CHƯƠNG 1416
“Vương Bác Thần, cậu có thể gây ra trận náo động này, không uổng chúng tôi đã dốc nhiều tâm huyết như vậy vào cậu.
Nhưng thực lực hiện tại của cậu vân không đủ, đối với chúng tôi mà nói, không có chút lợi ích gì.”
“Còn con gái cậu, bản tôn sẽ mang đi trước, mang đi nghiên cứu một chút, dù Sao cậu sở hữu hai loại thần huyết, trong cơ thể con gái cậu cũng sở hữu thần huyết của nhà họ Vương, chúng tôi phải nghiên cứu một chút xem thần huyết của con gái cậu và thần huyết của cậu có chỗ nào không giống nhau không?”
Mọi người đều nhìn ông ta một cách đầy giận dữ.
Tuy nhiên, không nói ra được một lời nào.
Đối phương chưa làm gì mà đã khống chế được bọn họ, ngay cả di chuyển cũng không thể di chuyển.
Ánh mắt của Vương Bác Thần đang phun trào lửa giận, anh hận không thể xé xác lão súc sinh này.
Triệu Thanh Hà nhìn Hắc Tôn Giả với vẻ cầu xin, hy vọng có thể buông tha cho Dao Dao.
Dao Dao mới bốn tuổi.
Cô bé còn chưa hiểu gì đã bị bắt đi làm vật thí nghiệm.
Trần Ngọc muốn liều mạng nhưng không thể động dậy, trong ánh mắt đầy vẻ oán hận.
Giọng điệu chậm rãi của Hắc Tôn Giả, lại làm cho tất cả mọi người tuyệt vọng.
Ông ấy giống như thần linh, một câu nhẹ như không của ông ấy lại là tai nạn của người khác.
Ông ta đứng giữa không trung, bao trùm trên đỉnh đầu mọi người, giống như thần linh, nhìn xuống con kiến hôi.
Trong ánh mắt không có khinh thường, có chỉ là không chút để ý.
Đối với thần linh cao cao tại thượng mà nói, một bầy kiến hôi như vậy dù có lăn qua lăn lại thế nào, cũng sẽ không làm người khác chú ý.
Nhiều lắm cũng chỉ là cảm thấy có chút thú vị mà thôi.
Cái này giống như người thường trêu chọc con kiến vậy, ở trong mắt người thường, ném con kiến vào người hay cầm cục đá ngăn lại, hoặc giả là đánh vỡ cái tổ kiến, cũng chỉ là một loại trò chơi, là một việc vui lúc nhàm chán.
Thế nhưng với con kiến mà nói, chính là một tai nạn.
Hôm nay, đám người Vương Bác Thần, chính là con kiến.
Hắc Tôn Giả, chính là người trêu chọc kiến.
Từ góc nhìn của ông ta, chẳng chỉ là dân Dao Dao đi làm thí nghiệm mà thôi, hơn nữa trong mắt bọn họ, có thể trở thành vật thí nghiệm của những thần linh trên cao như bọn họ, đó là vinh hạnh của cha con Vương Bác Thần.
Chắng qua chỉ là một vật thí nghiệm, không có gì lớn.
Nhưng mà, đối với Vương Bác Thần mà nói, đối với Triệu Thanh Hà mà nói, đối với Trần Ngọc mà nói, là đang muốn mạng của bọn họ.
Muốn cướp con gái, cháu gái mới bốn tuổi của bọn họ đi, đi làm thí nghiệm, đây là muốn hủy cả nhà bọn họ mà.
Sao có thể đồng ý?
Lại làm thế nào để từ bỏ ý đồ.
Nói rộng rõ, với những cao tầng ở Thiên Đình, dùng người Hiên Viên tộc và nhà họ Vương để làm thí nghiệm, giúp bọn họ tiến thêm một bước, trở thành thần linh thật sự, đây là chuyện phải làm.