CHƯƠNG 1508
Từ sự uy hiếp lúc đầu đến sự kính trọng sau đó rồi lại đến lời mời mọc liên tục hiện tại, có thể thấy Chung Võ rất nóng lòng.
Mặc dù anh ta là đại thiếu gia của nhà họ Chung nhưng tương lai muốn trở thành gia chủ, còn có mấy huynh đệ cạnh tranh.
Nếu Thần y Lâm có thể chữa khỏi căn bệnh hiểm nghèo của ông nội, anh ta sẽ có khả năng rất lớn trở thành gia chủ của nhà họ Chung.
“Muốn ông đây chữa bệnh không phải không thể, bảo người nhà họ Chung các cậu đến đây, ông đây còn phải thắng tiền, không có nhiều thời gian khám bệnh như vậy.”
Vương Bác Thần nói với vẻ rất không vui.
Điều này khiến Chung Võ khó xử, làm sao ông nội có thể chịu đến một nơi chướng khí mù mịt như vậy?
Nhưng nếu loại thần y tính khí kỳ quái như Lâm Diệp đã nói như vậy rồi thì chắc chắn sẽ không thay đổi.
Không được, mình phải đi thuyết phục ông nội.
Đây là cơ hội của mình, không thể bỏ lỡ.
Nghĩ đến đây, Chung Võ hít một hơi thật sâu và nói: “Thần y Lâm, vấn bối bạo gan, mong Thần y Lâm chữa trị cho vấn bối trước, ông thấy thế nào?”
Vương Bác Thần rất không kiên nhãn mà nói: “Giả vờ cái gì, không phải là sợ ông đây lừa cậu sao? Thôi bỏ đỉ, nể tình cậu cũng là một con bạc, ông đây khám cho.
cậu một chút, c ởi quần áo ra.”
Chung Võ không dám chậm trễ, nhanh chóng cởi áo ra.
Vương Bác Thần giả vờ không cam tâm tình nguyện, liên tiếp châm mấy mũi kim, thứ dùng là Nghịch Tử Thập Tam Quỷ Châm.
Không lâu sau, Chung Võ liền cảm thấy các kỹ năng trong cơ thể mình đang chuyển biến tốt, các huyệt đạo bị tắc nghẽn và máu huyết ngưng tụ đã bắt đầu dần dần khơi thông.
Trong đan điền, một dòng nước ấm chậm rãi chảy khắp toàn thân.
Cảm giác chân thật đó lập tức tan biến.
“Đa tạ Thần y Lâm, vấn bối sẽ đi mời ông nội mình ngay bây giờ, xin Thần y Lâm chờ một chút.”
Nói xong, Chung Võ đá người phụ trách một cái và nói: “Tiếp đãi Thần y Lâm cho tốt, nếu…”
Còn chưa nói xong, liền nghe thấy Vương Bác Thần nói: “Bỏ đi, thật là xui xẻo. Bị các cậu quấy rầy như vậy, ông đây còn có thể đánh tiếp sao? Tạm theo cậu đi xem xem.”
Nghe thấy lời này, Chung Võ vui mừng khôn xiết, vội vàng nói: “Thần y Lâm, xin mời, đại ơn của Thần y Lâm, vấn bối không bao giờ quên.”
Vương Bác Thần cười khẩy trong lòng.
Đừng nói là cậu mà nhà họ Chung các cậu cũng sẽ không bao giờ quên.
Chung Võ vẫn không biết rằng anh ta đã hoàn toàn rơi vào bẩy của Vương Bác Thần.
Thái độ sáng năng chiều mưa của Vương Bác Thân, Chung Võ không những không nghỉ ngờ ngược lại càng thêm tin tưởng.
Theo anh ta thấy, những người thực sự có năng lực thường có tính khí nóng nảy.
Đặc biệt là loại thần y này, tính cách quả thực quá kỳ quái rồi, anh ta đã từng gặp không ít.
Chung Võ đi theo phía sau mời Vương Bác Thần đến nhà họ Chung, lập tức đi thông báo cho Chung Vũ.
Chỉ cần vị Thần y Lâm này chữa khỏi bệnh cho ông nội, vậy thân phận kế thừa vị trí gia chủ của mình sẽ vững chắc rồi.
Vương Bác Thần cũng đang bàn tính trong lòng.