Chương 1148
Những người đó ai nấy đều giấu đầu giấu đuôi, núp ở trong bóng tối không biết lúc nào sẽ cắn ngươi một cái, mỗi người đều là tên già đời.
Điều này cũng khó trách, thời gian Vương Bác Thần quật khởi quá ngắn, mới bốn năm. Hơn nữa là ở trên chiến trường quật khởi, cho nên phong cách làm việc đều là ngang dọc, bá đạo vô song.
Nhưng phong cách hành sự trên chiến trường, trong những cuộc đấu đá nội bộ này, khuyết điểm cũng rất rõ ràng.
Nhất là bị bà Ngô bày ra trò này, Triệu Thanh Hà ly hôn với anh, anh giải thích thế nào cũng không rõ ràng.
Trước kia anh còn có chút khinh thường Hàn Đỉnh, thân là quốc chủ, đối mặt thế gia hào tộc lại khúm núm, một chút cũng không có khí khái quốc chủ.
Hiện tại rốt cục hiểu được, mấy năm nay Hàn Đỉnh làm sao mà kiên trì được, không khỏi có chút bội phục.
Không nói đến quan hệ lợi ích giữa thế gia hào tộc rắc rối phức tạp, hơn nữa còn có cổ tộc ẩn thế ở phía sau điều khiển hết thảy, Hàn Đỉnh có thể kiên trì đến bây giờ cùng thế gia hào tộc đánh ngang tay, thật sự là không tầm thường.
Nếu đổi lại là anh, Vương Bác Thần tự hỏi mình làm không được.
Nếu như là anh đến xử lý, hoặc là thế gia hào tộc chết, hoặc là anh chết.
Thủ đoạn xử lý của anh chính là đơn giản như vậy.
Chân chính đến vị trí kia, điều quan trọng vẫn là sự cân bằng.
Làm thế nào để khống chế đến trình độ này, không ảnh hưởng đến toàn bộ nước R, chỉ là khống chế trận đấu này trong phạm vi có thể khống chế, điều này cần phải có trình độ rất cao.
Vương Bác Thần không khỏi âm thầm thở dài một tiếng.
Quốc chủ trâu bò!!
Từ thư phòng của Cổ Hách đi ra, Vương Bác Thần đang định khởi hành đi Kim Lăng.
Anh định trước tiên sẽ động thủ với nhà họ Lâm.
Lần này đi nhà họ Lâm , vừa là vì từ nhà họ Lâm bên này xé mở lỗ hổng, mặt khác là vì điều tra cổ tộc ẩn thế, tra tìm manh mối của mẹ anh.
Cổ Hách nói cho anh biết hai nhà cổ tộc nhà họ Dạ cùng với nhà họ Phong, nhưng hai nhà bọn họ ở nơi nào, thực lực như thế nào, một mực không biết.
Vương Bác Thần còn đặc biệt đi cấm địa nhà họ Cổ một chuyến, hỏi thăm Cổ Nhật Long, đáng tiếc Cổ Nhật Long âm thầm điều tra nhiều năm như vậy, cũng không thu hoạch được gì.
Vương Bác Thần tức giận nói Cổ Nhật Long mấy năm nay xem như sống trên người chó, cái này cũng không tra được.
Ngay tại chỗ lại bị Cổ Nhật Long một cái tát đánh bay, khiến bia cấm địa nhà họ Cổ vừa mới đổi một lần nữa lại bị đập nát.
Cổ Hách sau khi nhìn, thở dài phân phó, về sau không cần thiết trí bia cấm địa, miễn cho lại bị đập.
Đây cũng là một khoản chi tiêu, có thể tiết kiệm được một phần là một phần.
“Ngài Vương, anh có thể giúp tôi một việc được không?”
Cổ Linh Linh chờ mong nhìn Vương Bác Thần.