CHƯƠNG 1325

Cô ta là bạn gái của thiếu gia Locke gia tộc Brown, mặc dù đằng trước có chữ “một trong những” , nhưng Thiếu gia Locke gần như sĩ mê phụ nữ Nước R.

Chính vì vậy cô ta mới được Thiếu gia Locke ưu ái.

Nhưng bây giờ, cô ta chỉ muốn đổi chỗ ngôi, nhưng ông già này không chịu đổi, lại còn sỉ nhục cô ta, với hai tên ngốc này còn đánh cô ta, nếu không cho bọn họ một bài học, lại tưởng cô ta dễ chọc thật à.

Một đám quê mùa đến từ Nước R, rác rưởi, dám kiêu ngạo ở trước mặt cô ta, dám đánh cô ta, đúng là muốn chết.

“Nói xong chưa?”

Vương Bác Thần ghê tởm nhìn Allen, lại tát vào mặt Allen, nhẹ giọng nói: “Tôi vốn định bỏ thói quen tát người này, không ngờ cô lại tự đụng trúng tay tôi. Nếu cô muốn chết nhanh hơn một chút, cứ gọi cái gia tộc rác rưởi kia tới, để tôi xem lợi hại đến mức nào.

Nhìn thấy ánh mắt của Vương Bác Thần, Allen ôm mặt không dám nói gì.

Cô tiếp viên sửng sốt.

Người đàn ông nước R này quá cứng đầu, cô ấy đã tiết lộ danh tính của cô Allen, nhưng anh ta còn dám tát cô Allen một cái nữa.

Thiếu gia Locke sẽ không bỏ qua đâu.

Những người còn lại cũng vô cùng lo lắng, mặc dù ủng hộ cách làm của Vương Bác Thần, thậm chí họ còn muốn dạy cho loại ti tiện ăn cây táo rào cây sung kia một bài học.

Nhưng dù sao rất nhanh sẽ tới địa bàn của người ta, đối phương lại là thế lực sừng sỏ, lần này phiền toái rồi.

Kiều Thanh Phong thản nhiên nói: “Mọi người yên tâm, nên làm gì thì làm đấy đi, chỉ cần tiên sinh nhà tôi ở đây, sẽ không có chuyện gì đâu, ai tới cũng không quan trọng.

Tất nhiên rất ít người tin lời này.

Nếu đây là trong lãnh thổ nước R, dùng mối quan hệ là có thể giải quyết được.

Nhưng đây là nước A, cũng không ai biết tính tình của thiếu gia gia tộc Brown kia ra sao.

Nhất thời ai cũng lo lắng trùng trùng, mặc dù cảm thấy rằng Vương Bác Thần đã làm đúng, nhưng cũng cảm thấy hơi bốc đồng, sẽ mang đến rắc rối cho Vương Bác Thần.

Lúc này, máy bay bắt đầu hạ cánh.

Allen là người đầu tiên xuống máy bay, xoay người nghiến răng nghiến lợi: “Các ngươi đợi đó cho tôi, bạn trai của tôi ở bên ngoài, để tôi xem các ngươi chết như thế nào.

Vương Bác Thần lại giơ tay lên, Allen sợ tới biến sắc, suýt nữa lăn xuống cầu thang.

Sau khi xuống máy bay, một số người vội vàng rời đi vì sợ gặp rắc rối.

Đây cũng là bản chất con người, rất dễ hiểu.

Vẫn còn một số người không rời đi, mặc dù họ không giúp được gì nhiều, nhưng người đông thế mạnh, bên kia cũng không dám làm gì.

Ông lão lo lắng nói: “Chàng trai trẻ, mặc dù tôi không biết rõ cậu làm gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được tinh thần của người lính nước R từ trên người cậu. Chúng ta không gây rắc rối, nhưng cũng không sợ rắc rối. Nhưng suy cho cùng bây giờ chúng ta đang ở trong lãnh thổ của người khác.

Luật vua thua lệ làng, chúng ta hãy đến đại sứ quán trước.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play