CHƯƠNG 1165

Nếu anh đã là vật thí nghiệm của bọn họ, vậy anh đi tới bước này, những người đó tất nhiên cũng sẽ không để anh chết dễ dàng.

Nếu mục đích của những người này là muốn biết hai loại thần huyết sau khi thức tỉnh hết thì sẽ có hiệu quả như nào, hiện nay chắc chắn sẽ không giết anh.

Nếu thật sự là như vậy, vậy anh chỉ cần tìm được điểm mấu chốt của bọn họ thì không cần kiêng kỵ nữa.

Vương Bác Thần cười lạnh lùng.

Các người muốn dùng tôi làm vật thí nghiệm, vậy tôi bắt các người mất cả chì lẫn chài!

Trong lúc nói chuyện, đã đến bên ngoài trang viên nhà họ Lâm.

“Anh Vương, phong thủy của nhà họ Lâm chắc chắn cũng rất không tồi, mộ phần của nhà họ Lâm có phải cũng có long mạch không? Hay là chúng ta đào phần mộ của nhà họ Lâm trước?”

Cổ Linh Linh phấn khích nói.

Ninh Danh có hơi cạn lời, cô bé này sao cứ thích đào mộ thế?

Bao Chức giơ một ngón tay cái: “Được nha lão Cổ, cô vậy mà cũng bắt đầu dùng não.”

Vương Bác Thần lắc đầu nói: “Phong thủy không thể nói rõ cái gì, nhưng chiếm một chút khí vận, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, những cái này đều là giả. Tuy khí vận có lúc có thể khiến một gia tộc hưng thịnh phát đạt, nhưng không phải nguyên nhân chủ yếu. Huống chi phần mộ của nhà họ Lâm cũng không ở đây.”

“Như vậy à.”

Cổ Linh Linh có chút thất vọng, cô ta không dễ dàng gì mới nghĩ ra một cách, vậy mà còn không có tác dụng, tâm thái sập rồi.

Bao Chức đứng ở bên ngoài cửa lớn nhà họ Cổ, nói oang oang: “Này, mau đi thông báo cho gia chủ của các người, anh Thần tôi tới thoái hôn, còn không mau kêu gia chủ của các người ra đây đón tiếp? Không đúng, Cổ Linh Linh tới thoái hôn, tên cháu ngoan Lâm Chiến đó không xứng với Cổ Linh Linh, mau chóng gọi anh ta cút khỏi đây giao ra hôn thư, đừng chiếm nhà xí mà không ỉa.”

Người hầu của nhà họ Lâm kiêng kỵ liếc nhìn đám người Vương Bác Thần, có người lập tức đi thông báo cho Lâm Chấn.

Cổ Linh Linh đạp ngã Bao Chức, tức tối nói: “Anh nói ai là nhà xí?”

Bao Chức: “…”

Sao lại quên mất cô ả này.

Bao Chức còn chưa kịp nói chuyện thì bị Cổ Linh Linh đấm một cú vào hốc mắt của anh ta, con mắt gấu trúc vốn đã sắp khỏi thì lại xuất hiện lần nữa.

“Chị, cô là chị ruột của tôi, tôi đang giúp cô nói chuyện đó.”

Bao Chức vội vàng trốn ở đằng sau Vương Bác Thần, lại thêm một câu: “Tính cách hỷ nộ vô thường này của cô, đừng nói anh Thần, tôi cũng không nhìn trúng cô.”

“Anh nói cái gì!”

Cổ Linh Linh trợn tròn mắt, nhưng trong lòng lại đang đánh trống.

Thầm liếc nhìn Vương Bác Thần, trong lòng nghĩ liệu mình có thể hiện quá bạo lực không? Nếu Vương Bác Thần thích kiểu dịu dàng thì cô ta phải sửa thế nào?

Không được, mình phải thay đổi một chút, phải dịu dàng một chút.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play