CHƯƠNG 1306

Khí tức của Tần Mệnh vẫn đang tăng lên, cảnh giới đột phá Siêu Phàm Cảnh, vẫn không có ý dừng lại.

“Ở trước mặt Đằng Vân Cảnh, con kiến Siêu Phàm Cảnh cũng dám hống hách. Chết!”

Lúc này, khí tức của Tần Mệnh rất mạnh, cảnh giới đã vượt qua Siêu Phàm Cảnh, đạt tới Đằng Vân Cảnh.

“Đằng Vân Cảnh sao? Xem ra ông là có công pháp trên Siêu Phàm Cảnh.”

Vương Bác Thần không những không cảm thấy uy hiếp, ngược lại bạo phát chiến ý mạnh mẽ.

Rất lâu không có chiến đấu hết sức rồi.

Cho dù trước đó đối đầu với mười mấy người Siêu Phàm, anh cũng chỉ chủ yếu là kéo dài.

Tần Mệnh vậy mà là trên Siêu Phàm Cảnh, quả nhiên là kẻ âm hiểm.

Có điều, Vương Bác Thần lại không hề lo lắng, Tân Mệnh làm chuột nhiều năm như thế, cho rằng chiến đấu chỉ có cảnh giới áp chế thì được rồi sao?

Nực cười.

Khí tức của Tần Mệnh không ngừng tăng lên, cho tới khi vượt qua Siêu Phàm Cảnh mới dừng lại.

Vương Bác Thần nhìn mà ánh mắt nóng rực, Tần Mệnh có thể đột phá Siêu Phàm Cảnh, chứng tỏ ông ta sở hữu công pháp trên Siêu Phàm Cảnh.

Đằng Vân Cảnh!

Đây là cảnh giới trên Siêu Phàm Cảnh!

Tuy Tháp Linh từng nói, người của trước kia tu luyện, chọn lựa công pháp là rất quan trọng, sau khi lựa chọn công pháp, một bộ công pháp sẽ tu luyện tới Thần Cảnh mới bắt đầu tu luyện công pháp khác.

Dưới Thần Cảnh một cảnh giới một công pháp thì sẽ không thuần túy.

Có điều Vương Bác Thần lại không quan tâm nhiều như thế, anh không có nhiều thời gian đi từ từ mài dũa.

Cổ tộc ẩn thế và bên phía Thiên Đình sẽ không cho anh quá thời gian, hơn nữa anh cũng không thể đợi bên đó ra tay trước.

Anh phải chiếm tiên cơ.

Huống chỉ cho dù bây giờ anh không thể tu luyện, cũng có thể cho người khác công pháp, chỉ cần bên phía anh có thêm một cường giả thì sẽ có thêm một phần thắng.

Dưới Thần Cảnh đều là con kiến, người không thành tiên cuối cùng đều là cát bụi.

Những người của Thiên Đình đó đã điên hết rồi.

Vương Bác Thần nhìn Tần Mệnh, nói: “Tần Mệnh, không giết ông cũng được, chỉ cần ông có thể cho tôi 10 bộ công pháp trên Siêu Phàm Cảnh, tôi có thể hợp tác với ông.

Tần Mệnh đã lộ ra toàn bộ thực lực, hận không thể bóp ch ết Vương Bác Thần, gằn giọng nói: “Một con kiến cũng dám ngông cuồng ở trước mặt tôi. Siêu Phàm Cảnh cỏn con, ngông cuồng vô biên. Năm đó dù là ở trước mặt Vương Long, Tần Mệnh tôi cũng không phải kẻ yếu! Vương Bác Thần, cậu lấy đâu ra lá gan hống hách ở trước mặt tôi, chết!”

Lúc nói chuyện, Tần Mệnh tung một quyền.

Điều quỷ dị là bên trên dấu tay khổng lồ ánh lửa vờn quanh, nhìn trông giống như một quả cầu lửa khổng lồ từ trên trời rơi xuống, đập xuống Vương Bác Thần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play