Chương 1145

Vương Bác Thần nói: “Tuy rằng long mạch đã chết, nhưng nơi này nếu có thể tẩm bổ ra long mạch, nói rõ là một khối phúc địa, nhưng mà nhà họ Cổ mấy người muốn dựa vào phúc vận nơi này tăng lên một tầng lầu là không có khả năng, nhưng bảo vệ một gia đình tường hòa vẫn là có thể.”

Cổ Hách cười nói: “Vậy là đủ rồi, nhà họ Cổ lại không thiếu tiền, không theo đuổi những thứ hư ảo kia. Chuyện phía sau, cậu sắp xếp tốt, tôi phối hợp với cậu là được, khi nào thì bắt đầu, cậu quyết định xong thì báo cho tôi biết.”

Ông ta nói, tất nhiên là chuyện đối phó với sáu đại thế gia còn lại.

Vương Bác Thần gật gật đầu, tuy rằng nhà họ Cổ đứng ở bên anh, nhưng sáu đại thế gia còn lại không thể khinh thường.

Nhất là nhà họ Tần, Nhà họ Lâm, rất có khả năng tồn tại hai lão quái vật cấp bậc như Cổ Nhật Long.

Ba nhà còn lại, cũng có thể mỗi nhà đều có một vị giấu ở trong bóng tối, không có đạo lý nhà họ Cổ có loại lão quái vật cấp bậc này, thế gia khác không có.

“Chuyện này cần chính là một cái cơ hội, khoan đừng nóng nảy.”

Vương Bác Thần thản nhiên nói, anh cần cùng quốc chủ bên kia thương lượng một chút, thống nhất hành động.

Nếu không một khi đánh cỏ động rắn, chỉ sợ sẽ biến khéo thành vụng.

Cổ Hách gật đầu.

Nhìn bộ dáng muốn nói lại thôi của Cổ Linh Linh, Cổ Hách hiểu được Cổ Linh Linh muốn nói cái gì, cười khổ nói: “Con yên tâm, chuyện của con cha sẽ xử lý tốt, con đừng nóng nảy.”

Cổ Linh Linh hừ nói: “Cha, đây chính là cha nói, con có chết cũng không gả cho Lâm Chiến!”

Vương Bác Thần cười nói: “Tôi vốn là đến ăn rượu mừng của cô, xem ra chuyến này là uổng công rồi.”

Cổ Linh Linh tức giận nói: “Cũng không phải tôi bảo anh tới, uống rượu mừng cái gì, có liên quan gì đến tôi.”

Bao Chức bĩu môi nói: “Đúng là chó cắn Lã Động Tân không biết lòng người.”

“Cậu nói ai là chó!”

Cổ Linh Linh một cước đá vào mông Bao Chức, hung tợn hỏi.

Bao Chức vội vàng nói: “Tôi sai rồi còn không được sao, tôi nói tôi là Lữ Động Tân, không có nói cô là chó.”

Cổ Linh Linh ôm cánh tay nói: “Cái này còn tạm được.”

Cổ Hách đau đầu bưng kín cái trán.

Con gái lớn của mình, có phải có chút ngốc hay không?

Xử lý xong nghiệt long, Cổ Hách mở tiệc chiêu đãi Vương Bác Thần.

Cổ Hách muốn Ninh Danh ở lại, nhưng bị Ninh Danh từ chối.

“Bao Chức, cậu vừa rồi không ngờ dám mắng tôi, cậu cho tôi là kẻ ngốc sao? Cậu lại dám mắng tôi là chó!”

Trong bữa tiệc, Cổ Linh Linh vốn đang buồn bực ăn cơm, bỗng nhiên dừng lại, kéo áo Bao Chức, ngay sau đó chính là một quyền đấm vào mắt Bao Chức.

Bao Chức bị đánh mắt gấu trúc, kinh ngạc nhìn Cổ Linh Linh, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.

“Hồ đồ!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play