Chương 1483
Nhìn thấy nụ cười của Dạ Anh Thư, bà Ngô không khỏi rùng mình, có chút thương cho Vương Bác Thần.
Cậu tìm ai mà không được, cứ phải đến tìm tiểu thư để hợp tác, đây không phải là tự chui đầu vào lưới sao?
Bà Ngô thực sự ngày càng nhìn không thấu tiểu thư nhà mình rồi.
Nếu Vương Bác Thần đã có vợ con, hơn nữa không muốn thực thi hôn ước, vậy tại sao còn muốn đi chọc vào Vương Bác Thần?
Chẳng lẽ là ghen rồï?
Chuyện này cũng không thể trách Vương Bác Thần mà, anh cũng không biết gì.
Lúc đầu, tiểu thư đến học ở ngôi trường mà Vương Bác Thần học, cùng lớp ba năm nhưng chưa từng nói qua một câu. .
Nếu cô thật sự quan tâm, vậy sao lúc đó cô lại lạnh lùng như vậy chứ, chiếm vị trí trước không tốt sao? Khiến Vương Bác Thần thích cô trước không tốt sao?
Giờ người ta đã có vợ con cả rồi, cô lại ghen, thật là không hiểu tiểu thư đang nghĩ thế nào.
Trong lòng bà Ngô đồng cảm với Vương Bác Thần, tiểu thư bị gọi là ma nữ cũng không phải là không có lý.
Dạ Anh Thư tiếp tục gõ chữ: “Được, vậy anh đến đi, có điều, tôi có điều kiện. Anh và vợ anh vẫn chưa tái hôn đúng không?”
Vương Bác Thần ở bên kia sửng sốt, ả ác ma này lại nghĩ ra mánh khóe gì đây?
Sau đó anh cảnh giác hỏi: “Chuyện này hình như không liên quan gì đến cô chứ?”
Dạ Anh Thư trả lời: “Tôi có thai rồi, anh phải chịu trách nhiệm.”
Vương Bác Thần buồn bực nói: “Cô mang thai thì liên quan gì đến tôi? Cô đi tìm ba đứa bé đi chứ. Đừng nói chuyện với tôi về những việc này, một câu thôi, rốt cuộc có hợp tác hay không?”
Dạ Anh Thư trả lời: “Ba nó là một kẻ phụ tình, là một tên cặn bã, Vương đại thần chủ, anh bác ái như vậy, lại có kinh nghiệm nuôi con, có thể thay tôi chăm sóc đứa bé.
Nếu anh đồng ý thì chuyện hợp tác không phải là không thể. Huống hồ, anh và Triệu Thanh Hà lại chưa tái hôn, lo lắng cái gì?”
Vương Bác Thần trực tiếp từ chối: “Đầu óc tôi bị điên hay là đầu óc cô bị điên vậy? Tôi nuôi con thay cho người đàn ông khác?
Đổi một điều kiện khác, tôi cũng không phải là bắt buộc phải tìm đến cô.”
Dạ Anh Thư trả lời: “Không đồng ý cũng không sao, nếu anh có thể tìm được người khác để hợp tác vậy thì đi tìm người khác đi. Để anh giúp anh ta nuôi đứa trẻ, đây là coi trọng anh, tôi cũng nể tình anh là bạn học cũ, đồng thời anh cũng khá trung thực nên mới cho anh một cơ hội như vậy.
Vương Bác Thần: “…
Dạ Anh Thư đây rõ ràng là nắm chắc anh rồi, biết được anh không có con đường nào khác để tiến vào cổ tộc ẩn thế.
Nhưng điều kiện mà ả yêu nữ này đưa ra lại là bảo anh đi làm người đổ vỏ, là đàn ông ai có thể chấp nhận được?
Nhưng nếu không đồng ý, làm sao có thể tiến vào cổ tộc ẩn thế?
Hơn nữa, nếu có sự giúp đỡ của Dạ Anh Thư, rất nhiều việc đều sẽ vô cùng thuận lợi.
‘Á ma nữ này, đoán chắc rằng mình chỉ có thể tìm cô ta!”