CHƯƠNG 1332
Đó cũng là lần đầu tiên huyết mạch của anh thức tỉnh.
“Chúng ta cũng coi như là người quen cũ, chỉ là tôi không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở một tình huống như vậy.
Vương Bác Thần cười cười, nhưng ông Brown lại run rẩy cả người.
“Không cần phải sợ tôi như vậy, lần này không giết ông đầu, nhưng mà con của ông đã chọc giận tôi thì phải bồi thường.”
Nghe xong lời này, ông Brown vội vàng gật đầu: “Vâng vâng vâng, tôi chắc chắn sẽ bồi thường, tôi chắc chắn sẽ bồi thường mà, mời ngài nói con số.”
Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Tổng tài sản gia tộc Brown các người hơn ba mươi tỷ, vậy thì bồi thường cho tôi hai mươi tỷ đi. Thanh Phong, gửi số tài khoản cho ông ta”
Nói xong, Vương Bác Thần cũng không thèm quan tâm ông ta có đồng ý hay không, anh liên bước ra khỏi sân bay.
Kiều Thanh Phong mờ mịt gửi số tài khoản cho ông Brown rồi vội vàng đuổi theo.
Hai mươi tỷ.
Trái tìm ông Brown đang rỉ máu.
Nhưng nếu không gửi thì gia tộc sẽ bị hủy diệt.
Ông ta tin là “Thần” nói được thì làm được.
“Ba ơi, con…
Locke còn chưa nói xong thì đã bị ông Brown đấm một đống vào mặt, hung dữ mắng: “Cái thằng khốn nạn này, người đâu, đưa nó đi đi, tôi muốn tự tay đánh gãy cái chân còn lại của nó.”
Locke bị cái đấm này của ông Brown làm cho mông lung, anh ta hoàn toàn không biết có chuyện gì xảy ra, tại sao ba lại sợ cái người trẻ tuổi đến từ nước R như thế.
Anh ta không cam lòng: “Ba, con không phục. Tại sao ba lại sợ cái con khỉ da vàng đó như thế, bọn họ đều là dân tộc đê hèn…
Ông Brown lại đánh cho Locke thêm một bạt tay, không hề cảm thấy chuyện mình bị dọa đến tè ra quần, hay là chuyện mình quỳ xuống đất là một chuyện mất mặt, ánh mắt ông ta âm trầm: “Thằng ngu, tốt nhất là mày nên ngậm cái miệng thối của mày lại cho tao, mày đừng có mà đi tìm hiểu về người đó, mày chỉ cần nhớ rõ thiếu chút nữa là mày đã khiến cả gia tộc bị hủy hoại theo mày.
Hai mắt ông Brown nhìn chằm chăm vào mắt Locke, ánh mắt cực kỳ sắc bén: “Cái thăng ngu này, tao nói cho mày biết tao có thể từ bỏ khối tài sản hai mươi tỷ nhưng tao không thể không có con trai. Nhưng mày phải nhớ rõ cho tao, nếu như hai mươi tỷ này còn không thể cho mày một bài học để mày thông minh hơn, vậy thì tao coi như tao không có đứa con trai này, tao cho phép mày thất bại, nhưng tao không cho phép mày vân là một kẻ ngu. Có hiểu chưa hả?”
Locke vội vàng gật đầu.
Anh ta đã bị ánh mắt của ba hù dọa.
Ở trước mặt anh ta, ba chưa từng biểu hiện ra một gương mặt hung ác như thế, đến mức anh ta cho rằng ba anh ta có thể gầy dựng được sự nghiệp đơn giản chỉ là bởi vì do may mắn.
Bây giờ, bông dưng anh ta mới hiểu được ba mình có thể xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, làm đủ loại chuyện, cuối cùng là dựa vào buôn bán súng ống đạn dược để làm giàu đến bây giờ, trở thành một thương nhân thành công điển hình, tất nhiên cũng có một mặt mà không ai biết.
Mà bộ mặt ấy, tàn nhấn vô tình, không từ thủ đoạn, máu lạnh co được giấn được.
Nhìn thấy bộ dạng này của Locke, ông Brown thở dài thườn thượt: “Con ngốc như thế, ba cũng không thể trốn tránh trách nhiệm. Ba vân luôn không để con nhìn thấy sự đen tối chân chính, để con nghĩ rằng thế giới này cũng chỉ có như vậy mà thôi, đây là lỗi của ba. Từ bây giờ trở đi, ba sẽ đích thân huấn luyện con, để con mở mang kiến thức cái gì mới chính là sự đen tối thực thụ, nếu như con chết thì ba sẽ dựng bia mộ cho con, nếu như con sống sót, con mới có thể thật sự trở thành một người đàn ông,”