng dù sao đây cũng là nhà họ Lâm.

Thật sự giết hết tất cả mọi người, ông ta không làm được.

“Thiên Thành, chúng tôi thấy, là ông đang giết người! Ông còn không có nhận thức được sai lầm của mình sao? Nhất định phải biến người nhà họ Lâm thành kẻ thù sao?”

“Thiên Thành, thu tay lại đi, có chuyện gì chúng ta ngồi xuống nói. Hơn 90 triệu tỷ tài nguyên thiếu hụt, nhà họ Lâm chúng ta chịu đựng, kiên trì mấy năm thì cũng có thể nhịn qua. Nếu ông cứ tiếp tục giết tiếp, nhà họ Lâm sẽ chẳng còn ai nữa.”

Mấy người lớn tuổi đứng che trước mặt Lâm Thiên Thành, cho những người khác tranh thủ thời gian.

Lâm Thiên Thành cực kỳ tức giận: “Các người là trưởng bối của tôi, tôi không giết các người. Nhưng nếu các người vẫn muốn làm chuyện ngu xuẩn, cũng đừng trách tôi không khách sáo. Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ các người không rõ sao? Ba người Lâm Ngọc Thành, Lâm Lâm và Phùng Xung mới là đầu sỏ gây tội!

Tránh ra cho tôi!”

Một vị lão nhân nói: “Ai, Thiên Thành, ông muốn ép chúng ta chết sao?”

Những lão nhân khác cũng quát lớn: “Thiên Thành, ông đã giết ba người Thiên Nghĩa, Lâm Đạo và Cảnh, lập tức thu tay lại. Nếu không, chúng ta sẽ chết trước mặt ông.”

“Nếu chúng ta chết, có thể đổi lại được lý trí và tỉnh táo của ông, vậy thì cũng đáng.” Ì “Thiên Thành, chúng ta biết ông có nồi khổ, nhà họ Lâm chúng ta không còn người.

Cho dù là ba người Ngọc Thành, Lâm Lâm và Phùng Xung đều sai, nhưng ông cũng đã giết mấy người rồi, ba người họ không thể chết nữa. Nếu không đối với nhà họ Lâm rất bất lợi.”

“Các người cút ngay cho tôi!”

Lâm Thiên Thành một chưởng đánh xuống, đánh cho mấy lão nhân này ngã lăn ra đất.

Nhưng vấn không hạ sát thủ.

Ông ta cũng biết, nếu thật sự giết những người đó, nhà họ Lâm thật sự không còn.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play