CHƯƠNG 1444
Cô chưa bao giờ nghĩ đến, một ngày kia, mình vậy mà sẽ vì chuyện quản lý xí nghiệp nhiều quá mà đau đầu.
Ngoại trừ việc này ra, cô còn là người đại diện khu vực châu Á của nhà họ Trần Tinh Châu.
Càng ngày cô càng có cảm giác năng lực của mình không đủ, mỗi ngày đều như đang đi trên băng mỏng, lúc nào cũng sợ làm sai.
Hoa Mạnh Tường đi vào, nhìn thấy Vương Bác Thần ở đây, vội vàng hỏi: “Thầy Vương, thân thể ngài không có vấn đề gì chứ?”
Vương Bác Thần rất cảm kích Hoa Mạnh Trường, nếu không phải ông ta kịp thời đưa lục đại thần y của điện Huyên hồ tới, sợ rằng mạng của ông nội đã không giữ nổi.
“Không sao cả, lão Hoa, xem ra y thuật của ông lại tiến bộ hơn rất nhiều.”
Hoa Mạnh Tường nhanh chóng nói: “Đây đều là công của thầy Vương, nếu không có thầy Vương chỉ dạy, một lão già vô dụng như tôi sao có thể có được khả năng y thuật như bây giờ chứ. Sáu người già của điện Huyên hồ kia, bây giờ y thuật cũng đã tiến bộ rất nhiều. Đặc biệt là thầy Vương còn cung cấp thuật luyện đan, là hỗ trợ rất lớn đối với Liên Minh Y Học. Hay là ngài xem lại cho ông Vương đi, tôi lo còn có tai họa ngầm gì đó.”
Vương Bác Thần nói: “Các người xử lý rất tốt, cho dù là tôi tự xử lý, cũng chỉ được đến vậy mà thôi.”
Không thể không nói, mấy người Hoa Mạnh Tường, môi người đều là thiên tài của giới y học.
Hoa Mạnh Tường cực kỳ tôn kính Vương Bác Thần, không chỉ ông ta, mà sáu người lớn tuổi của điện Huyên hồ kia, hoàn toàn coi Vương Bác Thần thành tổ sư gia.
Còn nói với mọi người của Liên Minh Y Học, Vương Bác Thân chính là Y tổ của Liên Minh Y Học hiện tại.
Tuy rằng Vương Bác Thần không đồng ý, nhưng bọn họ vấn làm như vậy.
Rất nhanh, đám người Khương Lạc Trần biết Vương Bác Thần đã tỉnh lại, cũng lại đây.
Khương Lạc Thần ngồi trên xe lăn, thương thế rất nghiêm trọng.
Mặc dù hiện tại không có vấn đề gì lớn nhưng cũng phải mất một thời gian mới có thể hoàn toàn hồi phục.
Điều khiến mấy người họ kinh ngạc nhất là Vương Bác Thần, người bị thương nặng nhất.
Sau khi tỉnh lại, Vương Bác Thần chẳng có chỗ nào giống người bị trọng thương.
Chuyện này đúng là kỳ lạ.
Chắng lẽ thần huyết Hiên Viên tộc thức tỉnh có tác dụng trị thương?
“Cậu không sao thật chứ?”
Khương Lạc Trần cẩn thận quan sát Vương Bác Thần.
Chuyện này cũng quá lạ lùng.
Khiến ông ta ghen tị không thôi.
Vương Bác Thần suy nghĩ một chút, nói: “Có lẽ vì trong cơ thể tôi chảy hai loại thần huyết, nên khả năng hồi phục tương đối nhanh. Ngoài ra, Chú Thể Thuật mà tôi tu luyện cũng giúp nâng cao khả năng hồi phục.”
“Bách Chú Pháp” mà Vương Bác Thần tu luyện, trước đó ở trong Địa Cung Cổ Sát của Phật Quốc, khi dị huyết của nhà họ Vương thức tỉnh lần hai, đã đạt tới ngũ thập chú, do đó Chú Thân Pháp đã đạt được chút thành tựu.
Sức mạnh của cơ thể đã mạnh hơn các cao thủ Đăng Vân cảnh.
Điều này cũng để Vương Bác Thần có sức mạnh đánh ngang hàng với Đằng Vân cảnh.