CHƯƠNG 1269
Rất nhanh, lại có một số người đến, mà ở trước mặt những người này, Điền Phúc chỉ cảm thấy khí thế đối phương quá cường đại, ánh mắt của đối phương như là đao, để ông ta không dám nhìn thẳng.
Những người này rốt cuộc là người thế nào?
Chỉ là khí thế phát ra trên người, liền để ông ta có xúc động quỳ xuống!
Đây chính là lực lượng của ông Tần sao?
Một ông lão bên trong mười mấy người này mở miệng nói: “Điền Phúc, rút người của ông đi, chỉ là phàm phu tục tử, vô dụng đối với Vương Bác Thần.”
Điền Phúc vội vàng nói: “Ông Dư, tôi có bố trí súng ống.”
Nghe nói như thế, bên trong mười mấy người này, lập tức không ít người cười lên ha hả, dùng ánh mắt nhìn đồ đần nhìn Điền Phúc.
Có người mỉa mai mà nói: “Súng ống nếu là có tác dụng, ông Tần để chúng ta tới làm gì.
Nói xong ông ta bỗng nhiên từ bên hông Điền Phúc lấy súng qua, bắn một phát súng vào đầu mình.
Ngay sau đó, một màn khiến thế giới quan Điền Phúc sụp đổ xuất hiện.
Chỉ thấy viên đạn kia, ở trước mấy centimet trước mặt người này thình lình ngừng lại, không tiến được mảy may!
Lạch cạch.
Đạn rơi trên mặt đất.
Ông Dư bình tĩnh nói: “Nhìn thấy không?
Súng của ông vô dụng. Ông chỉ là phàm phu tục tử, chấn kinh cũng bình thường thôi. Làm cho tốt chó sai của ông Tần đi, đây là phúc khí tổ tông ông tu mười tám đời đều tu không được đâu.”
Điền Phúc lúc này mới lấy lại tỉnh thần, ừng ực nuốt ngụm nước bọt, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng nói: “Ông Dư, vậy tôi nên làm cái gì?”
Ông Dư nghĩ nghĩ lại nói: “Được rồi, vẫn là không cần rút lui, nếu là ông không có một chút bố trí, ngược lại sẽ khiến Vương Bác Thần nghỉ ngờ. Trước hết giữ lại, lúc Vương Bác Thần không có lòng nghi ngờ, chúng ta động thủ.”
Điền Phúc liền vội vàng gật đầu xưng vâng.
Mà lúc này, phía sau lưng áo ông ta, đều bị mồ hôi lạnh ướt đẫm.
Chỉ là trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra, có những người ông Tần phái tới này ở đây, Vương Bác Thần vẫn là trước hết suy nghĩ làm sao thoát thân đi, còn muốn giết tôi, quả thực là muốn chết!
Thời khắc này trên không Thủ Đô, tựa hồ bao phủ một tầng mây đen dày đặc, để cho người ta cảm thấy đè nén.
Theo lúc Vương Bác Thần xuất hiện, người của Tần Vũ bên này nhanh chóng bắt đầu chuyển động, từ khoảng khắc Vương Bác Thần xuống phi cơ, liền đã bị để mắt tới.
Vương Bác Thần đã sớm phát hiện những hành động này, lại không chút để ý.
Người của anh, đang chạy đến.
Đương nhiên, đối phó loại tiểu nhân vật nhà họ Điền này, trước giờ Thần Thiên Các không cần ra tay.
Nhưng phía sau nhà họ Điền là Tần Vũ, mà phía sau Tần Vũ, là dê đầu đàn Thế gia hào tộc nhà họ Tần!
Cho nên, trận chiến đấu không có khói lửa này, nhìn như là mâu thuẫn ở giữa Vương Bác Thần và nhà họ Điền, nhưng trên thực tế là mâu thuẫn ở giữa Vương Bác Thần và Hàn Đỉnh cùng Thế gia hào tộc.
Thời gian bảy đại thế gia nhúng tay quyền lực thế tục quá dài, là thời điểm thối lui ra khỏi.