CHƯƠNG 1553
Mọi người bất lực, Lâm Thiên Thành luôn rất bá đạo, từ trước tới nay chưa bao giờ chịu nghe ý nghĩ của người khác.
Nhất là khi dưới sự lãnh đạo của ông ta, nhà họ Lâm đã đi được tới ngày hôm nay.
Chuyện này khiến ông ta càng thêm bảo thủ.
Lúc này, người đứng đầu chỉ phụ Lâm Lâm lên tiếng: “Tôi đề nghị, trước hết cứ bắt Vương Bác Thần đã, sau đó mới khuyên gia chủ. Nếu gia chủ không chịu nghe thì vì lợi ích của nhà họ Lâm, chỉ đành… “
Ông ta không nói hết nhưng mọi người đều hiểu.
Nếu gia chủ không chịu nghe thì chỉ đành đổi gia chủ thôi!
Nói xong, không ai phản đối.
Chỉ có hai lựa chọn xem như ổn thoả.
Lâm Thiên Minh thở dài, ông ta phải đi gặp anh cả thôi.
Nếu không với tính cách bá đạo của anh cả, e là sẽ trực tiếp động thủ!
“Được rồi, chúng ta cứ đi bắt Vương Bác Thần trước, sau đó bàn bạc với gia chủ, tận lực khuyên nhủ gia chủ. Lúc này, chỉ cần hơi nội chiến đều không phải là chuyện gì tốt với nhà họ Lâm chúng ta.”
Lâm Đạo nghiêm mặt nói: ‘Hiện giờ, bên thiên đình yêu cầu chúng ta phải cống nạp thêm 20% tài nguyên so với năm ngoái.
Trong suốt 10 năm nay đã tăng 50% rồi.
Không chỉ nhà chúng ta, các nhà khác cũng thế. Mục đích của thiên đình là gì?
Nghe nói bên thiên đình rất gấp, ngũ đại thần lão chuẩn bị đột phá rồi. Bây giờ, các gia tộc đều đang tranh giành tài nguyên, tiếp theo đây, tôi thấy chắc chăn sẽ xảy ra đại loạn nên vào giai đoạn mấu chốt này, nhà họ Lâm chúng ta không thể loạn.”
Lâm Thiên Nghĩa thở dài: ‘”Đúng vậy, sự chèn ép của thiên đình càng ngày càng nghiêm trọng. Sắp tới chắc chắn sẽ rất loạn. Nhà họ Lâm chúng ta muốn thành tựu bá nghiệp giữa loạn thế thì phải đảm bảo bản thân không loạn đã, nếu không hết thảy đều là vọng tưởng.”
Mọi người thương lượng xong bèn quyết định bắt Vương Bác Thần trước.
Chỉ khi bắt được Vương Bác Thần mới có thể xử lý Lâm Thiên Minh.
“Vương Bác Thần là tên đầu sỏ của chuyện này, nhất định phải tóm được hắn.”
Vương Bác Thần đứng cạnh căm phân nói.
Lần đầu tiên bảo người khác bắt mình, cảm giác này có chút kỳ lạ.
“Việc bắt Vương Bác Thần chỉ cần để cho †ôi và Ngọc Thành là được, đi nhiều sợ là sẽ dân tới hiểu lầm.”
Lâm Thiên Nghĩa liếc Lâm Thiên Minh rồi đề nghị.
“Cũng được.”
Bọn Lâm Đạo cũng không phản đối, để hai người Lâm Thiên Nghĩa và Lâm Ngọc Thành đi bắt Vương Bác Thần đã được tính là đánh giá cao tên tiểu tử đó rồi.
Lâm Cảnh âm hiểu nói: ‘Nếu đã thế thì sớm mai chúng ta hãy đi gặp gia chủ, đêm nay cứ để Vương Bác Thần nôn hết tài nguyên ra đã. Hoặc trực tiếp giết luôn!”
Những người còn lại gật đầu.
Vương Bác Thần thâm trầm liếc nhìn Lâm Cảnh.
Muốn giết tôi, anh cứ lo cho cái mạng của mình trước đi.